Tên truyện: Đồ ngốc! Tôi yêu anh. Tác giả: Hoa mười giờ. Thể loại: Tình cảm. Rating: T. Độ dài: Chưa xác định. Đã sáu năm trôi qua. Cô đã trở về, trở về nơi cô sinh ra, lớn lên và cũng là nơi cô chôn giấu ký ức đau thương. Ngày cô đi, cô ôm một mối hận thù trong lòng cô tự hứa với lòng cô sẽ trở về và trả lại tất cả những gì họ đã gây ra cho mẹ và cô. "Mẹ con gái mẹ đã trở về bên mẹ rồi nè! Mẹ ở nơi đó có lạnh lắm không? Mẹ ở nơi đó có hạnh phúc không? Con nhớ mẹ nhiều lắm!" Tại sân bay, tất cả mọi người đang hướng mắt về phía một cô gái xinh đẹp, đầy cá tính với bộ đồ đen bóng bó sát lấy cơ thể để lộ một thân hình thật hoàn mỹ. Khuôn mặt thiên thần của cô được che bởi chiếc kính mắt và chiếc mũ lưỡi trai. Trông cô như một thiên thần bóng đêm quyến rũ. Ai cũng nhìn cô với con mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ. Sau cô là hai tên vệ sĩ vẻ mặt dữ tợn, đang kéo vali hành lý cho cô. - Thư cô chủ! Xe đang đợi ngoài sân bay mời cô chủ đi theo hướng này.- Một tên vệ sĩ cất giọng nói và chỉ tay về phía…
Chương 26-2-2
Đồ Ngốc! Tôi Yêu AnhTác giả: Hoa mười giờTên truyện: Đồ ngốc! Tôi yêu anh. Tác giả: Hoa mười giờ. Thể loại: Tình cảm. Rating: T. Độ dài: Chưa xác định. Đã sáu năm trôi qua. Cô đã trở về, trở về nơi cô sinh ra, lớn lên và cũng là nơi cô chôn giấu ký ức đau thương. Ngày cô đi, cô ôm một mối hận thù trong lòng cô tự hứa với lòng cô sẽ trở về và trả lại tất cả những gì họ đã gây ra cho mẹ và cô. "Mẹ con gái mẹ đã trở về bên mẹ rồi nè! Mẹ ở nơi đó có lạnh lắm không? Mẹ ở nơi đó có hạnh phúc không? Con nhớ mẹ nhiều lắm!" Tại sân bay, tất cả mọi người đang hướng mắt về phía một cô gái xinh đẹp, đầy cá tính với bộ đồ đen bóng bó sát lấy cơ thể để lộ một thân hình thật hoàn mỹ. Khuôn mặt thiên thần của cô được che bởi chiếc kính mắt và chiếc mũ lưỡi trai. Trông cô như một thiên thần bóng đêm quyến rũ. Ai cũng nhìn cô với con mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ. Sau cô là hai tên vệ sĩ vẻ mặt dữ tợn, đang kéo vali hành lý cho cô. - Thư cô chủ! Xe đang đợi ngoài sân bay mời cô chủ đi theo hướng này.- Một tên vệ sĩ cất giọng nói và chỉ tay về phía… [ Tiếp- Lát con sẽ biết thôi.Giờ chúng ta về nhà nào. Nhanh lên nào các con.- Bà ân cần bế cô bé lên và bước đi.- Con bé này chỉ có ăn là nhanh thôi.- Cậu bé lắc đầu tỏ vẻ bó tay.Cậu bé bước theo bà và họ trở về nhà. Ánh nắng mùa xuân lan toả khắp mọi nơi mang bao hạnh phúc cho mỗi con người."Đôi môi anh đào khẽ mấp máy "Mẹ....mẹ ơi! Con yêu mẹ! Hai ơi! Em nhớ hai!".Những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt thiên thần.- Mẹ ơi! Hai ơi!- Cô bật dậy sau giấc ngủ dịu êm đó.