~~ Nguyễn Thiên Như Ngọc ( Zero), 17 tuổi, xinh đẹp, học giỏi, IQ cao, nhiều tài lẻ, thuần thục tất cả các loại dao kiếm, súng ống. Tiểu thư nhà họ Nguyễn, mẹ mất sớm, sống với bố. Phó CT tập đoàn đá quý lớn nhất nước Mỹ. Quá khứ không mấy vui vẻ, ảnh hưởng đến tính tình của cô. Sắp là bang chủ của Ác ma chi nhánh. Sở thích: đồng hồ. ~ “Ngày trở về, trời mưa rả rích. Giống như cái ngày đau thương của gia đình cô 9 năm về trước...” 13h.00 Ngọc mở mắt. Chuyến bay sắp hạ cánh. Một chuyến bay dài giúp cô có một giấc ngủ đủ lâu để chống chọi với những việc của ngày mới ở Việt Nam. Một nơi tuy quen thuộc nhưng đã có phần xa lạ đối với cô sau 9 năm không trở lại. 30 phút sau, máy bay hạ cánh. Cô bước xuống, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Cô như một thiên thần với đôi mắt buồn có phần lạnh giá, đôi mày kiều diễm, chiếc mũi thanh tú cùng đôi môi hồng hồng. Làn da trắng không tì vết, vóc dáng cao cân đối khiến cho ai ai cũng phải ghen tị. Hôm nay, cô khoác trên mình một bộ đồ chỉ thấy…
Chương 26
Tình Yêu Của Ác Quỷ Máu LạnhTác giả: hime_akai~~ Nguyễn Thiên Như Ngọc ( Zero), 17 tuổi, xinh đẹp, học giỏi, IQ cao, nhiều tài lẻ, thuần thục tất cả các loại dao kiếm, súng ống. Tiểu thư nhà họ Nguyễn, mẹ mất sớm, sống với bố. Phó CT tập đoàn đá quý lớn nhất nước Mỹ. Quá khứ không mấy vui vẻ, ảnh hưởng đến tính tình của cô. Sắp là bang chủ của Ác ma chi nhánh. Sở thích: đồng hồ. ~ “Ngày trở về, trời mưa rả rích. Giống như cái ngày đau thương của gia đình cô 9 năm về trước...” 13h.00 Ngọc mở mắt. Chuyến bay sắp hạ cánh. Một chuyến bay dài giúp cô có một giấc ngủ đủ lâu để chống chọi với những việc của ngày mới ở Việt Nam. Một nơi tuy quen thuộc nhưng đã có phần xa lạ đối với cô sau 9 năm không trở lại. 30 phút sau, máy bay hạ cánh. Cô bước xuống, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Cô như một thiên thần với đôi mắt buồn có phần lạnh giá, đôi mày kiều diễm, chiếc mũi thanh tú cùng đôi môi hồng hồng. Làn da trắng không tì vết, vóc dáng cao cân đối khiến cho ai ai cũng phải ghen tị. Hôm nay, cô khoác trên mình một bộ đồ chỉ thấy… Không biết sau bao lâu, Khang choàng tỉnh, đôi mắt nặng trĩu khó nhọc mở ra. Cậu nhìn xung quanh, phát hiện mình nằm trên giường trong phòng ngủ ở nhà. Khang ngồi dậy, thấy tay mình ngứa mới nhìn xuống, những nốt đỏ đỏ nổi đầy lên nhiều không đếm xuể. Khang thở dài: "Haiz, đã bảo không uống được, vậy còn cố ép."Điện thoại trong túi rung lên từng hồi, Khang mới bước vài bước liền đứng lại. Cậu áp máy lên tai, tiếng thở cùng tiếng nói gấp gáp của người bên kia vọng tới."- Cậu...chủ, không hay...rồi! Người... của Evil đang ở đây!_ Tên hậu cận núp ở trong căn phòng nào đó, vội vã nói không kịp thở.- Người của Evil? Sao lại ở đó?- Bang chủ bên kia... phát hiện ra... người của ta...- Chờ đấy, tôi tới ngay."Trời đã chập choạng tối, Khang chạy như bay ra khỏi nhà, tìm một chiếc taxi gần nhất, hối hả thúc giục tài xế chạy xe. Giờ cậu mới biết được lợi ích của việc học lái quan trọng đến nhường nào. "Phải nhanh nhanh nói Ngọc chỉ mình lái xe mới được", Khang nghĩ.