"Này lẹ lên trễ rồi! Muốn ký sổ?" Tiếng của Hín Kim Phụng vang lên một cách bình thản. Hín Kim Ngọc hiện đang mang trên người một cái áo màu trắng tinh, viền của hai bên ống tay là hai màu trắng, nâu đỏ ca rô kẻ xọc, xen kẻ với nhau, kết hợp với đó là một cái váy màu cũng như vậy, là bộ đồng phục ở trường của hai chị em họ đang theo học. Bây giờ, nàng đi ra với một khuôn mặt hết sức còn buồn ngủ nhưng vẫn cất tiếng nói một câu châm chọc. "Rồi rồi! đã xuống! Nói mãi" Chắc bởi vì ở bên cạnh Phụng đã nhiều năm nên chắc cách nói của cả hai cũng đã ảnh hưởng lẫn nhau ít nhiều. Cả hai đều phát ra một cổ khí lạnh khi nói, nhưng vẫn là Phụng lạnh hơn. "Ăn nhanh đi rồi đến trường." Hín Kim Phụng như không nghe thấy câu sau, quay lại nói xong là lên phòng lấy cặp sách. "Chị! Đạp nhanh lên sắp trễ rồi, còn 7 phút" ngồi đằng sau, Ngọc vừa hối vừa la khi trên đường đến trường mà không hề biết người đằng trước mình đang như thế nào. "Đừng có hối." Nghe Phụng nói tuy mặt lạnh nhưng vẫn không hiện…
Chương 4: Cuộc gặp bất ngờ (p2)
Liệu Ta Còn Gặp LạiTác giả: Hín Kim NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên Không"Này lẹ lên trễ rồi! Muốn ký sổ?" Tiếng của Hín Kim Phụng vang lên một cách bình thản. Hín Kim Ngọc hiện đang mang trên người một cái áo màu trắng tinh, viền của hai bên ống tay là hai màu trắng, nâu đỏ ca rô kẻ xọc, xen kẻ với nhau, kết hợp với đó là một cái váy màu cũng như vậy, là bộ đồng phục ở trường của hai chị em họ đang theo học. Bây giờ, nàng đi ra với một khuôn mặt hết sức còn buồn ngủ nhưng vẫn cất tiếng nói một câu châm chọc. "Rồi rồi! đã xuống! Nói mãi" Chắc bởi vì ở bên cạnh Phụng đã nhiều năm nên chắc cách nói của cả hai cũng đã ảnh hưởng lẫn nhau ít nhiều. Cả hai đều phát ra một cổ khí lạnh khi nói, nhưng vẫn là Phụng lạnh hơn. "Ăn nhanh đi rồi đến trường." Hín Kim Phụng như không nghe thấy câu sau, quay lại nói xong là lên phòng lấy cặp sách. "Chị! Đạp nhanh lên sắp trễ rồi, còn 7 phút" ngồi đằng sau, Ngọc vừa hối vừa la khi trên đường đến trường mà không hề biết người đằng trước mình đang như thế nào. "Đừng có hối." Nghe Phụng nói tuy mặt lạnh nhưng vẫn không hiện… Ở bên kia bác gái ngồi nghe hai cô gái này nói mà đầu óc trống rỗng không hiểu gì cả mà mặt vẫn cười nhìn Ngọc bước vào nhà tắm rồi nhìn sang Phụng nói "Hình như lát nữa hai đứa ra thành chơi phải không?" "Dạ mà có gì không bá mẫu?""À ta muốn hỏi hai con một vài chuyện thôi...Con ngồi đi""Dạ vậy con xin phép""Hai con đến từ đâu vậy?""Dạ từ.... Bắc Kinh. Con nói vậy chắc bá mẫu không biết đâu." Phụng ngó trời ngó đất ẩm ừ nói."Vậy con nói ta không hiểu thì thôi.Mà 2 đứa là chị em ruột hả?""Dạ, àh con quên giới thiệu với bá mẫu, con họ Hín tên Kim Phụng. Là tỷ tỷ của muội ấy".Phụng chĩ thẳng vào nhà tắm xong nói tiếp" còn đứa ở trong kia tên Kim Ngọc. Bá mẫu cũng có thể gọi tui con là tiểu ngọc và tiểu Phụng ạ""Vậy cũng được, mà tiểu Phụng này năm nay con với tiểu Ngọc bao nhiêu tuổi rồi?""Con nay 17 tuổi, còn ngọc 15 tuổi" Tiểu Phụng nói xong rồi chật nhớ cái gì đó"" Hồi