Đôi mắt sâu hút nhìn xung quanh căn phòng rồi cô nhẹ nhàng với lấy chai nước lọc trên bàn và uống. Dòng nước mát lạnh đang chảy dần xuống cuống họ, nó làm cho tâm trang cô ổn hơn.Bước tới bàn lấy chiếc laptop cô lại quay trở lại giường ngồi xuống mở laptop, màn hình mát trắng xoá không có gì cô đặt nhẹ bàn tay trên bàn phím từ lập tức màn hình hiện lên một loạt các dãy số, lướt nhẹ bàn tay trên bàn phím cảm ứng gõ nhẹ các con số giải mã, màn hình được giải mã và cô bắt đầu làm việc với những con số lằng nhằng kia.Đôi mắt sâu hút chăm chú nhìn vào những con số nhỏ bé đang hiện trên màn hình thì một email được gửi đến là của Moon. Cô mở email ra và đảo đôi mắt sâu hút nhìn những dòng chữ vội soạn tin nhằn và gửi lại.[ Tiểu thư em đã gặp cô gái lúc sáng và cô gái đó xin được ở lại trong biệt thự. Chị có đồng ý để cô gái đó ở lại không chị?][ Hãy để cô bé đó ở lại và giúp cô bé làm hồ sơ đi học lại][ Vâng!Em sẽ thực hiện ngay]Cô lại trở về làm việc với những con số chằng chịt và phức tạp kia.Cùng lúc đó Moon từ phòng tầng 6 xuống tầng 4 báo tin cho Linh An, bấm chiếc đồng hồ chỉnh về phòng cần quan sát hình ảnh Linh An đang ngồi trên giường nói chuyện với Vy hiện trên màn hình, nở một nụ cười Moon cho trở về màn hình đồng hồ và bước đi.Cộc...cộc-Tiểu thư! Tôi mang bữa trưa lên cho tiểu thư.- Vú Tâm.- Vú vào đi.- Cô.Vú Tâm mở cửa bước vào, bước lại phía cô đặt khay bữa trưa xuống bàn bên cạnh cô.- Tiểu thư ăn bữa trưa đi ạ như vậy mới có sức làm việc tiếp được.- Vú Tâm.Cô ngừng gõ trên bàn phím đảo đôi mắt sâu hút nhìn vú Tâm và chiếc khay.- Làm phiền vú đổi ly sữa kia bằng cafe sữa cho con.- Cô.- Tiểu thư cứ uống cafe mãi sẽ hại sức khoẻ lắm, tiểu thư nên uống sữa nhiều một chút.- Vú Tâm.- Đổi.- Cô.- Vâng! Tôi sẽ đổi ngay.- Vú Tâm.Vú Tâm vội vàng bước ra khỏi phòng cô và nhanh chóng đi đổi ly sữa nóng kia bằng ly cafe sữa.Cùng lúc đó tại phòng Vy, Moon đã thông báo cho Linh An rằng cô bé sẽ đã được chấp nhận cho ở lại biệt thự và cũng sẽ được đi học nên cô bé vui lắm ôm chầm lấy Moon khóc trong hạnh phúc.- Em muốn đi cảm ơn tiểu thư, chị cho em đi gặp tiểu thư đi chị.- Linh An.- Mai em sẽ được gặp tiểu thư còn bây giờ hãy tĩnh dưỡng cho tốt đi.- Moon.- Vâng!- Linh An.- Thôi chị về phòng.Bye em.- Moon.Moon bước đi trở về phòng.Cô đang nhìn những con số trên màn hình thì bỗng hệ thống an ninh phát hiện một tín hiệu lại tại phòng của Vy sau đo di chuyển dần về phòng Moon. Cô lướt nhẹ trên bàn phím trở về camera phòng Vy vài phút trước sau đó rút điện thoại ra nhắn tin cho Moon.[ Tháo con chíp định vị và máy nghe lén trên người em xuống. Đừng để cô ta phát hiện ra.Chị sẽ làm lại một loại khác.][ Cô gái đó là người gián điệp?][ Ừ! Đừng sang phòng chị hãy sang phòng trống bất kì và đợi 5phút][ Vâng!]Cô trở lại màn hình vi tính và lại tiếp tục làm việc.
