Tác giả:

"Bịch", một thân hình to lớn vạm vỡ đổ nhào xuống đất, trên trán là một viên đạn và đằng sau lưng là 1 cô gái đeo mặt nạ, mái tóc đỏ đằng sau được cột lên tung bay trong gió. Cô thản nhiên liếc về thân xác đầy máu, hừ một cái rồi biến mất.-Yona, cậu về rồi hả? -Một cô gái khác chạy tới Yona hỏi. -Ukm! Ông ta trông to con thế mà yếu quá, 1 phát chết luôn! Còn cậu, Lili, mục tiêu c*̉a cậu ra sao rồi! -Yona trả lời rồi hỏi lại. -Xuống mồ rồi! -Lili trả lời tỉnh bơ. -Xuống mồ rồi à! Kỹ thuật bắn súng c*̉a cậu càng ngày càng tốt đấy nha! Mà làm việc xong mệt mỏi quá! -Yona trả lời, xoay xoay cái tay. - À đúng rồi, tớ vừa "chôm" được một cuốn truyện, cậu đọc không? -Lili nói, đưa ra một quyển sách. -Uk! Cảm ơn cậu, bye nha! -Yona "cướp" lấy cuốn sách rồi ba chân bốn cẳng phi về phòng. Sau 30 phút đọc 5 chương, cô căm phẫn nhìn cái con nữ chính. Mà công nhận tác…

