Tác giả:

Một buổi sáng trong lành, không khí thật ảm đạm. Tôi tung tăng đi đến trường trong bộ đồng phục mới. Hôm nay là buổi học đầu tiên của tôi tại trường mới, lớp mới. Không phải tôi muốn khoe nhưng nha, điểm thi chuyển cấp của tôi cao ngất ngưỡng, do vậy nên tôi vào được ngôi trường nổi tiếng mà tôi ao ước_Thpt Amsterdam. Đó là ngôi trường của những cậu ấm cô chiêu học, nó như một xã hội hiện đại thu nhỏ vậy. Rất ít người bình thường như tôi vào trường đó. Nhẹ bước trên đường, tôi suy nghĩ mông lung về mọi thứ. Hôm nay tâm trạng của tôi thực sự tốt, cho đến khi..... - "Rầm" A. Cái quái gì tới trúng thế này? Tôi nằm bẹp trên lề đường. Cựa quạt rồi ngồi dậy xem. Có gì đó đè lên người tôi. Hé mắt xem thứ quái quỷ gì rơi trúng mình thì tôi thấy một cái cặp! Một cái cặp? Ngớ ngẩn! Sao mà cái cặp có thể tự bay được chứ! Mặt tôi méo xệch. Cặp của ai đây? Không biết chủ của chiếc cặp là ai nên tôi lấy sách vở bên trong xem thử. "Vũ Thiên Dương. 12c2". Tên người này ghi trên vở, chắc là chữ của…

Chương 16: Bữa cơm tối

Ừ Thì Đơn PhươngTác giả: CanaryMột buổi sáng trong lành, không khí thật ảm đạm. Tôi tung tăng đi đến trường trong bộ đồng phục mới. Hôm nay là buổi học đầu tiên của tôi tại trường mới, lớp mới. Không phải tôi muốn khoe nhưng nha, điểm thi chuyển cấp của tôi cao ngất ngưỡng, do vậy nên tôi vào được ngôi trường nổi tiếng mà tôi ao ước_Thpt Amsterdam. Đó là ngôi trường của những cậu ấm cô chiêu học, nó như một xã hội hiện đại thu nhỏ vậy. Rất ít người bình thường như tôi vào trường đó. Nhẹ bước trên đường, tôi suy nghĩ mông lung về mọi thứ. Hôm nay tâm trạng của tôi thực sự tốt, cho đến khi..... - "Rầm" A. Cái quái gì tới trúng thế này? Tôi nằm bẹp trên lề đường. Cựa quạt rồi ngồi dậy xem. Có gì đó đè lên người tôi. Hé mắt xem thứ quái quỷ gì rơi trúng mình thì tôi thấy một cái cặp! Một cái cặp? Ngớ ngẩn! Sao mà cái cặp có thể tự bay được chứ! Mặt tôi méo xệch. Cặp của ai đây? Không biết chủ của chiếc cặp là ai nên tôi lấy sách vở bên trong xem thử. "Vũ Thiên Dương. 12c2". Tên người này ghi trên vở, chắc là chữ của… #Canary: Không biết còn ai theo dõi truyện của mình không nữa T^T Mình muốn nhận được 1 cái cmt từ đọc giả quá T^T_____________Tôi đẩy xe đi loanh quanh siêu thị, liệu lần này tôi chuẩn bị tốt thì ông chủ có thưởng gì cho tôi không nhỉ? À mà dẹp đi! Mơ tưởng quá rồi.“.... “Tiếng chuông điện thoại của tôi! Là cô Giang gọi, tôi bắt máy- “Alo! Cô?”- “Về nhà ăn trưa nè Hy! “Ahuhu. Cô gọi tôi về ăn trưa đấy! Nhưng chắc ăn ở ngoài quá!- “Dạ, mọi người dùng bữa đi! Hôm nay con ăn ở ngoài hoặc lát con về con ăn sau! Con đang chuẩn bị nguyên liệu để nấu bữa tối đón khách ạ!”- “Ôi! Giỏi quá! Thôi con đừng ăn ở ngoài! Lát về ăn ở nhà con nha! Cố gắng lên”Tôi cảm ơn cô rồi cúp máy. Cô Giang tốt thật! Thảo nào ông chủ chọn cô ấy. Nhưng mà mẹ của Thủy Trà và hắn là người thế nào nhỉ?Tôinhanh chóng gạc đi cái suy nghĩ đó. Tiếp tục đi mua nguyên liệu. Phải chuẩn bị bữa tối này thật tốt! Vì đó là sui gia của ông chủ, có trục trặc gì là tiêu luôn:vMọi thứ đều đã mua xong, cũng đã 1h trưa. Ew. Trễ vậy rồi sao? Tôi chạy trở về căn biết thự to lớn. Dẹp xe rồi xách đồ vào bếp, giờ tôi sẽ ăn cơm trưa, ngủ một giấc rồi 3h dậy rồi làm bữa cơm tối. Cơm tối sẽ ăn khoảng 6h, có 3 tiếng để chuẩn bị. Ổn rồi! Tốt!--------------Tôi làm theo kế hoạch, ngủ một giấc đến 3h dậy. Đánh răng rửa mặt rồi xuống bếp. Mọi người đi đâu cả rồi. Lại một mình trong ngôi biệt thự lớn. Chắc là gia đình họ ra ngoài sắm sửa gì rồi. Thôi kệ đi!Tôi đeo tạp dề, bắt tay vào công việc. Tôi xử lí nguyên liệu trước, rửa sạch, thái,... cũng không khó là mấy. AhaVà... mọi thứ hoàn thành!!! Tôi thấy mình không bỏ phí công sức rồi. Nếm các món, thật sự ngon đấy, không phải tự khen à nha! Liệu tôi có thể mở một nhà hàng được không nhỉ?Mọi người vừa về đến, cô Giang hơi bất ngờ về những món tôi chuẩn bị.- Hy! Con làm những món phức tạp này sao? - Cô hỏi tôiTôi gật đầu “Dạ” một tiếng, cô nhìn tôi rồi tấm tắc khen ngợi. Chời ơi! Ngại quá à >