[ Tiếp
- Lát con sẽ biết thôi.Giờ chúng ta về nhà nào. Nhanh lên nào các con.- Bà ân cần bế cô bé lên và bước đi.
- Con bé này chỉ có ăn là nhanh thôi.- Cậu bé lắc đầu tỏ vẻ bó tay.
Cậu bé bước theo bà và họ trở về nhà. Ánh nắng mùa xuân lan toả khắp mọi nơi mang bao hạnh phúc cho mỗi con người."
Đôi môi anh đào khẽ mấp máy "Mẹ....mẹ ơi! Con yêu mẹ! Hai ơi! Em nhớ hai!".Những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt thiên thần.
- Mẹ ơi! Hai ơi!- Cô bật dậy sau giấc ngủ dịu êm đó.
Đôi mắt sâu hút nhìn xung quanh căn phòng rồi cô nhẹ nhàng với lấy chai nước lọc trên bàn và uống. Dòng nước mát lạnh đang chảy dần xuống cuống họ, nó làm cho tâm trang cô ổn hơn.Bước tới bàn lấy chiếc laptop cô lại quay trở lại giường ngồi xuống mở laptop, màn hình mát trắng xoá không có gì cô đặt nhẹ bàn tay trên bàn phím từ lập tức màn hình hiện lên một loạt các dãy số, lướt nhẹ bàn tay trên bàn phím cảm ứng gõ nhẹ các con số giải mã, màn hình được giải mã và cô bắt đầu làm việc với những con số lằng nhằng kia.
Đôi mắt sâu hút chăm chú nhìn vào những con số nhỏ bé đang hiện trên màn hình thì một email được gửi đến là của Moon. Cô mở email ra và đảo đôi mắt sâu hút nhìn những dòng chữ vội soạn tin nhằn và gửi lại.
[ Tiểu thư em đã gặp cô gái lúc sáng và cô gái đó xin được ở lại trong biệt thự. Chị có đồng ý để cô gái đó ở lại không chị?]
[ Hãy để cô bé đó ở lại và giúp cô bé làm hồ sơ đi học lại]
[ Vâng!Em sẽ thực hiện ngay]
Cô lại trở về làm việc với những con số chằng chịt và phức tạp kia.
Cùng lúc đó Moon từ phòng tầng 6 xuống tầng 4 báo tin cho Linh An, bấm chiếc đồng hồ chỉnh về phòng cần quan sát hình ảnh Linh An đang ngồi trên giường nói chuyện với Vy hiện trên màn hình, nở một nụ cười Moon cho trở về màn hình đồng hồ và bước đi.
Cộc...cộc
-Tiểu thư! Tôi mang bữa trưa lên cho tiểu thư.- Vú Tâm.
- Vú vào đi.- Cô.
Vú Tâm mở cửa bước vào, bước lại phía cô đặt khay bữa trưa xuống bàn bên cạnh cô.
- Tiểu thư ăn bữa trưa đi ạ như vậy mới có sức làm việc tiếp được.- Vú Tâm.
Cô ngừng gõ trên bàn phím đảo đôi mắt sâu hút nhìn vú Tâm và chiếc khay.
- Làm phiền vú đổi ly sữa kia bằng cafe sữa cho con.- Cô.
- Tiểu thư cứ uống cafe mãi sẽ hại sức khoẻ lắm, tiểu thư nên uống sữa nhiều một chút.- Vú Tâm.
- Đổi.- Cô.
- Vâng! Tôi sẽ đổi ngay.- Vú Tâm.
Vú Tâm vội vàng bước ra khỏi phòng cô và nhanh chóng đi đổi ly sữa nóng kia bằng ly cafe sữa.
