Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…
Chương 25
Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Ngồi đây đi anh đi hợp - hắn vén tóc nó lên- Ừ - nó bất mãn nói- Cô đem cho cô ấy một ly nữớc cam đi - hắn quay ra cô thư kí nói- Hạ Thiên Băng 23tuổi là thư kí cuả hắn yêu thầm hắn tính tình thì đanh đá lúc này cũng õng ẹo trước mặt hắn vì là con gái cuả bạn cuả ba hắn khi ông còn sống ( ba mẹ hắn chết hết rồi nha) nên hắn nễ mặt mới nhận làm thư kí- Dạ - Thiên Băng tức giận đi ra ngoài cô lúc nào cũng quan tâm đến hắn nhưng hắn không bao giờ nhìn cô một cái- Trong phòng có phòng nghỉ nếu mệt em vào đó nằm đi - hắn chỉ về cái cửa ở cuối phòng- Wohh đi làm đến nổi có cả phòng nghỉ luôn à có nhốt cô nào trong đấy không đó - Nó ời nói- Không hề nha chỉ có em thôi - hắn ôm eo nó- Mau đi đi để trễ - nó đẩy hắn ra- Không sao đâu - hắn hôn nó- Mau buôn ra đi nhanh lên - nó đẩy hắn ra cửaKhi hắn đi thì Thiên Băng bước vào- Áaaa- Thiên Băng cố tình làm đổ nước cam lên người nó người nó ướt hết- Xin lỗi - Thiên Năng giã bộ hối lỗi- Không sao - nó đi vào WCKhi đi ra nó mặc áo cuả hắn chỉ có mỗi chiếc áo sơmi nó đi lại phòng nghỉ nằm xuống rồi đi vào giấc ngủ 2 tiếng sau hắn quay lại không thấy nó liền đi vào phòng nghỉ tìm thử mở cửa ra liền thấy nó nằm ngủ. Hắn đi lại bây giờ mới để ý sao nó mặc áo hắn- Ưm - nó quay qua- Hy Tranh dậy đi về nhà - hắn xoa xoa má nó nói- Ừm - nó còn buồn ngủ nên để cho hắn bế mình ra ngoài- Quần áo đâu - hắn hỏi- Ướt hết rồi - nó dụi mắt nói- Sao ướt -hắn nhìn nó- Rơi cốc nứơc cam thôi- nó làm sao giám nói là cô nhân viên đó làm chứ- Ừm - hắn liền cởi áo vest ra khoác vào cho nó sao mà để nó mặc mỏng như thế này ra ngoài được chứNó và hắn đi bước ra sảnh một lần nữa khiến mọi người bàn tán- Sao buồn ngủ à - hắn hỏi cứ thấy nó dụi mắt hoài- Ừm - nó dựa vào ngực hắn nói- Lên xe rồi ngủ - Hắn nói rồi bế nó lên bứơc ra ngoài
- Ngồi đây đi anh đi hợp - hắn vén tóc nó lên
- Ừ - nó bất mãn nói
- Cô đem cho cô ấy một ly nữớc cam đi - hắn quay ra cô thư kí nói
- Hạ Thiên Băng 23tuổi là thư kí cuả hắn yêu thầm hắn tính tình thì đanh
đá lúc này cũng õng ẹo trước mặt hắn vì là con gái cuả bạn cuả ba hắn
khi ông còn sống ( ba mẹ hắn chết hết rồi nha) nên hắn nễ mặt mới nhận
làm thư kí
- Dạ - Thiên Băng tức giận đi ra ngoài cô lúc nào cũng quan tâm đến hắn nhưng hắn không bao giờ nhìn cô một cái
- Trong phòng có phòng nghỉ nếu mệt em vào đó nằm đi - hắn chỉ về cái cửa ở cuối phòng
- Wohh đi làm đến nổi có cả phòng nghỉ luôn à có nhốt cô nào trong đấy không đó - Nó ời nói
- Không hề nha chỉ có em thôi - hắn ôm eo nó
- Mau đi đi để trễ - nó đẩy hắn ra
- Không sao đâu - hắn hôn nó
- Mau buôn ra đi nhanh lên - nó đẩy hắn ra cửa
Khi hắn đi thì Thiên Băng bước vào