#Canary: Không biết còn ai theo dõi truyện của mình không nữa T^T Mình muốn nhận được 1 cái cmt từ đọc giả quá T^T

_____________

Tôi đẩy xe đi loanh quanh siêu thị, liệu lần này tôi chuẩn bị tốt thì ông chủ có thưởng gì cho tôi không nhỉ? À mà dẹp đi! Mơ tưởng quá rồi.

“.... “

Tiếng chuông điện thoại của tôi! Là cô Giang gọi, tôi bắt máy

- “Alo! Cô?”

- “Về nhà ăn trưa nè Hy! “

Ahuhu. Cô gọi tôi về ăn trưa đấy! Nhưng chắc ăn ở ngoài quá!

- “Dạ, mọi người dùng bữa đi! Hôm nay con ăn ở ngoài hoặc lát con về con ăn sau! Con đang chuẩn bị nguyên liệu để nấu bữa tối đón khách ạ!”

- “Ôi! Giỏi quá! Thôi con đừng ăn ở ngoài! Lát về ăn ở nhà con nha! Cố gắng lên”

Tôi cảm ơn cô rồi cúp máy. Cô Giang tốt thật! Thảo nào ông chủ chọn cô ấy. Nhưng mà mẹ của Thủy Trà và hắn là người thế nào nhỉ?

Tôinhanh chóng gạc đi cái suy nghĩ đó. Tiếp tục đi mua nguyên liệu. Phải chuẩn bị bữa tối này thật tốt! Vì đó là sui gia của ông chủ, có trục trặc gì là tiêu luôn:v

Mọi thứ đều đã mua xong, cũng đã 1h trưa. Ew. Trễ vậy rồi sao? Tôi chạy trở về căn biết thự to lớn. Dẹp xe rồi xách đồ vào bếp, giờ tôi sẽ ăn cơm trưa, ngủ một giấc rồi 3h dậy rồi làm bữa cơm tối. Cơm tối sẽ ăn khoảng 6h, có 3 tiếng để chuẩn bị. Ổn rồi! Tốt!

--------------

Tôi làm theo kế hoạch, ngủ một giấc đến 3h dậy. Đánh răng rửa mặt rồi xuống bếp. Mọi người đi đâu cả rồi. Lại một mình trong ngôi biệt thự lớn. Chắc là gia đình họ ra ngoài sắm sửa gì rồi. Thôi kệ đi!

Tôi đeo tạp dề, bắt tay vào công việc. Tôi xử lí nguyên liệu trước, rửa sạch, thái,... cũng không khó là mấy. Aha

Và... mọi thứ hoàn thành!!! Tôi thấy mình không bỏ phí công sức rồi. Nếm các món, thật sự ngon đấy, không phải tự khen à nha! Liệu tôi có thể mở một nhà hàng được không nhỉ?

Mọi người vừa về đến, cô Giang hơi bất ngờ về những món tôi chuẩn bị.