Cùng lúc đó tại phòng Vy, Moon đã thông báo cho Linh An rằng cô bé sẽ đã được chấp nhận cho ở lại biệt thự và cũng sẽ được đi học nên cô bé vui lắm ôm chầm lấy Moon khóc trong hạnh phúc.
- Em muốn đi cảm ơn tiểu thư, chị cho em đi gặp tiểu thư đi chị.- Linh An.
- Mai em sẽ được gặp tiểu thư còn bây giờ hãy tĩnh dưỡng cho tốt đi.- Moon.
- Vâng!- Linh An.
- Thôi chị về phòng.Bye em.- Moon.
Moon bước đi trở về phòng.
Cô đang nhìn những con số trên màn hình thì bỗng hệ thống an ninh phát hiện một tín hiệu lại tại phòng của Vy sau đo di chuyển dần về phòng Moon. Cô lướt nhẹ trên bàn phím trở về camera phòng Vy vài phút trước sau đó rút điện thoại ra nhắn tin cho Moon.
[ Tháo con chíp định vị và máy nghe lén trên người em xuống. Đừng để cô ta phát hiện ra.Chị sẽ làm lại một loại khác.]
[ Cô gái đó là người gián điệp?]
[ Ừ! Đừng sang phòng chị hãy sang phòng trống bất kì và đợi 5phút]
[ Vâng!]
Cô trở lại màn hình vi tính và lại tiếp tục làm việc.
Đồ Ngốc! Tôi Yêu AnhTác giả: Hoa mười giờTên truyện: Đồ ngốc! Tôi yêu anh. Tác giả: Hoa mười giờ. Thể loại: Tình cảm. Rating: T. Độ dài: Chưa xác định. Đã sáu năm trôi qua. Cô đã trở về, trở về nơi cô sinh ra, lớn lên và cũng là nơi cô chôn giấu ký ức đau thương. Ngày cô đi, cô ôm một mối hận thù trong lòng cô tự hứa với lòng cô sẽ trở về và trả lại tất cả những gì họ đã gây ra cho mẹ và cô. "Mẹ con gái mẹ đã trở về bên mẹ rồi nè! Mẹ ở nơi đó có lạnh lắm không? Mẹ ở nơi đó có hạnh phúc không? Con nhớ mẹ nhiều lắm!" Tại sân bay, tất cả mọi người đang hướng mắt về phía một cô gái xinh đẹp, đầy cá tính với bộ đồ đen bóng bó sát lấy cơ thể để lộ một thân hình thật hoàn mỹ. Khuôn mặt thiên thần của cô được che bởi chiếc kính mắt và chiếc mũ lưỡi trai. Trông cô như một thiên thần bóng đêm quyến rũ. Ai cũng nhìn cô với con mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ. Sau cô là hai tên vệ sĩ vẻ mặt dữ tợn, đang kéo vali hành lý cho cô. - Thư cô chủ! Xe đang đợi ngoài sân bay mời cô chủ đi theo hướng này.- Một tên vệ sĩ cất giọng nói và chỉ tay về phía… [ Tiếp- Lát con sẽ biết thôi.Giờ chúng ta về nhà nào. Nhanh lên nào các con.- Bà ân cần bế cô bé lên và bước đi.- Con bé này chỉ có ăn là nhanh thôi.- Cậu bé lắc đầu tỏ vẻ bó tay.Cậu bé bước theo bà và họ trở về nhà. Ánh nắng mùa xuân lan toả khắp mọi nơi mang bao hạnh phúc cho mỗi con người."Đôi môi anh đào khẽ mấp máy "Mẹ....mẹ ơi! Con yêu mẹ! Hai ơi! Em nhớ hai!".Những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt thiên thần.- Mẹ ơi! Hai ơi!- Cô bật dậy sau giấc ngủ dịu êm đó.