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tại bang Chó săn, mùi máu tươi tanh nồng nặc bốc lên không hết, tiếng máu nhỏ giọt tanh tách không ngừng vang. Những xác chết nằm la liệt trên sàn nhà có thể chất thành đống lớn. Bọn họ mắt trợn ngược lên, áo quần đầm đìa máu, mồm há to, răng đã bị bẻ đi hết hàm, một số người bị móc mắt, cắt lưỡi,... thật ghê rợn. Hầu như các hình thức tra tấn dã man nhất đều được dùng với bọn họ, mới tưởng tượng thôi đã đủ khiếp. Đống xác chết này đều có điểm chung, chính là vết chém ngay tim dẫn đến tử vong, vết chém chuẩn xác, hàng trăm vết như nhau, khẳng định là do cao thủ gây nên.- Muốn đụng tới người của Evil? Nói ông nghe, bọn sát thủ chuyên nghiệp chưa chắc nguyên vẹn trở về. Nhìn xem, lũ người của ông... một chút chiến đấu cũng chẳng có! Diệt Evil? Evil làm gì loại hạ lưu như Chó săn các người hả? Phái người đột nhập trụ sở của tôi, năm lần bảy lượt quấy phá địa bàn, hành hung anh em Evil, còn biết bao nhiêu là chuyện khác..._ Ngọc đeo mặt nạ ngồi đối diện tay bang chủ Chó săn, trên tay lau cây kiếm dính đầy máu, giọng lạnh lùng, đáng sợ như một ác quỷ.- Hahaha... không thể tin rằng, người của Chó săn đã chết hết. Không thể ngờ được cô đã g**t ch*t đám người đột nhập đó. Bản lĩnh của cô thật không nhỏ!_ Tay kia cười to, ngạo mạn nói.- Quá khen.- Cô nghe đây, nếu giết tôi, Devil sẽ không tha cho Evil các người đâu, cậu ta rồi cũng g**t ch*t các người, biến các người thành ma. Hahaha..."Sượt" một cái, cây kiếm trong tay Ngọc theo lực vung xuống, bổ đôi đầu tay kia làm hai, ông ta tử vong ngay tức khắc. "Biết không! Tôi rất ghét người đe dọa tôi. Hừ." Ngọc lau kiếm, bọc lại cẩn thận. "Hôm nay chúng ta trừ khử xong Chó săn, từ khắc này, trên đời này sẽ không còn bang Chó săn nào nữa!"Lời Ngọc vừa thốt ra, đám người của Evil xung quanh hô to hét lớn. Ngọc đi tới một tên gần đó, đưa ra ba lọ nhỏ: "Đổ lên đống xác, đốt tòa nhà này đi."Ba lọ đó chính là axit phân hủy cực mạnh, một loại axit đến giờ vẫn còn rất hiếm và khó tìm. Nó mạnh đến nỗi chỉ cần một giọt là khiến cho cái chân mập mạp chúng ta chỉ trơ lại thành xương. (>_
Không biết sau bao lâu, Khang choàng tỉnh, đôi mắt nặng trĩu khó nhọc mở ra. Cậu nhìn xung quanh, phát hiện mình nằm trên giường trong phòng ngủ ở nhà. Khang ngồi dậy, thấy tay mình ngứa mới nhìn xuống, những nốt đỏ đỏ nổi đầy lên nhiều không đếm xuể. Khang thở dài: "Haiz, đã bảo không uống được, vậy còn cố ép."
Điện thoại trong túi rung lên từng hồi, Khang mới bước vài bước liền đứng lại. Cậu áp máy lên tai, tiếng thở cùng tiếng nói gấp gáp của người bên kia vọng tới.
"- Cậu...chủ, không hay...rồi! Người... của Evil đang ở đây!_ Tên hậu cận núp ở trong căn phòng nào đó, vội vã nói không kịp thở.
- Người của Evil? Sao lại ở đó?
- Bang chủ bên kia... phát hiện ra... người của ta...
- Chờ đấy, tôi tới ngay."