nãy, bá mẫu nói là bá mẫu có đứa con gái, tỷ ấy tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi ạ?""Con bé tên là Mộc Lan, Lan tròn 19 tuổi rồi""Hình như mình có nghe cái tên này ở đâu rồi thì phải"Tiểu Phụng lẩm nhậm trong miệng, nhưng bác ấy lại nghe được "con đã gặp qua con gái của ta rồi sao?""Dạ chưa, chưa đâu ạ chúng con mới xuộng đây ạ, làm sao gặp được ạ"Tiểu Phụng trối"Con nói cũng đúng " Bác cười~ Hai người nói chuyện rồi cũng qua 15 phút~Tiểu Ngọc từ trong nhà tắm bước ra với 1 bộ đồ màu xanh da trời rất đẹp, với tóc được buộc kiểu rất hợp với thời đại này. Mặt mày tươi cười bước đến chổ bá mẫu hỏi"bá mẫu à! Hai bộ này do bá mẫu may sao? Nó đẹp quá trời luôn""Không phải. là Mộc Lan nó may đó"bác nhìn tui bước ra và gật gù cười tươi" Đúng là 2 chị em nó xinh đẹp nên mang bộ nào cũng đẹp cả" Bác suy nghĩ nhưng vẫn nhìn họTiểu Ngọc đến chổ Phụng đang ngồi. Nhìn qua thấy Tiểu Ngọc đến là Phụng đã hiểu con bé này nôn đến cỡ nào rồi, nàng đứng lên quay lại nói với bá mẫu" Bá mẫu giờ chúng con xin phép đi trước ạ"Bá mẫu thấy 2 chị em chuẩn bị đi thì tới trước mặt nói " 2 con có thể ở lại đây với ta được ko?Ta thấy 2 con là người vùng xa đến chắc chưa lo đc nhà cửa với lại ta thấy 2 con rất hợp với ta nên 2 con có thể ở lại ko?"Bác nói như vậy làm 2 chị em nhớ ra 1 điều rất quan trọng thế là 2 chị em suy nghĩ [Mình mới xuống đây quả thật không kiếm đc nhà ở đâu mà ở đây chắc cũng nhận lời đi chứ giờ biết đi đâu] thế là Tiểu Ngọc nhảy tửng đến trước mặt bác gái nói"bá mẫu nói có thật không ạ?""Bác gật đầu cười tươi "" thật""vậy cho tuị con cảm ơn ạ! sau này tụi con phải làm phiền gia đình bá mẫu rồi" Phụng đến gần tươi cười nói với bác. Đúng lúc đó"Mẹ, con về rồi.Hôm nay ngoài chợ có nhiều tơ, tằm đẹp lắm, con đem về 1 ít để mình may thêm y phục vài bữa nữa mình mở cửa tiệm với lại hôm nay có........"""Cô à! AAAAAAAAAAAA..........rầm"cả 2 người cùng ngã[Xin lỗi mình dạo này bận ko up đc mong các bạn thông cảm cho mình. Mình sẽ cố gắng nhất có thể để ra chương mới nhanh nhất có thể]
Ở bên kia bác gái ngồi nghe hai cô gái này nói mà đầu óc trống rỗng không hiểu gì cả mà mặt vẫn cười nhìn Ngọc bước vào nhà tắm rồi nhìn sang Phụng nói "Hình như lát nữa hai đứa ra thành chơi phải không?" "Dạ mà có gì không bá mẫu?"
"À ta muốn hỏi hai con một vài chuyện thôi...Con ngồi đi"
"Dạ vậy con xin phép"
"Hai con đến từ đâu vậy?"
"Dạ từ.... Bắc Kinh. Con nói vậy chắc bá mẫu không biết đâu." Phụng ngó trời ngó đất ẩm ừ nói.
"Vậy con nói ta không hiểu thì thôi.Mà 2 đứa là chị em ruột hả?"
"Dạ, àh con quên giới thiệu với bá mẫu, con họ Hín tên Kim Phụng. Là tỷ tỷ của muội ấy".Phụng chĩ thẳng vào nhà tắm xong nói tiếp" còn đứa ở trong kia tên Kim Ngọc. Bá mẫu cũng có thể gọi tui con là tiểu ngọc và tiểu Phụng ạ"
"Vậy cũng được, mà tiểu Phụng này năm nay con với tiểu Ngọc bao nhiêu tuổi rồi?"
"Con nay 17 tuổi, còn ngọc 15 tuổi" Tiểu Phụng nói xong rồi chật nhớ cái gì đó"" Hồi nãy, bá mẫu nói là bá mẫu có đứa con gái, tỷ ấy tên gì
, năm nay bao nhiêu tuổi ạ?"
