chuyện kể rằng trước khi '' người đó '' tới, trường trung học kha lâm của thành phố vĩnh hán là trường chuyên rất nổi tiếng, suốt mười tám năm kể từ khi thành lập đến nay trường luôn được cả thành phố biết đến vì kỉ luật tốt và phong trào học tập sôi nổi. Mặc dù học sinh của trường đều là những cô cậu 15,16,17 nhưng hầu như không tìm thấy một nữ sinh nào mặc váy trên đầu gối, cũng không có nam sinh nào để tóc dài quá mang tai, Học sinh quanh năm suốt tháng chỉ mặc đồng phục màu đen do nhà trường đặt may riêng. mọi người nghĩ nề nếp học tập nghiẻm ngặt ấy của thế hệ này dang thế hệ khác, rồi nhiều năm sau sẽ trở thành ngôi trường nổi tiếp khắp thế giới. Nhưng vào một buổi chiều không đẹp trời, sự xuất hiện của '' người đó '' đã vẽ một cảnh chẳng ăn nhập vào viễn cảnh ấy... Bình thường vào giờ này, khu phòng học tổng hợp của trường luôn đông đúc, náo nhiệt. Trong lớp, đám học sinh đang miệt mài xem trước sách vở; trong phòng họp hội học sinh đang bàn kế hoạch học tập,... Nhưng hôm nay…
Chương 3: Hiệp 1
Chiếc Gương Thần KỳTác giả: Mike Linechuyện kể rằng trước khi '' người đó '' tới, trường trung học kha lâm của thành phố vĩnh hán là trường chuyên rất nổi tiếng, suốt mười tám năm kể từ khi thành lập đến nay trường luôn được cả thành phố biết đến vì kỉ luật tốt và phong trào học tập sôi nổi. Mặc dù học sinh của trường đều là những cô cậu 15,16,17 nhưng hầu như không tìm thấy một nữ sinh nào mặc váy trên đầu gối, cũng không có nam sinh nào để tóc dài quá mang tai, Học sinh quanh năm suốt tháng chỉ mặc đồng phục màu đen do nhà trường đặt may riêng. mọi người nghĩ nề nếp học tập nghiẻm ngặt ấy của thế hệ này dang thế hệ khác, rồi nhiều năm sau sẽ trở thành ngôi trường nổi tiếp khắp thế giới. Nhưng vào một buổi chiều không đẹp trời, sự xuất hiện của '' người đó '' đã vẽ một cảnh chẳng ăn nhập vào viễn cảnh ấy... Bình thường vào giờ này, khu phòng học tổng hợp của trường luôn đông đúc, náo nhiệt. Trong lớp, đám học sinh đang miệt mài xem trước sách vở; trong phòng họp hội học sinh đang bàn kế hoạch học tập,... Nhưng hôm nay… mấy phút sau duóit khu phòng học tổng hợp trường Kha Lâm nhân vậy đầu tiên đối mặt với Hạ vũ Khê là người có thân hình cao to nhất - tổ trưởng tổ thể dục thể thao: A tườnglà tổ trưởng tổ TDTT người này được mệnh danh là ' Kha Lâm Cự Vô Bá ''' Này anh cột nhà, anh là tổ trưởng tổ thể dục thể thao nên rất giỏi nhảy nhót nhỉ? '''' tôi... tôi tôi... '' ăn nói vốn là sở đoản của A Tường( ý là cậu ta bị cà lăm)khi cậu ta nói từ tôi đến lần thứ 10 thì cô không còn kiên nhẫn nữa. Đứng trước cầu thang cao giọng '' lần này tôi với anh thi nhảy ếch, xuất phát từ đay lên đến bậc thang trên cùng trước thì