Trời đã chập choạng tối, Khang chạy như bay ra khỏi nhà, tìm một chiếc taxi gần nhất, hối hả thúc giục tài xế chạy xe. Giờ cậu mới biết được lợi ích của việc học lái quan trọng đến nhường nào. "Phải nhanh nhanh nói Ngọc chỉ mình lái xe mới được", Khang nghĩ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại bang Chó săn, mùi máu tươi tanh nồng nặc bốc lên không hết, tiếng máu nhỏ giọt tanh tách không ngừng vang. Những xác chết nằm la liệt trên sàn nhà có thể chất thành đống lớn. Bọn họ mắt trợn ngược lên, áo quần đầm đìa máu, mồm há to, răng đã bị bẻ đi hết hàm, một số người bị móc mắt, cắt lưỡi,... thật ghê rợn. Hầu như các hình thức tra tấn dã man nhất đều được dùng với bọn họ, mới tưởng tượng thôi đã đủ khiếp. Đống xác chết này đều có điểm chung, chính là vết chém ngay tim dẫn đến tử vong, vết chém chuẩn xác, hàng trăm vết như nhau, khẳng định là do cao thủ gây nên.
- Muốn đụng tới người của Evil? Nói ông nghe, bọn sát thủ chuyên nghiệp chưa chắc nguyên vẹn trở về. Nhìn xem, lũ người của ông... một chút chiến đấu cũng chẳng có! Diệt Evil? Evil làm gì loại hạ lưu như Chó săn các người hả? Phái người đột nhập trụ sở của tôi, năm lần bảy lượt quấy phá địa bàn, hành hung anh em Evil, còn biết bao nhiêu là chuyện khác..._ Ngọc đeo mặt nạ ngồi đối diện tay bang chủ Chó săn, trên tay lau cây kiếm dính đầy máu, giọng lạnh lùng, đáng sợ như một ác quỷ.
- Hahaha... không thể tin rằng, người của Chó săn đã chết hết. Không thể ngờ được cô đã g**t ch*t đám người đột nhập đó. Bản lĩnh của cô thật không nhỏ!_ Tay kia cười to, ngạo mạn nói.
- Quá khen.
- Cô nghe đây, nếu giết tôi, Devil sẽ không tha cho Evil các người đâu, cậu ta rồi cũng g**t ch*t các người, biến các người thành ma. Hahaha...
"Sượt" một cái, cây kiếm trong tay Ngọc theo lực vung xuống, bổ đôi đầu tay kia làm hai, ông ta tử vong ngay tức khắc. "Biết không! Tôi rất ghét người đe dọa tôi. Hừ." Ngọc lau kiếm, bọc lại cẩn thận. "Hôm nay chúng ta trừ khử xong Chó săn, từ khắc này, trên đời này sẽ không còn bang Chó săn nào nữa!"
Lời Ngọc vừa thốt ra, đám người của Evil xung quanh hô to hét lớn. Ngọc đi tới một tên gần đó, đưa ra ba lọ nhỏ: "Đổ lên đống xác, đốt tòa nhà này đi."
Ba lọ đó chính là axit phân hủy cực mạnh, một loại axit đến giờ vẫn còn rất hiếm và khó tìm. Nó mạnh đến nỗi chỉ cần một giọt là khiến cho cái chân mập mạp chúng ta chỉ trơ lại thành xương. (>_
Tình Yêu Của Ác Quỷ Máu LạnhTác giả: hime_akai~~ Nguyễn Thiên Như Ngọc ( Zero), 17 tuổi, xinh đẹp, học giỏi, IQ cao, nhiều tài lẻ, thuần thục tất cả các loại dao kiếm, súng ống. Tiểu thư nhà họ Nguyễn, mẹ mất sớm, sống với bố. Phó CT tập đoàn đá quý lớn nhất nước Mỹ. Quá khứ không mấy vui vẻ, ảnh hưởng đến tính tình của cô. Sắp là bang chủ của Ác ma chi nhánh. Sở thích: đồng hồ. ~ “Ngày trở về, trời mưa rả rích. Giống như cái ngày đau thương của gia đình cô 9 năm về trước...” 