Tác giả:

Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…

Chương 22

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… Này mau buôn ra - nó đẩy hắn ra- Không - hắn ôm nó không chịu buôn ra- mình đi du lịch nhá - hắn nói nhỏ vàp tai nó- Sao phải đi không phải ở đây cũng vui sao- nó nhìn hắn hỏi- Chỉ muốn đi thôi - Hắn nhìn nó- Được - nó cười nhìn hắn- Anh à nếu một em rời xa anh và không còn trên cỏi đời này nữa thì lúc đó anh có đi tìm em không - nó cuối đầu xuống- Không anh sẽ cưới vợ khác đẹp hơn em về - Hắn trêu nó- Anh dám....nhưng như thế cũng tốt phải cưới cô nào đẹp hơn em có biết không - nó nói mà nước mắt rơi xuống- Này hôm nay em sao thế - Hắn đã ngạc nhiên khi nghe nó nói- À không chỉ muốn hỏi thế thôi - nó lau nước mắt nhưng mà sao nước mắt nó cứ rơi hoài******2 tháng sau- Này Hy Tranh em có chịu dậy không - hắn lay người nó dậy- Anh à 5p nữa - nó giơ 5 ngón tay ra5p trôi qua- Hy Tranh - hắn lại lay nó dậy nhưng nó vẫn quấn chăng không chịu rời- 4p nữa - Nó giơ 4 ngón tay ra- Không!em thức dậy cho anh mau lên cho anh - hắn kéo nó ngồi dậy nó ngồi rồi cười một cái- Thay đồ đi - hắn dùng tay vén những sợi tóc nó lên- Đi đâu à - nó ngã vào lòng hắn nhắm mắt lại- Đi chơi - hắn nói- Là thật sao - nó tưởng hắn lần trước chỉ nó đùa thôi không ngơ lá thật- Ừm - hắn bế nó vào phòng tắm rồi đi xuống nhà*****Sân bay- Mình đi đâu á anh - hôm nay nó mặc chiếc áo sơmi cùng quần jean ngắn để lộ đùi trắng noãn cuả mình tóc được uốn phần đuôi rồi thả xuống còn hắn thì áo sơmi trắng là quần jean đen trong hai người như tiên đồng ngọc nữ- Luân Đôn - hắn nắn tay nó lên máy bay nói- Thế à - nó vui mừng nói- Sao thích lắm à - hắn thẳy vậy cười- Tất nhiên lúc trước khi đi du học đã được đi New York rồi còn được đi Hoa Kỳ nhưng chưa bao giờ đi Luân Đôn cả những lần trước đều đi với bố mẹ thôi - nói tới đây nó cảm thấy buồn- Thôi không được nói nữa - Hắn nóiReng....reng...reng - điện thoại nó kêu- Alo - Nó- Hy Tranh bạn làm gì mà nình không gọi được mấy bữa nay hả - giọng nói cuả Tuyết Nhi khiến nó đau cả tay- Xin lỗi - nó vừa nói vừa đi lên máy bay tư nhânHai bên nói một hồi rồi tắt máy nhưng lại có điện thoại- Alo - nó nói- Hy Tranh à cậu có nhà không - Á Hi nói- Dạ không - nó nói thì bị hắn giật điện thoại ném ra ngoài cửa máy bay ( Trời anh ơi không sài thì đưa em tột nghiệp vãi)

Này mau buôn ra - nó đẩy hắn ra

- Không - hắn ôm nó không chịu buôn ra

- mình đi du lịch nhá - hắn nói nhỏ vàp tai nó

- Sao phải đi không phải ở đây cũng vui sao- nó nhìn hắn hỏi

- Chỉ muốn đi thôi - Hắn nhìn nó

- Được - nó cười nhìn hắn

- Anh à nếu một em rời xa anh và không còn trên cỏi đời này nữa thì lúc đó anh có đi tìm em không - nó cuối đầu xuống

- Không anh sẽ cưới vợ khác đẹp hơn em về - Hắn trêu nó

- Anh dám....nhưng như thế cũng tốt phải cưới cô nào đẹp hơn em có biết không - nó nói mà nước mắt rơi xuống

- Này hôm nay em sao thế - Hắn đã ngạc nhiên khi nghe nó nói

- À không chỉ muốn hỏi thế thôi - nó lau nước mắt nhưng mà sao nước mắt nó cứ rơi hoài

******

2 tháng sau

- Này Hy Tranh em có chịu dậy không - hắn lay người nó dậy

- Anh à 5p nữa - nó giơ 5 ngón tay ra

5p trôi qua

- Hy Tranh - hắn lại lay nó dậy nhưng nó vẫn quấn chăng không chịu rời

- 4p nữa - Nó giơ 4 ngón tay ra

- Không!em thức dậy cho anh mau lên cho anh - hắn kéo nó ngồi dậy nó ngồi rồi cười một cái