Chương 9: Tình cờ

Dù Ta Có Là Nữ Phụ, Ta Cũng Sẽ Thay Đổi Vương Quốc Này!Tác giả: Thiên BăngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Bịch", một thân hình to lớn vạm vỡ đổ nhào xuống đất, trên trán là một viên đạn và đằng sau lưng là 1 cô gái đeo mặt nạ, mái tóc đỏ đằng sau được cột lên tung bay trong gió. Cô thản nhiên liếc về thân xác đầy máu, hừ một cái rồi biến mất.-Yona, cậu về rồi hả? -Một cô gái khác chạy tới Yona hỏi. -Ukm! Ông ta trông to con thế mà yếu quá, 1 phát chết luôn! Còn cậu, Lili, mục tiêu c*̉a cậu ra sao rồi! -Yona trả lời rồi hỏi lại. -Xuống mồ rồi! -Lili trả lời tỉnh bơ. -Xuống mồ rồi à! Kỹ thuật bắn súng c*̉a cậu càng ngày càng tốt đấy nha! Mà làm việc xong mệt mỏi quá! -Yona trả lời, xoay xoay cái tay. - À đúng rồi, tớ vừa "chôm" được một cuốn truyện, cậu đọc không? -Lili nói, đưa ra một quyển sách. -Uk! Cảm ơn cậu, bye nha! -Yona "cướp" lấy cuốn sách rồi ba chân bốn cẳng phi về phòng. Sau 30 phút đọc 5 chương, cô căm phẫn nhìn cái con nữ chính. Mà công nhận tác… Chán! Vâng, chỉ có mỗi một mình từ chán trong đầu Yona. Mọi người ngoài việc ngồi tán gẫu, chứ không được làm bất kỳ việc gì khác. Thôi, chán quá, cô sẽ lẻn ra ngoài phòng tham quan cái làng này mới được. Nghĩ là làm, cô len lén rón rén từng bước đi ra khỏi phòng.-Woa!! Thoát rồi! -Yona mừng rỡ nói.'Lục đục", tiếng kêu từ bức tường trong hang động vang lên. Yona tự hỏi đó là tiếng gì. Đưa tay đến bức tường, Yona vô tình nhấn phải công tắc. Lập tức, một cánh cửa xuất hiện, phía trong tối đen như mực. Yona có phần hơi lo sợ, nhưng vẫn can đảm tiếp tục bước đi.-Tối quá! -Yona lẩm bẩm."Chít chít", tiếng kêu c*̉a một động vật vang lên. Yona liền nhìn xuống dưới thì thấy một chú sóc màu da cam. Awwwww,nó dễ thương kinh khủng. Yona nhẹ nhàng bế nó lên thì chợt một c*́ nhát vào sau gáy c*̉a Yona khiến cô bất tỉnh. Một người thanh niên lạ mặt đeo mặt nạ, bế bổng Yona lên và đi về phía con đường tăm tối. "Ring", một tiếng chuông vang lên ( chap này hơi nhiều tiếng), một chàng trai đeo mặt nạ trắng nhưng không che mũi và miệng, đằng sau là mái tóc màu xanh dương nhạt.-Á.... -Tên kia la lên rồi nhanh chóng chạy đi.Sau khi tên kia đã chạy đi, chàng trai đeo mặt nạ trắng cuối xuống thân thể đang bất tỉnh nhân sự c*̉a Yona, nhẹ nhàng bế cô lên rồi đi theo phía ánh sáng. Lúc đó, Yoon chợt hỏi:-Nè mọi người, Yona tỷ tỷ đâu?-Ờ... uhm..... hình như muội ấy đi đâu ớ! Athlet nói.-Chết rồi! Nơi này chúng ta vẫn chưa khám phá ra, không khéo tỷ ấy lạc mất! -Yoon giật mình.-Thế thì chúng ta phải đi tìm thôi. -Hak nói, mặt thoáng lo lắng.Mọi người gật đầu trừ Athlet ra, nhưng cô ta vẫn cố tìm Yona cho bằng được để chứng tỏ mình với Hak, hô hô! Được một lúc,vẫn chưa tìm thấy Yona. Mọi người lo lắng đi về phòng thì thấy Yona nằm trên giường với tình trạng bất tỉnh.-Yona!! -Mọi người kêu lên.-Cô ấy không sao! Chỉ bị bất tỉnh thôi! -Yoon cẩn thận nhìn Yona nói.-Sao cô ấy lại bất tỉnh? -Athlet giả bộ quan tâm hỏi.-Tôi không biết.-Yoon quay đầu.-Chắc chắn ngày mai cô ấy sẽ tỉnh dậy, chúng ta đi ngủ thôi! -Hak nói, mọi người c*̃ng gật đầu tán thành.( tua đây)SÁNG HÔM SAU-Ơ...ưm... -Yona lờ đờ mở mắt tỉnh dậy, ngó nghiêng nhìn xung quanh.Phù!! Có vẻ chỉ là mơ. Yona ngồi dậy, bọn họ nằm bên cạnh thấy động c*̃ng tỉnh dậy theo. Yoon nói:-A! Yona!-Muội không sao chứ? -Athlet thăm hỏi.-Muội không sao! -Yona trả lời.-Ngày hôm qua muội bị bất tỉnh, tại sao vậy? -Hak hỏi.-Vậy không phải là mơ rồi! -Yona.-Uhm...... muội nhớ là muội bị một người lạ mặt đánh sau gáy. Hình như là dân ở làng này.-Yona chống cằm.-What???? Sao chúng dám?!? Rõ ràng muội không làm gì họ, mà họ lại đánh người ư? Họ muốn thấy cơn phẫn nộ c*̉a ta à!?!? -Kija tức lên, sát khí đã gia tăng với tốc độ chóng mặt.-Kija, mặt ngươi..... -Athlet hốt hoảng.-Bình tĩnh đi bạch xà. Thật là, ngài Rồng đây trẻ đây nghĩ rằng ngươi chỉ có thể chém chém giết giết bất cứ người bình thường nào trở nên nguy hiểm à? -Hak nói, mặt c*̃ng đã tỏa ra sát khí không kém gì Kija.-Huynh c*̃ng bình tĩnh lại đi! -Yoon can.-Mà ta c*̃ng không biết ai là người đã mang ta về nữa? -Yona tự hỏi.Mọi người c*̃ng nhún vai chịu thua. Có vẻ, dân làng nơi đây đang giấu một cái gì đó!