13h.00 Ngọc mở mắt. Chuyến bay sắp hạ cánh. Một chuyến bay dài giúp cô có một giấc ngủ đủ lâu để chống chọi với những việc của ngày mới ở Việt Nam. Một nơi tuy quen thuộc nhưng đã có phần xa lạ đối với cô sau 9 năm không trở lại. 30 phút sau, máy bay hạ cánh. Cô bước xuống, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Cô như một thiên thần với đôi mắt buồn có phần lạnh giá, đôi mày kiều diễm, chiếc mũi thanh tú cùng đôi môi hồng hồng. Làn da trắng không tì vết, vóc dáng cao cân đối khiến cho ai ai cũng phải ghen tị. Hôm nay, cô khoác trên mình một bộ đồ chỉ thấy… Không biết sau bao lâu, Khang choàng tỉnh, đôi mắt nặng trĩu khó nhọc mở ra. Cậu nhìn xung quanh, phát hiện mình nằm trên giường trong phòng ngủ ở nhà. Khang ngồi dậy, thấy tay mình ngứa mới nhìn xuống, những nốt đỏ đỏ nổi đầy lên nhiều không đếm xuể. Khang thở dài: "Haiz, đã bảo không uống được, vậy còn cố ép."Điện thoại trong túi rung lên từng hồi, Khang mới bước vài bước liền đứng lại. Cậu áp máy lên tai, tiếng thở cùng tiếng nói gấp gáp của người bên kia vọng tới."- Cậu...chủ, không hay...rồi! Người... của Evil đang ở đây!_ Tên hậu cận núp ở trong căn phòng nào đó, vội vã nói không kịp thở.- Người của Evil? Sao lại ở đó?- Bang chủ bên kia... phát hiện ra... người của ta...- Chờ đấy, tôi tới ngay."Trời đã chập choạng tối, Khang chạy như bay ra khỏi nhà, tìm một chiếc taxi gần nhất, hối hả thúc giục tài xế chạy xe. Giờ cậu mới biết được lợi ích của việc học lái quan trọng đến nhường nào. "Phải nhanh nhanh nói Ngọc chỉ mình lái xe mới được", Khang nghĩ.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tại bang Chó săn, mùi máu tươi tanh nồng nặc bốc lên không hết, tiếng máu nhỏ giọt tanh tách không ngừng vang. Những xác chết nằm la liệt trên sàn nhà có thể chất thành đống lớn. Bọn họ mắt trợn ngược lên, áo quần đầm đìa máu, mồm há to, răng đã bị bẻ đi hết hàm, một số người bị móc mắt, cắt lưỡi,... thật ghê rợn. Hầu như các hình thức tra tấn dã man nhất đều được dùng với bọn họ, mới tưởng tượng thôi đã đủ khiếp. Đống xác chết này đều có điểm chung, chính là vết chém ngay tim dẫn đến tử vong, vết chém chuẩn xác, hàng trăm vết như nhau, khẳng định là do cao thủ gây nên.- Muốn đụng tới người của Evil? Nói ông nghe, bọn sát thủ chuyên nghiệp chưa chắc nguyên vẹn trở về. Nhìn xem, lũ người của ông... một chút chiến đấu cũng chẳng có! Diệt Evil? Evil làm gì loại hạ lưu như Chó săn các người hả? Phái người đột nhập trụ sở của tôi, năm lần bảy lượt quấy phá địa bàn, hành hung anh em Evil, còn biết bao nhiêu là chuyện khác..._ Ngọc đeo mặt nạ ngồi đối diện tay bang chủ Chó săn, trên tay lau cây kiếm dính đầy máu, giọng lạnh lùng, đáng sợ như một ác quỷ.- Hahaha... không thể tin rằng, người của Chó săn đã chết hết. Không thể ngờ được cô đã g**t ch*t đám người đột nhập đó. Bản lĩnh của cô thật không nhỏ!_ Tay kia cười to, ngạo mạn nói.- Quá khen.- Cô nghe đây, nếu giết tôi, Devil sẽ không tha cho Evil các người đâu, cậu ta rồi cũng g**t ch*t các người, biến các người thành ma. Hahaha..."Sượt" một cái, cây kiếm trong tay Ngọc theo lực vung xuống, bổ đôi đầu tay kia làm hai, ông ta tử vong ngay tức khắc. "Biết không! Tôi rất ghét người đe dọa tôi. Hừ." Ngọc lau kiếm, bọc lại cẩn thận. "Hôm nay chúng ta trừ khử xong Chó săn, từ khắc này, trên đời này sẽ không còn bang Chó săn nào nữa!"Lời Ngọc vừa thốt ra, đám người của Evil xung quanh hô to hét lớn. Ngọc đi tới một tên gần đó, đưa ra ba lọ nhỏ: "Đổ lên đống xác, đốt tòa nhà này đi."Ba lọ đó chính là axit phân hủy cực mạnh, một loại axit đến giờ vẫn còn rất hiếm và khó tìm. Nó mạnh đến nỗi chỉ cần một giọt là khiến cho cái chân mập mạp chúng ta chỉ trơ lại thành xương. (>_