người đó thắng'''' ở đây? ''A Tường nhìn lên 12 tầng lầu của khu phòng học mặt cậu ta trắng bệch. Nhưng làm sao mà cậu có thể thua được dưới ánh mắt của người hâm mộ cùng những học sinh bao quanh.'' bắt đầu '' Hạ Vũ Khê mỉm cười túm gấu váy lên buộc lại, hai tay đặt sau lưng nhanh nhẹn nhảy phắt lên bậc cầu thang đầu tiên như một chú ếch lanh lợi.Tất cả mọi người tròn mắt, há miệng nhìn cô bé xinh như búp bế này nhảy liên tục lên từng bậc thang.trong nháy mắt Hạ Vũ Khê đã nhảy lên tầng 2 còn A tường bị bỏ lại phía sau, hít thở một cách khó khăn.Năm phút...mười phút trôi qua...Bụp! Rầm! có tiếng va đập ở cầu thang.Đám học sinh tò mò chạy lên cầu thang khi trông thấy cảnh tượng thê thảm này của ' Kha Lâm Cự Vô Bá' đang nằm lăn lóc thì quay mặt khoing nỡ nhìn thấy cảnh tượng này.Nghe thấy tiếng kêu của A Tường thì Hạ Vũ Khê đắc ý quay lại thè lưỡi trêu và giơ 2 ngón tay hình chữ V biểu lộ chiến thắng.hihi đồ ngốc thi nhảy ếch thì biểu lộ sự nhanh nhẹn nhạy bén cậu to xác thế kia thì sao mà đọ nổi với tôi.
mấy phút sau duóit khu phòng học tổng hợp trường Kha Lâm nhân vậy đầu tiên đối mặt với Hạ vũ Khê là người có thân hình cao to nhất - tổ trưởng tổ thể dục thể thao: A tường
là tổ trưởng tổ TDTT người này được mệnh danh là ' Kha Lâm Cự Vô Bá '
'' Này anh cột nhà, anh là tổ trưởng tổ thể dục thể thao nên rất giỏi nhảy nhót nhỉ? ''
'' tôi... tôi tôi... '' ăn nói vốn là sở đoản của A Tường( ý là cậu ta bị cà lăm)
khi cậu ta nói từ tôi đến lần thứ 10 thì cô không còn kiên nhẫn nữa. Đứng trước cầu thang cao giọng '' lần này tôi với anh thi nhảy ếch, xuất phát từ đay lên đến bậc thang trên cùng trước thì người đó thắng''
'' ở đây? ''
A Tường nhìn lên 12 tầng lầu của khu phòng học mặt cậu ta trắng bệch. Nhưng làm sao mà cậu có thể thua được dưới ánh mắt của người hâm mộ cùng những học sinh bao quanh.
'' bắt đầu '' Hạ Vũ Khê mỉm cười túm gấu váy lên buộc lại, hai tay đặt sau lưng nhanh nhẹn nhảy phắt lên bậc cầu thang đầu tiên như một chú ếch lanh lợi.
Tất cả mọi người tròn mắt, há miệng nhìn cô bé xinh như búp bế này nhảy liên tục lên từng bậc thang.
trong nháy mắt Hạ Vũ Khê đã nhảy lên tầng 2 còn A tường bị bỏ lại phía sau, hít thở một cách khó khăn.
Năm phút...
mười phút trôi qua...
Bụp! Rầm! có tiếng va đập ở cầu thang.
Đám học sinh tò mò chạy lên cầu thang khi trông thấy cảnh tượng thê thảm này của ' Kha Lâm Cự Vô Bá' đang nằm lăn lóc thì quay mặt khoing nỡ nhìn thấy cảnh tượng này.
Nghe thấy tiếng kêu của A Tường thì Hạ Vũ Khê đắc ý quay lại thè lưỡi trêu và giơ 2 ngón tay hình chữ V biểu lộ chiến thắng.
hihi đồ ngốc thi nhảy ếch thì biểu lộ sự nhanh nhẹn nhạy bén cậu to xác thế kia thì sao mà đọ nổi với tôi.