- Thay đồ đi - hắn dùng tay vén những sợi tóc nó lên

- Đi đâu à - nó ngã vào lòng hắn nhắm mắt lại

- Đi chơi - hắn nói

- Là thật sao - nó tưởng hắn lần trước chỉ nó đùa thôi không ngơ lá thật

- Ừm - hắn bế nó vào phòng tắm rồi đi xuống nhà

*****

Sân bay

- Mình đi đâu á anh - hôm nay nó mặc chiếc áo sơmi cùng quần jean ngắn để lộ đùi trắng noãn cuả mình tóc được uốn phần đuôi rồi thả xuống còn hắn thì áo sơmi trắng là quần jean đen trong hai người như tiên đồng ngọc
nữ

- Luân Đôn - hắn nắn tay nó lên máy bay nói

- Thế à - nó vui mừng nói

- Sao thích lắm à - hắn thẳy vậy cười

- Tất nhiên lúc trước khi đi du học đã được đi New York rồi còn được đi
Hoa Kỳ nhưng chưa bao giờ đi Luân Đôn cả những lần trước đều đi với bố
mẹ thôi - nói tới đây nó cảm thấy buồn

- Thôi không được nói nữa - Hắn nói

Reng....reng...reng - điện thoại nó kêu

- Alo - Nó

- Hy Tranh bạn làm gì mà nình không gọi được mấy bữa nay hả - giọng nói cuả Tuyết Nhi khiến nó đau cả tay

- Xin lỗi - nó vừa nói vừa đi lên máy bay tư nhân

Hai bên nói một hồi rồi tắt máy nhưng lại có điện thoại

- Alo - nó nói

- Hy Tranh à cậu có nhà không - Á Hi nói

- Dạ không - nó nói thì bị hắn giật điện thoại ném ra ngoài cửa máy bay ( Trời anh ơi không sài thì đưa em tột nghiệp vãi)

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… Này mau buôn ra - nó đẩy hắn ra- Không - hắn ôm nó không chịu buôn ra- mình đi du lịch nhá - hắn nói nhỏ vàp tai nó- Sao phải đi không phải ở đây cũng vui sao- nó nhìn hắn hỏi- Chỉ muốn đi thôi - Hắn nhìn nó- Được - nó cười nhìn hắn- Anh à nếu một em rời xa anh và không còn trên cỏi đời này nữa thì lúc đó anh có đi tìm em không - nó cuối đầu xuống- Không anh sẽ cưới vợ khác đẹp hơn em về - Hắn trêu nó- Anh dám....nhưng như thế cũng tốt phải cưới cô nào đẹp hơn em có biết không - nó nói mà nước mắt rơi xuống- Này hôm nay em sao thế - Hắn đã ngạc nhiên khi nghe nó nói- À không chỉ muốn hỏi thế thôi - nó lau nước mắt nhưng mà sao nước mắt nó cứ rơi hoài******2 tháng sau- Này Hy Tranh em có chịu dậy không - hắn lay người nó dậy- Anh à 5p nữa - nó giơ 5 ngón tay ra5p trôi qua- Hy Tranh - hắn lại lay nó dậy nhưng nó vẫn quấn chăng không chịu rời- 4p nữa - Nó giơ 4 ngón tay ra- Không!em thức dậy cho anh mau lên cho anh - hắn kéo nó ngồi dậy nó ngồi rồi cười một cái- Thay đồ đi - hắn dùng tay vén những sợi tóc nó lên- Đi đâu à - nó ngã vào lòng hắn nhắm mắt lại- Đi chơi - hắn nói- Là thật sao - nó tưởng hắn lần trước chỉ nó đùa thôi không ngơ lá thật- Ừm - hắn bế nó vào phòng tắm rồi đi xuống nhà*****Sân bay- Mình đi đâu á anh - hôm nay nó mặc chiếc áo sơmi cùng quần jean ngắn để lộ đùi trắng noãn cuả mình tóc được uốn phần đuôi rồi thả xuống còn hắn thì áo sơmi trắng là quần jean đen trong hai người như tiên đồng ngọc nữ- Luân Đôn - hắn nắn tay nó lên máy bay nói- Thế à - nó vui mừng nói- Sao thích lắm à - hắn thẳy vậy cười- Tất nhiên lúc trước khi đi du học đã được đi New York rồi còn được đi Hoa Kỳ nhưng chưa bao giờ đi Luân Đôn cả những lần trước đều đi với bố mẹ thôi - nói tới đây nó cảm thấy buồn- Thôi không được nói nữa - Hắn nóiReng....reng...reng - điện thoại nó kêu- Alo - Nó- Hy Tranh bạn làm gì mà nình không gọi được mấy bữa nay hả - giọng nói cuả Tuyết Nhi khiến nó đau cả tay- Xin lỗi - nó vừa nói vừa đi lên máy bay tư nhânHai bên nói một hồi rồi tắt máy nhưng lại có điện thoại- Alo - nó nói- Hy Tranh à cậu có nhà không - Á Hi nói- Dạ không - nó nói thì bị hắn giật điện thoại ném ra ngoài cửa máy bay ( Trời anh ơi không sài thì đưa em tột nghiệp vãi)

Chương 22