- Áaaa- Thiên Băng cố tình làm đổ nước cam lên người nó người nó ướt hết
- Xin lỗi - Thiên Năng giã bộ hối lỗi
- Không sao - nó đi vào WC
Khi đi ra nó mặc áo cuả hắn chỉ có mỗi chiếc áo sơmi nó đi lại phòng nghỉ
nằm xuống rồi đi vào giấc ngủ 2 tiếng sau hắn quay lại không thấy nó
liền đi vào phòng nghỉ tìm thử mở cửa ra liền thấy nó nằm ngủ. Hắn đi
lại bây giờ mới để ý sao nó mặc áo hắn
- Ưm - nó quay qua
- Hy Tranh dậy đi về nhà - hắn xoa xoa má nó nói
- Ừm - nó còn buồn ngủ nên để cho hắn bế mình ra ngoài
- Quần áo đâu - hắn hỏi
- Ướt hết rồi - nó dụi mắt nói
- Sao ướt -hắn nhìn nó
- Rơi cốc nứơc cam thôi- nó làm sao giám nói là cô nhân viên đó làm chứ
- Ừm - hắn liền cởi áo vest ra khoác vào cho nó sao mà để nó mặc mỏng như thế này ra ngoài được chứ
Nó và hắn đi bước ra sảnh một lần nữa khiến mọi người bàn tán
- Sao buồn ngủ à - hắn hỏi cứ thấy nó dụi mắt hoài
- Ừm - nó dựa vào ngực hắn nói
- Lên xe rồi ngủ - Hắn nói rồi bế nó lên bứơc ra ngoài
Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Ngồi đây đi anh đi hợp - hắn vén tóc nó lên- Ừ - nó bất mãn nói- Cô đem cho cô ấy một ly nữớc cam đi - hắn quay ra cô thư kí nói- Hạ Thiên Băng 23tuổi là thư kí cuả hắn yêu thầm hắn tính tình thì đanh đá lúc này cũng õng ẹo trước mặt hắn vì là con gái cuả bạn cuả ba hắn khi ông còn sống ( ba mẹ hắn chết hết rồi nha) nên hắn nễ mặt mới nhận làm thư kí- Dạ - Thiên Băng tức giận đi ra ngoài cô lúc nào cũng quan tâm đến hắn nhưng hắn không bao giờ nhìn cô một cái- Trong phòng có phòng nghỉ nếu mệt em vào đó nằm đi - hắn chỉ về cái cửa ở cuối phòng- Wohh đi làm đến nổi có cả phòng nghỉ luôn à có nhốt cô nào trong đấy không đó - Nó ời nói- Không hề nha chỉ có em thôi - hắn ôm eo nó- Mau đi đi để trễ - nó đẩy hắn ra- Không sao đâu - hắn hôn nó- Mau buôn ra đi nhanh lên - nó đẩy hắn ra cửaKhi hắn đi thì Thiên Băng bước vào- Áaaa- Thiên Băng cố tình làm đổ nước cam lên người nó người nó ướt hết- Xin lỗi - Thiên Năng giã bộ hối lỗi- Không sao - nó đi vào WCKhi đi ra nó mặc áo cuả hắn chỉ có mỗi chiếc áo sơmi nó đi lại phòng nghỉ nằm xuống rồi đi vào giấc ngủ 2 tiếng sau hắn quay lại không thấy nó liền đi vào phòng nghỉ tìm thử mở cửa ra liền thấy nó nằm ngủ. Hắn đi lại bây giờ mới để ý sao nó mặc áo hắn- Ưm - nó quay qua- Hy Tranh dậy đi về nhà - hắn xoa xoa má nó nói- Ừm - nó còn buồn ngủ nên để cho hắn bế mình ra ngoài- Quần áo đâu - hắn hỏi- Ướt hết rồi - nó dụi mắt nói- Sao ướt -hắn nhìn nó- Rơi cốc nứơc cam thôi- nó làm sao giám nói là cô nhân viên đó làm chứ- Ừm - hắn liền cởi áo vest ra khoác vào cho nó sao mà để nó mặc mỏng như thế này ra ngoài được chứNó và hắn đi bước ra sảnh một lần nữa khiến mọi người bàn tán- Sao buồn ngủ à - hắn hỏi cứ thấy nó dụi mắt hoài- Ừm - nó dựa vào ngực hắn nói- Lên xe rồi ngủ - Hắn nói rồi bế nó lên bứơc ra ngoài