Ta là soái ca: Sóc bông (1) của tôi có thai!! Tình yêu 123: Chúc mừng ^_^ Ta là soái ca: Phải làm sao đây? Tình yêu 123: Màu gì? Ta là soái ca: Màu xám tro tiêu chuẩn, cả hai con luôn! Tình yêu 123: Cậu mua ở chỗ tôi khi nào? Ta là soái ca: A? Tôi không phải mua của anh! Hàng Hàng nhìn màn hình, mồ hôi to như hạt đậu lăn tròn trên trán… Cái người ‘Ta là soái ca’ kia vẫn tiếp tục oanh tạc cửa hàng trên taobao… Người này làm sao vậy? Không phải mua của mình, lại muốn tìm mình giải quyết. Nói chuyện với cậu ta, hiểu biết về tình hình sóc bông của cậu ta, Hàng Hàng nghĩ thôi thì quản một chút đi. Nếu cậu ta đã tìm được mình cũng xem như duyên phận, hơn nữa, bản thân cũng rất yêu thích sóc bông. Xem vị này cẩu thả, chỉ sợ thật sự không đối phó được với lần mang thai đầu tiên. Đã lỡ bất hạnh vướng vào rồi, Hàng Hàng không biết thì không sao, biết rồi thì rất khó chịu. Hơn nữa, cũng là một vị khách hàng tự động tìm tới cửa, thức ăn cho sóc bông, đồ ăn vặt vân vân, rồi lại đồ dùng linh tinh,…
Chương 24: Như vậy đi
Số 10 Phố Yên Đại TàTác giả: Kiếm Tẩu Thiên PhongTruyện Đam MỹTa là soái ca: Sóc bông (1) của tôi có thai!! Tình yêu 123: Chúc mừng ^_^ Ta là soái ca: Phải làm sao đây? Tình yêu 123: Màu gì? Ta là soái ca: Màu xám tro tiêu chuẩn, cả hai con luôn! Tình yêu 123: Cậu mua ở chỗ tôi khi nào? Ta là soái ca: A? Tôi không phải mua của anh! Hàng Hàng nhìn màn hình, mồ hôi to như hạt đậu lăn tròn trên trán… Cái người ‘Ta là soái ca’ kia vẫn tiếp tục oanh tạc cửa hàng trên taobao… Người này làm sao vậy? Không phải mua của mình, lại muốn tìm mình giải quyết. Nói chuyện với cậu ta, hiểu biết về tình hình sóc bông của cậu ta, Hàng Hàng nghĩ thôi thì quản một chút đi. Nếu cậu ta đã tìm được mình cũng xem như duyên phận, hơn nữa, bản thân cũng rất yêu thích sóc bông. Xem vị này cẩu thả, chỉ sợ thật sự không đối phó được với lần mang thai đầu tiên. Đã lỡ bất hạnh vướng vào rồi, Hàng Hàng không biết thì không sao, biết rồi thì rất khó chịu. Hơn nữa, cũng là một vị khách hàng tự động tìm tới cửa, thức ăn cho sóc bông, đồ ăn vặt vân vân, rồi lại đồ dùng linh tinh,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editer: KellySon9-Hàng Hàng: Đi ra gặp mặt một chút.-Lương Trạch: Đi trong tiệm cậu?-Hàng Hàng: Tôi nói 'Đi ra'.-Lương Trạch: Đúng vậy mà, tôi không đi ra thì làm sao đến trong tiệm cậu được?-Hàng Hàng:...-Lương Trạch: Giờ đi luôn à?-Hàng Hàng: Cậu đang bận việc à?-Lương Trạch: Không bận...-Hàng Hàng: Vậy thì gặp nhau ở quán nước sau nhà tôi đi?-Lương Trạch: Không phải đến trong tiệm cậu sao?-Hàng Hàng...---------------Trời tháng tư trong xanh ngập nắng ấm, ngày thứ sáu cuối cùng của tháng, Hàng Hàng hẹn Lương Trạch gặp mặt. Còn ba ngày nữa sẽ là ngày cả nước chúc mừng Quốc Tế Lao Động.Hàng Hàng đi ra khỏi tiệm, đi ngang qua cầu Ngân Đĩnh, tiến vào quán trà.Tiệm trà này thỉnh thoảng cậu và Tề Tễ cũng thường vào. Ngày đó Hàng Hàng thất lạc tới cực điểm, cậu cũng muốn gọi Tề Tễ tới uống trà cùng mình, thế nhưng cậu lại sợ chính mình không khống chế nổi cảm xúc khiến Tề Tễ phát hiện ra. Hàng Hàng chính là như thế, cho dù có thất tình thì cậu cũng không muốn bất cứ người nào vì chuyện của cậu mà không vui.Chủ quán dẫn Hàng Hàng lên lầu 2, lại tìm cho cậu một vị trí gần cửa sổ, từ chỗ này vừa vặn có thể ngắm nhìn sắc xuân trên mặt biển. Hàng Hàng nói một tiếng cảm ơn rồi chọn một bình trà Bích Loa Xuân,kéo rèm trúc xuống, bắt đầu thả lỏng thưởng trà.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editer: KellySon9
-Hàng Hàng: Đi ra gặp mặt một chút.
-Lương Trạch: Đi trong tiệm cậu?
-Hàng Hàng: Tôi nói 'Đi ra'.