- Hy! Con làm những món phức tạp này sao? - Cô hỏi tôi

Tôi gật đầu “Dạ” một tiếng, cô nhìn tôi rồi tấm tắc khen ngợi. Chời ơi! Ngại quá à >

Ừ Thì Đơn PhươngTác giả: CanaryMột buổi sáng trong lành, không khí thật ảm đạm. Tôi tung tăng đi đến trường trong bộ đồng phục mới. Hôm nay là buổi học đầu tiên của tôi tại trường mới, lớp mới. Không phải tôi muốn khoe nhưng nha, điểm thi chuyển cấp của tôi cao ngất ngưỡng, do vậy nên tôi vào được ngôi trường nổi tiếng mà tôi ao ước_Thpt Amsterdam. Đó là ngôi trường của những cậu ấm cô chiêu học, nó như một xã hội hiện đại thu nhỏ vậy. Rất ít người bình thường như tôi vào trường đó. Nhẹ bước trên đường, tôi suy nghĩ mông lung về mọi thứ. Hôm nay tâm trạng của tôi thực sự tốt, cho đến khi..... - "Rầm" A. Cái quái gì tới trúng thế này? Tôi nằm bẹp trên lề đường. Cựa quạt rồi ngồi dậy xem. Có gì đó đè lên người tôi. Hé mắt xem thứ quái quỷ gì rơi trúng mình thì tôi thấy một cái cặp! Một cái cặp? Ngớ ngẩn! Sao mà cái cặp có thể tự bay được chứ! Mặt tôi méo xệch. Cặp của ai đây? Không biết chủ của chiếc cặp là ai nên tôi lấy sách vở bên trong xem thử. "Vũ Thiên Dương. 12c2". Tên người này ghi trên vở, chắc là chữ của… #Canary: Không biết còn ai theo dõi truyện của mình không nữa T^T Mình muốn nhận được 1 cái cmt từ đọc giả quá T^T_____________Tôi đẩy xe đi loanh quanh siêu thị, liệu lần này tôi chuẩn bị tốt thì ông chủ có thưởng gì cho tôi không nhỉ? À mà dẹp đi! Mơ tưởng quá rồi.“.... “Tiếng chuông điện thoại của tôi! Là cô Giang gọi, tôi bắt máy- “Alo! Cô?”- “Về nhà ăn trưa nè Hy! “Ahuhu. Cô gọi tôi về ăn trưa đấy! Nhưng chắc ăn ở ngoài quá!- “Dạ, mọi người dùng bữa đi! Hôm nay con ăn ở ngoài hoặc lát con về con ăn sau! Con đang chuẩn bị nguyên liệu để nấu bữa tối đón khách ạ!”- “Ôi! Giỏi quá! Thôi con đừng ăn ở ngoài! Lát về ăn ở nhà con nha! Cố gắng lên”Tôi cảm ơn cô rồi cúp máy. Cô Giang tốt thật! Thảo nào ông chủ chọn cô ấy. Nhưng mà mẹ của Thủy Trà và hắn là người thế nào nhỉ?Tôinhanh chóng gạc đi cái suy nghĩ đó. Tiếp tục đi mua nguyên liệu. Phải chuẩn bị bữa tối này thật tốt! Vì đó là sui gia của ông chủ, có trục trặc gì là tiêu luôn:vMọi thứ đều đã mua xong, cũng đã 1h trưa. Ew. Trễ vậy rồi sao? Tôi chạy trở về căn biết thự to lớn. Dẹp xe rồi xách đồ vào bếp, giờ tôi sẽ ăn cơm trưa, ngủ một giấc rồi 3h dậy rồi làm bữa cơm tối. Cơm tối sẽ ăn khoảng 6h, có 3 tiếng để chuẩn bị. Ổn rồi! Tốt!--------------Tôi làm theo kế hoạch, ngủ một giấc đến 3h dậy. Đánh răng rửa mặt rồi xuống bếp. Mọi người đi đâu cả rồi. Lại một mình trong ngôi biệt thự lớn. Chắc là gia đình họ ra ngoài sắm sửa gì rồi. Thôi kệ đi!Tôi đeo tạp dề, bắt tay vào công việc. Tôi xử lí nguyên liệu trước, rửa sạch, thái,... cũng không khó là mấy. AhaVà... mọi thứ hoàn thành!!! Tôi thấy mình không bỏ phí công sức rồi. Nếm các món, thật sự ngon đấy, không phải tự khen à nha! Liệu tôi có thể mở một nhà hàng được không nhỉ?Mọi người vừa về đến, cô Giang hơi bất ngờ về những món tôi chuẩn bị.- Hy! Con làm những món phức tạp này sao? - Cô hỏi tôiTôi gật đầu “Dạ” một tiếng, cô nhìn tôi rồi tấm tắc khen ngợi. Chời ơi! Ngại quá à >

Chương 16: Bữa cơm tối