Đôi mắt sâu hút nhìn xung quanh căn phòng rồi cô nhẹ nhàng với lấy chai nước lọc trên bàn và uống. Dòng nước mát lạnh đang chảy dần xuống cuống họ, nó làm cho tâm trang cô ổn hơn.Bước tới bàn lấy chiếc laptop cô lại quay trở lại giường ngồi xuống mở laptop, màn hình mát trắng xoá không có gì cô đặt nhẹ bàn tay trên bàn phím từ lập tức màn hình hiện lên một loạt các dãy số, lướt nhẹ bàn tay trên bàn phím cảm ứng gõ nhẹ các con số giải mã, màn hình được giải mã và cô bắt đầu làm việc với những con số lằng nhằng kia.Đôi mắt sâu hút chăm chú nhìn vào những con số nhỏ bé đang hiện trên màn hình thì một email được gửi đến là của Moon. Cô mở email ra và đảo đôi mắt sâu hút nhìn những dòng chữ vội soạn tin nhằn và gửi lại.[ Tiểu thư em đã gặp cô gái lúc sáng và cô gái đó xin được ở lại trong biệt thự. Chị có đồng ý để cô gái đó ở lại không chị?][ Hãy để cô bé đó ở lại và giúp cô bé làm hồ sơ đi học lại][ Vâng!Em sẽ thực hiện ngay]Cô lại trở về làm việc với những con số chằng chịt và phức tạp kia.Cùng lúc đó Moon từ phòng tầng 6 xuống tầng 4 báo tin cho Linh An, bấm chiếc đồng hồ chỉnh về phòng cần quan sát hình ảnh Linh An đang ngồi trên giường nói chuyện với Vy hiện trên màn hình, nở một nụ cười Moon cho trở về màn hình đồng hồ và bước đi.Cộc...cộc-Tiểu thư! Tôi mang bữa trưa lên cho tiểu thư.- Vú Tâm.- Vú vào đi.- Cô.Vú Tâm mở cửa bước vào, bước lại phía cô đặt khay bữa trưa xuống bàn bên cạnh cô.- Tiểu thư ăn bữa trưa đi ạ như vậy mới có sức làm việc tiếp được.- Vú Tâm.Cô ngừng gõ trên bàn phím đảo đôi mắt sâu hút nhìn vú Tâm và chiếc khay.- Làm phiền vú đổi ly sữa kia bằng cafe sữa cho con.- Cô.- Tiểu thư cứ uống cafe mãi sẽ hại sức khoẻ lắm, tiểu thư nên uống sữa nhiều một chút.- Vú Tâm.- Đổi.- Cô.- Vâng! Tôi sẽ đổi ngay.- Vú Tâm.Vú Tâm vội vàng bước ra khỏi phòng cô và nhanh chóng đi đổi ly sữa nóng kia bằng ly cafe sữa.Cùng lúc đó tại phòng Vy, Moon đã thông báo cho Linh An rằng cô bé sẽ đã được chấp nhận cho ở lại biệt thự và cũng sẽ được đi học nên cô bé vui lắm ôm chầm lấy Moon khóc trong hạnh phúc.- Em muốn đi cảm ơn tiểu thư, chị cho em đi gặp tiểu thư đi chị.- Linh An.- Mai em sẽ được gặp tiểu thư còn bây giờ hãy tĩnh dưỡng cho tốt đi.- Moon.- Vâng!- Linh An.- Thôi chị về phòng.Bye em.- Moon.Moon bước đi trở về phòng.Cô đang nhìn những con số trên màn hình thì bỗng hệ thống an ninh phát hiện một tín hiệu lại tại phòng của Vy sau đo di chuyển dần về phòng Moon. Cô lướt nhẹ trên bàn phím trở về camera phòng Vy vài phút trước sau đó rút điện thoại ra nhắn tin cho Moon.[ Tháo con chíp định vị và máy nghe lén trên người em xuống. Đừng để cô ta phát hiện ra.Chị sẽ làm lại một loại khác.][ Cô gái đó là người gián điệp?][ Ừ! Đừng sang phòng chị hãy sang phòng trống bất kì và đợi 5phút][ Vâng!]Cô trở lại màn hình vi tính và lại tiếp tục làm việc.