Chiếc Gương Thần KỳTác giả: Mike Linechuyện kể rằng trước khi '' người đó '' tới, trường trung học kha lâm của thành phố vĩnh hán là trường chuyên rất nổi tiếng, suốt mười tám năm kể từ khi thành lập đến nay trường luôn được cả thành phố biết đến vì kỉ luật tốt và phong trào học tập sôi nổi. Mặc dù học sinh của trường đều là những cô cậu 15,16,17 nhưng hầu như không tìm thấy một nữ sinh nào mặc váy trên đầu gối, cũng không có nam sinh nào để tóc dài quá mang tai, Học sinh quanh năm suốt tháng chỉ mặc đồng phục màu đen do nhà trường đặt may riêng. mọi người nghĩ nề nếp học tập nghiẻm ngặt ấy của thế hệ này dang thế hệ khác, rồi nhiều năm sau sẽ trở thành ngôi trường nổi tiếp khắp thế giới. Nhưng vào một buổi chiều không đẹp trời, sự xuất hiện của '' người đó '' đã vẽ một cảnh chẳng ăn nhập vào viễn cảnh ấy... Bình thường vào giờ này, khu phòng học tổng hợp của trường luôn đông đúc, náo nhiệt. Trong lớp, đám học sinh đang miệt mài xem trước sách vở; trong phòng họp hội học sinh đang bàn kế hoạch học tập,... Nhưng hôm nay… mấy phút sau duóit khu phòng học tổng hợp trường Kha Lâm nhân vậy đầu tiên đối mặt với Hạ vũ Khê là người có thân hình cao to nhất - tổ trưởng tổ thể dục thể thao: A tườnglà tổ trưởng tổ TDTT người này được mệnh danh là ' Kha Lâm Cự Vô Bá ''' Này anh cột nhà, anh là tổ trưởng tổ thể dục thể thao nên rất giỏi nhảy nhót nhỉ? '''' tôi... tôi tôi... '' ăn nói vốn là sở đoản của A Tường( ý là cậu ta bị cà lăm)khi cậu ta nói từ tôi đến lần thứ 10 thì cô không còn kiên nhẫn nữa. Đứng trước cầu thang cao giọng '' lần này tôi với anh thi nhảy ếch, xuất phát từ đay lên đến bậc thang trên cùng trước thì người đó thắng'''' ở đây? ''A Tường nhìn lên 12 tầng lầu của khu phòng học mặt cậu ta trắng bệch. Nhưng làm sao mà cậu có thể thua được dưới ánh mắt của người hâm mộ cùng những học sinh bao quanh.'' bắt đầu '' Hạ Vũ Khê mỉm cười túm gấu váy lên buộc lại, hai tay đặt sau lưng nhanh nhẹn nhảy phắt lên bậc cầu thang đầu tiên như một chú ếch lanh lợi.Tất cả mọi người tròn mắt, há miệng nhìn cô bé xinh như búp bế này nhảy liên tục lên từng bậc thang.trong nháy mắt Hạ Vũ Khê đã nhảy lên tầng 2 còn A tường bị bỏ lại phía sau, hít thở một cách khó khăn.Năm phút...mười phút trôi qua...Bụp! Rầm! có tiếng va đập ở cầu thang.Đám học sinh tò mò chạy lên cầu thang khi trông thấy cảnh tượng thê thảm này của ' Kha Lâm Cự Vô Bá' đang nằm lăn lóc thì quay mặt khoing nỡ nhìn thấy cảnh tượng này.Nghe thấy tiếng kêu của A Tường thì Hạ Vũ Khê đắc ý quay lại thè lưỡi trêu và giơ 2 ngón tay hình chữ V biểu lộ chiến thắng.hihi đồ ngốc thi nhảy ếch thì biểu lộ sự nhanh nhẹn nhạy bén cậu to xác thế kia thì sao mà đọ nổi với tôi.