"Con bé tên là Mộc Lan, Lan tròn 19 tuổi rồi"
"Hình như mình có nghe cái tên này ở đâu rồi thì phải"Tiểu Phụng lẩm nhậm trong miệng, nhưng bác ấy lại nghe được "con đã gặp qua con gái của ta rồi sao?"
"Dạ chưa, chưa đâu ạ chúng con mới xuộng đây ạ, làm sao gặp được ạ"Tiểu Phụng trối
"Con nói cũng đúng " Bác cười
~ Hai người nói chuyện rồi cũng qua 15 phút~
Tiểu Ngọc từ trong nhà tắm bước ra với 1 bộ đồ màu xanh da trời rất đẹp, với tóc được buộc kiểu rất hợp với thời đại này. Mặt mày tươi cười bước đến chổ bá mẫu hỏi"bá mẫu à! Hai bộ này do bá mẫu may sao? Nó đẹp quá trời luôn"
"Không phải. là Mộc Lan nó may đó"bác nhìn tui bước ra và gật gù cười tươi" Đúng là 2 chị em nó xinh đẹp nên mang bộ nào cũng đẹp cả" Bác suy nghĩ nhưng vẫn nhìn họ
Tiểu Ngọc đến chổ Phụng đang ngồi. Nhìn qua thấy Tiểu Ngọc đến là Phụng đã hiểu con bé này nôn đến cỡ nào rồi, nàng đứng lên quay lại nói với bá mẫu" Bá mẫu giờ chúng con xin phép đi trước ạ"
Bá mẫu thấy 2 chị em chuẩn bị đi thì tới trước mặt nói " 2 con có thể ở lại đây với ta được ko?Ta thấy 2 con là người vùng xa đến chắc chưa lo đc nhà cửa với lại ta thấy 2 con rất hợp với ta nên 2 con có thể ở lại ko?"
Bác nói như vậy làm 2 chị em nhớ ra 1 điều rất quan trọng thế là 2 chị em suy nghĩ [Mình mới xuống đây quả thật không kiếm đc nhà ở đâu mà ở đây chắc cũng nhận lời đi chứ giờ biết đi đâu] thế là Tiểu Ngọc nhảy tửng đến trước mặt bác gái nói"bá mẫu nói có thật không ạ?""
Bác gật đầu cười tươi "" thật"
"vậy cho tuị con cảm ơn ạ! sau này tụi con phải làm phiền gia đình bá mẫu rồi" Phụng đến gần tươi cười nói với bác. Đúng lúc đó
"Mẹ, con về rồi.Hôm nay ngoài chợ có nhiều tơ, tằm đẹp lắm, con đem về 1 ít để mình may thêm y phục vài bữa nữa mình mở cửa tiệm với lại hôm nay có........"
""Cô à! AAAAAAAAAAAA..........rầm"cả 2 người cùng ngã
[Xin lỗi mình dạo này bận ko up đc mong các bạn thông cảm cho mình
. Mình sẽ cố gắng nhất có thể để ra chương mới nhanh nhất có thể]
Liệu Ta Còn Gặp LạiTác giả: Hín Kim NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên Không"Này lẹ lên trễ rồi! Muốn ký sổ?" Tiếng của Hín Kim Phụng vang lên một cách bình thản. Hín Kim Ngọc hiện đang mang trên người một cái áo màu trắng tinh, viền của hai bên ống tay là hai màu trắng, nâu đỏ ca rô kẻ xọc, xen kẻ với nhau, kết hợp với đó là một cái váy màu cũng như vậy, là bộ đồng phục ở trường của hai chị em họ đang theo học. Bây giờ, nàng đi ra với một khuôn mặt hết sức còn buồn ngủ nhưng vẫn cất tiếng nói một câu châm chọc. "Rồi rồi! đã xuống! Nói mãi" Chắc bởi vì ở bên cạnh Phụng đã nhiều năm nên chắc cách nói của cả hai cũng đã ảnh hưởng lẫn nhau ít nhiều. Cả hai đều phát ra một cổ khí lạnh khi nói, nhưng vẫn là Phụng lạnh hơn. "Ăn nhanh đi rồi đến trường." Hín Kim Phụng như không nghe thấy câu sau, quay lại nói xong là lên phòng lấy cặp sách. "Chị! Đạp nhanh lên sắp trễ rồi, còn 7 phút" ngồi đằng sau, Ngọc vừa hối vừa la khi trên đường đến trường mà không hề biết người đằng trước mình đang như thế nào. "Đừng có hối." Nghe Phụng nói tuy mặt lạnh nhưng vẫn không hiện… Ở bên kia bác gái ngồi nghe hai cô gái này nói mà đầu óc trống rỗng không hiểu gì cả mà mặt vẫn cười nhìn Ngọc bước vào nhà tắm rồi nhìn sang Phụng nói "Hình như lát nữa hai đứa ra thành chơi phải không?" "Dạ mà có gì không bá mẫu?""