Chán! Vâng, chỉ có mỗi một mình từ chán trong đầu Yona. Mọi người ngoài việc ngồi tán gẫu, chứ không được làm bất kỳ việc gì khác. Thôi, chán quá, cô sẽ lẻn ra ngoài phòng tham quan cái làng này mới được. Nghĩ là làm, cô len lén rón rén từng bước đi ra khỏi phòng.-Woa!! Thoát rồi! -Yona mừng rỡ nói.

'Lục đục", tiếng kêu từ bức tường trong hang động vang lên. Yona tự hỏi đó là tiếng gì. Đưa tay đến bức tường, Yona vô tình nhấn phải công tắc. Lập tức, một cánh cửa xuất hiện, phía trong tối đen như mực. Yona có phần hơi lo sợ, nhưng vẫn can đảm tiếp tục bước đi.

-Tối quá! -Yona lẩm bẩm.

"Chít chít", tiếng kêu c*̉a một động vật vang lên. Yona liền nhìn xuống dưới thì thấy một chú sóc màu da cam. Awwwww,nó dễ thương kinh khủng. Yona nhẹ nhàng bế nó lên thì chợt một c*́ nhát vào sau gáy c*̉a Yona khiến cô bất tỉnh. Một người thanh niên lạ mặt đeo mặt nạ, bế bổng Yona lên và đi về phía con đường tăm tối. "Ring", một tiếng chuông vang lên ( chap này hơi nhiều tiếng), một chàng trai đeo mặt nạ trắng nhưng không che mũi và miệng, đằng sau là mái tóc màu xanh dương nhạt.

-Á.... -Tên kia la lên rồi nhanh chóng chạy đi.

Sau khi tên kia đã chạy đi, chàng trai đeo mặt nạ trắng cuối xuống thân thể đang bất tỉnh nhân sự c*̉a Yona, nhẹ nhàng bế cô lên rồi đi theo phía ánh sáng. Lúc đó, Yoon chợt hỏi:

-Nè mọi người, Yona tỷ tỷ đâu?

-Ờ... uhm..... hình như muội ấy đi đâu ớ! Athlet nói.

-Chết rồi! Nơi này chúng ta vẫn chưa khám phá ra, không khéo tỷ ấy lạc mất! -Yoon giật mình.

-Thế thì chúng ta phải đi tìm thôi. -Hak nói, mặt thoáng lo lắng.

Mọi người gật đầu trừ Athlet ra, nhưng cô ta vẫn cố tìm Yona cho bằng được để chứng tỏ mình với Hak, hô hô! Được một lúc,vẫn chưa tìm thấy Yona. Mọi người lo lắng đi về phòng thì thấy Yona nằm trên giường với tình trạng bất tỉnh.

-Yona!! -Mọi người kêu lên.

-Cô ấy không sao! Chỉ bị bất tỉnh thôi! -Yoon cẩn thận nhìn Yona nói.

-Sao cô ấy lại bất tỉnh? -Athlet giả bộ quan tâm hỏi.

-Tôi không biết.-Yoon quay đầu.

-Chắc chắn ngày mai cô ấy sẽ tỉnh dậy, chúng ta đi ngủ thôi! -Hak nói, mọi người c*̃ng gật đầu tán thành.

( tua đây)

SÁNG HÔM SAU

-Ơ...ưm... -Yona lờ đờ mở mắt tỉnh dậy, ngó nghiêng nhìn xung quanh.

Phù!! Có vẻ chỉ là mơ. Yona ngồi dậy, bọn họ nằm bên cạnh thấy động c*̃ng tỉnh dậy theo. Yoon nói:

-A! Yona!

-Muội không sao chứ? -Athlet thăm hỏi.

-Muội không sao! -Yona trả lời.