-Lương Trạch: Đúng vậy mà, tôi không đi ra thì làm sao đến trong tiệm cậu được?
-Hàng Hàng:...
-Lương Trạch: Giờ đi luôn à?
-Hàng Hàng: Cậu đang bận việc à?
-Lương Trạch: Không bận...
-Hàng Hàng: Vậy thì gặp nhau ở quán nước sau nhà tôi đi?
-Lương Trạch: Không phải đến trong tiệm cậu sao?
-Hàng Hàng...
---------------
Trời tháng tư trong xanh ngập nắng ấm, ngày thứ sáu cuối cùng của tháng, Hàng Hàng hẹn Lương Trạch gặp mặt. Còn ba ngày nữa sẽ là ngày cả nước chúc mừng Quốc Tế Lao Động.
Hàng Hàng đi ra khỏi tiệm, đi ngang qua cầu Ngân Đĩnh, tiến vào quán trà.
Tiệm trà này thỉnh thoảng cậu và Tề Tễ cũng thường vào. Ngày đó Hàng Hàng thất lạc tới cực điểm, cậu cũng muốn gọi Tề Tễ tới uống trà cùng mình, thế nhưng cậu lại sợ chính mình không khống chế nổi cảm xúc khiến Tề Tễ phát hiện ra. Hàng Hàng chính là như thế, cho dù có thất tình thì cậu cũng không muốn bất cứ người nào vì chuyện của cậu mà không vui.
Chủ quán dẫn Hàng Hàng lên lầu 2, lại tìm cho cậu một vị trí gần cửa sổ, từ chỗ này vừa vặn có thể ngắm nhìn sắc xuân trên mặt biển. Hàng Hàng nói một tiếng cảm ơn rồi chọn một bình trà Bích Loa Xuân,kéo rèm trúc xuống, bắt đầu thả lỏng thưởng trà.
Số 10 Phố Yên Đại TàTác giả: Kiếm Tẩu Thiên PhongTruyện Đam MỹTa là soái ca: Sóc bông (1) của tôi có thai!! Tình yêu 123: Chúc mừng ^_^ Ta là soái ca: Phải làm sao đây? Tình yêu 123: Màu gì? Ta là soái ca: Màu xám tro tiêu chuẩn, cả hai con luôn! Tình yêu 123: Cậu mua ở chỗ tôi khi nào? Ta là soái ca: A? Tôi không phải mua của anh! Hàng Hàng nhìn màn hình, mồ hôi to như hạt đậu lăn tròn trên trán… Cái người ‘Ta là soái ca’ kia vẫn tiếp tục oanh tạc cửa hàng trên taobao… Người này làm sao vậy? Không phải mua của mình, lại muốn tìm mình giải quyết. Nói chuyện với cậu ta, hiểu biết về tình hình sóc bông của cậu ta, Hàng Hàng nghĩ thôi thì quản một chút đi. Nếu cậu ta đã tìm được mình cũng xem như duyên phận, hơn nữa, bản thân cũng rất yêu thích sóc bông. Xem vị này cẩu thả, chỉ sợ thật sự không đối phó được với lần mang thai đầu tiên. Đã lỡ bất hạnh vướng vào rồi, Hàng Hàng không biết thì không sao, biết rồi thì rất khó chịu. Hơn nữa, cũng là một vị khách hàng tự động tìm tới cửa, thức ăn cho sóc bông, đồ ăn vặt vân vân, rồi lại đồ dùng linh tinh,… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editer: KellySon9-Hàng Hàng: Đi ra gặp mặt một chút.-Lương Trạch: Đi trong tiệm cậu?-Hàng Hàng: Tôi nói 'Đi ra'.-Lương Trạch: Đúng vậy mà, tôi không đi ra thì làm sao đến trong tiệm cậu được?-Hàng Hàng:...-Lương Trạch: Giờ đi luôn à?-Hàng Hàng: Cậu đang bận việc à?-Lương Trạch: Không bận...-Hàng Hàng: Vậy thì gặp nhau ở quán nước sau nhà tôi đi?-Lương Trạch: Không phải đến trong tiệm cậu sao?-Hàng Hàng...---------------Trời tháng tư trong xanh ngập nắng ấm, ngày thứ sáu cuối cùng của tháng, Hàng Hàng hẹn Lương Trạch gặp mặt. Còn ba ngày nữa sẽ là ngày cả nước chúc mừng Quốc Tế Lao Động.Hàng Hàng đi ra khỏi tiệm, đi ngang qua cầu Ngân Đĩnh, tiến vào quán trà.Tiệm trà này thỉnh thoảng cậu và Tề Tễ cũng thường vào. Ngày đó Hàng Hàng thất lạc tới cực điểm, cậu cũng muốn gọi Tề Tễ tới uống trà cùng mình, thế nhưng cậu lại sợ chính mình không khống chế nổi cảm xúc khiến Tề Tễ phát hiện ra. Hàng Hàng chính là như thế, cho dù có thất tình thì cậu cũng không muốn bất cứ người nào vì chuyện của cậu mà không vui.Chủ quán dẫn Hàng Hàng lên lầu 2, lại tìm cho cậu một vị trí gần cửa sổ, từ chỗ này vừa vặn có thể ngắm nhìn sắc xuân trên mặt biển. Hàng Hàng nói một tiếng cảm ơn rồi chọn một bình trà Bích Loa Xuân,kéo rèm trúc xuống, bắt đầu thả lỏng thưởng trà.