À ta muốn hỏi hai con một vài chuyện thôi...Con ngồi đi""Dạ vậy con xin phép""Hai con đến từ đâu vậy?""Dạ từ.... Bắc Kinh. Con nói vậy chắc bá mẫu không biết đâu." Phụng ngó trời ngó đất ẩm ừ nói."Vậy con nói ta không hiểu thì thôi.Mà 2 đứa là chị em ruột hả?""Dạ, àh con quên giới thiệu với bá mẫu, con họ Hín tên Kim Phụng. Là tỷ tỷ của muội ấy".Phụng chĩ thẳng vào nhà tắm xong nói tiếp" còn đứa ở trong kia tên Kim Ngọc. Bá mẫu cũng có thể gọi tui con là tiểu ngọc và tiểu Phụng ạ""Vậy cũng được, mà tiểu Phụng này năm nay con với tiểu Ngọc bao nhiêu tuổi rồi?""Con nay 17 tuổi, còn ngọc 15 tuổi" Tiểu Phụng nói xong rồi chật nhớ cái gì đó"" Hồi nãy, bá mẫu nói là bá mẫu có đứa con gái, tỷ ấy tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi ạ?""Con bé tên là Mộc Lan, Lan tròn 19 tuổi rồi""Hình như mình có nghe cái tên này ở đâu rồi thì phải"Tiểu Phụng lẩm nhậm trong miệng, nhưng bác ấy lại nghe được "con đã gặp qua con gái của ta rồi sao?""Dạ chưa, chưa đâu ạ chúng con mới xuộng đây ạ, làm sao gặp được ạ"Tiểu Phụng trối"Con nói cũng đúng " Bác cười~ Hai người nói chuyện rồi cũng qua 15 phút~Tiểu Ngọc từ trong nhà tắm bước ra với 1 bộ đồ màu xanh da trời rất đẹp, với tóc được buộc kiểu rất hợp với thời đại này. Mặt mày tươi cười bước đến chổ bá mẫu hỏi"bá mẫu à! Hai bộ này do bá mẫu may sao? Nó đẹp quá trời luôn""Không phải. là Mộc Lan nó may đó"bác nhìn tui bước ra và gật gù cười tươi" Đúng là 2 chị em nó xinh đẹp nên mang bộ nào cũng đẹp cả" Bác suy nghĩ nhưng vẫn nhìn họTiểu Ngọc đến chổ Phụng đang ngồi. Nhìn qua thấy Tiểu Ngọc đến là Phụng đã hiểu con bé này nôn đến cỡ nào rồi, nàng đứng lên quay lại nói với bá mẫu" Bá mẫu giờ chúng con xin phép đi trước ạ"Bá mẫu thấy 2 chị em chuẩn bị đi thì tới trước mặt nói " 2 con có thể ở lại đây với ta được ko?Ta thấy 2 con là người vùng xa đến chắc chưa lo đc nhà cửa với lại ta thấy 2 con rất hợp với ta nên 2 con có thể ở lại ko?"Bác nói như vậy làm 2 chị em nhớ ra 1 điều rất quan trọng thế là 2 chị em suy nghĩ [Mình mới xuống đây quả thật không kiếm đc nhà ở đâu mà ở đây chắc cũng nhận lời đi chứ giờ biết đi đâu] thế là Tiểu Ngọc nhảy tửng đến trước mặt bác gái nói"bá mẫu nói có thật không ạ?""Bác gật đầu cười tươi "" thật""vậy cho tuị con cảm ơn ạ! sau này tụi con phải làm phiền gia đình bá mẫu rồi" Phụng đến gần tươi cười nói với bác. Đúng lúc đó"Mẹ, con về rồi.Hôm nay ngoài chợ có nhiều tơ, tằm đẹp lắm, con đem về 1 ít để mình may thêm y phục vài bữa nữa mình mở cửa tiệm với lại hôm nay có........"""Cô à! AAAAAAAAAAAA..........rầm"cả 2 người cùng ngã[Xin lỗi mình dạo này bận ko up đc mong các bạn thông cảm cho mình. Mình sẽ cố gắng nhất có thể để ra chương mới nhanh nhất có thể]