-Ngày hôm qua muội bị bất tỉnh, tại sao vậy? -Hak hỏi.

-Vậy không phải là mơ rồi! -Yona.

-Uhm...... muội nhớ là muội bị một người lạ mặt đánh sau gáy. Hình như là dân ở làng này.-Yona chống cằm.

-What???? Sao chúng dám?!? Rõ ràng muội không làm gì họ, mà họ lại đánh người ư? Họ muốn thấy cơn phẫn nộ c*̉a ta à!?!? -Kija tức lên, sát khí đã gia tăng với tốc độ chóng mặt.

-Kija, mặt ngươi..... -Athlet hốt hoảng.

-Bình tĩnh đi bạch xà. Thật là, ngài Rồng đây trẻ đây nghĩ rằng ngươi chỉ có thể chém chém giết giết bất cứ người bình thường nào trở nên nguy hiểm à? -Hak nói, mặt c*̃ng đã tỏa ra sát khí không kém gì Kija.

-Huynh c*̃ng bình tĩnh lại đi! -Yoon can.

-Mà ta c*̃ng không biết ai là người đã mang ta về nữa? -Yona tự hỏi.

Mọi người c*̃ng nhún vai chịu thua. Có vẻ, dân làng nơi đây đang giấu một cái gì đó!

Dù Ta Có Là Nữ Phụ, Ta Cũng Sẽ Thay Đổi Vương Quốc Này!Tác giả: Thiên BăngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Bịch", một thân hình to lớn vạm vỡ đổ nhào xuống đất, trên trán là một viên đạn và đằng sau lưng là 1 cô gái đeo mặt nạ, mái tóc đỏ đằng sau được cột lên tung bay trong gió. Cô thản nhiên liếc về thân xác đầy máu, hừ một cái rồi biến mất.-Yona, cậu về rồi hả? -Một cô gái khác chạy tới Yona hỏi. -Ukm! Ông ta trông to con thế mà yếu quá, 1 phát chết luôn! Còn cậu, Lili, mục tiêu c*̉a cậu ra sao rồi! -Yona trả lời rồi hỏi lại. -Xuống mồ rồi! -Lili trả lời tỉnh bơ. -Xuống mồ rồi à! Kỹ thuật bắn súng c*̉a cậu càng ngày càng tốt đấy nha! Mà làm việc xong mệt mỏi quá! -Yona trả lời, xoay xoay cái tay. - À đúng rồi, tớ vừa "chôm" được một cuốn truyện, cậu đọc không? -Lili nói, đưa ra một quyển sách. -Uk! Cảm ơn cậu, bye nha! -Yona "cướp" lấy cuốn sách rồi ba chân bốn cẳng phi về phòng. Sau 30 phút đọc 5 chương, cô căm phẫn nhìn cái con nữ chính. Mà công nhận tác… Chán! Vâng, chỉ có mỗi một mình từ chán trong đầu Yona. Mọi người ngoài việc ngồi tán gẫu, chứ không được làm bất kỳ việc gì khác. Thôi, chán quá, cô sẽ lẻn ra ngoài phòng tham quan cái làng này mới được. Nghĩ là làm, cô len lén rón rén từng bước đi ra khỏi phòng.-Woa!! Thoát rồi! -Yona mừng rỡ nói.'Lục đục", tiếng kêu từ bức tường trong hang động vang lên. Yona tự hỏi đó là tiếng gì. Đưa tay đến bức tường, Yona vô tình nhấn phải công tắc. Lập tức, một cánh cửa xuất hiện, phía trong tối đen như mực. Yona có phần hơi lo sợ, nhưng vẫn can đảm tiếp tục bước đi.-Tối quá! -Yona lẩm bẩm."Chít chít", tiếng kêu c*̉a một động vật vang lên. Yona liền nhìn xuống dưới thì thấy một chú sóc màu da cam. Awwwww,nó dễ thương kinh khủng. Yona nhẹ nhàng bế nó lên thì chợt một c*́ nhát vào sau gáy c*̉a Yona khiến cô bất tỉnh. Một người thanh niên lạ mặt đeo mặt nạ, bế bổng Yona lên và đi về phía con đường tăm tối. "Ring", một tiếng chuông vang lên ( chap này hơi nhiều tiếng), một chàng trai đeo mặt nạ trắng nhưng không che mũi và miệng, đằng sau là mái tóc màu xanh dương nhạt.-Á.... -Tên kia la lên rồi nhanh chóng chạy đi.Sau khi tên kia đã chạy đi, chàng trai đeo mặt nạ trắng cuối xuống thân thể đang bất tỉnh nhân sự c*̉a Yona, nhẹ nhàng bế cô lên rồi đi theo phía ánh sáng. Lúc đó, Yoon chợt hỏi:-Nè mọi người, Yona tỷ tỷ đâu?-Ờ... uhm..... hình như muội ấy đi đâu ớ! Athlet nói.-Chết rồi! Nơi này chúng ta vẫn chưa khám phá ra, không khéo tỷ ấy lạc mất! -Yoon giật mình.-Thế thì chúng ta phải đi tìm thôi. -Hak nói, mặt thoáng lo lắng.Mọi người gật đầu trừ Athlet ra, nhưng cô ta vẫn cố tìm Yona cho bằng được để chứng tỏ mình với Hak, hô hô! Được một lúc,vẫn chưa tìm thấy Yona. Mọi người lo lắng đi về phòng thì thấy Yona nằm trên giường với tình trạng bất tỉnh.-Yona!! -Mọi người kêu lên.-Cô ấy không sao! Chỉ bị bất tỉnh thôi! -Yoon cẩn thận nhìn Yona nói.-Sao cô ấy lại bất tỉnh? -Athlet giả bộ quan tâm hỏi.-Tôi không biết.-Yoon quay đầu.-Chắc chắn ngày mai cô ấy sẽ tỉnh dậy, chúng ta đi ngủ thôi! -Hak nói, mọi người c*̃ng gật đầu tán thành.( tua đây)SÁNG HÔM SAU-Ơ...ưm... -Yona lờ đờ mở mắt tỉnh dậy, ngó nghiêng nhìn xung quanh.Phù!! Có vẻ chỉ là mơ. Yona ngồi dậy, bọn họ nằm bên cạnh thấy động c*̃ng tỉnh dậy theo. Yoon nói:-A! Yona!-Muội không sao chứ? -Athlet thăm hỏi.-Muội không sao! -Yona trả lời.-Ngày hôm qua muội bị bất tỉnh, tại sao vậy? -Hak hỏi.-Vậy không phải là mơ rồi! -Yona.-Uhm...... muội nhớ là muội bị một người lạ mặt đánh sau gáy. Hình như là dân ở làng này.-Yona chống cằm.-What???? Sao chúng dám?!? Rõ ràng muội không làm gì họ, mà họ lại đánh người ư? Họ muốn thấy cơn phẫn nộ c*̉a ta à!?!? -Kija tức lên, sát khí đã gia tăng với tốc độ chóng mặt.-Kija, mặt ngươi..... -Athlet hốt hoảng.-Bình tĩnh đi bạch xà. Thật là, ngài Rồng đây trẻ đây nghĩ rằng ngươi chỉ có thể chém chém giết giết bất cứ người bình thường nào trở nên nguy hiểm à? -Hak nói, mặt c*̃ng đã tỏa ra sát khí không kém gì Kija.-Huynh c*̃ng bình tĩnh lại đi! -Yoon can.-Mà ta c*̃ng không biết ai là người đã mang ta về nữa? -Yona tự hỏi.Mọi người c*̃ng nhún vai chịu thua. Có vẻ, dân làng nơi đây đang giấu một cái gì đó!

Chương 9: Tình cờ