Tác giả:

Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…

Chương 27

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Em chưa trả ơn cho anh mà sao chết được - nó cười- Hy Tranh à - hắn gọi tên nó- Dạ - nó quay lại nhìn hắn- Em có thể.....- nghe hắn nói tới đây nó biết hắn định nói gì nên xen vào- Nếu anh kêu phẩu thuật thì đừng nói nữa - nó không muốn phẩu thuật đâu- Tại sao - hắn hỏi nếu nó không phẩu thuật thì có thể chết bất cứ lúc nào- Không tại sao ở chỉ vì em muốn giành nhiều thời gian ở cạnh anh thôi - nó ôm cánh tay hắn nói nếu bây giờ nó phẩu thuật khả năng tỉnh lại rất thấp- Thôi nào chúng về nhà - nó làm nũng với hắn- Được - hắn đưa nó về nhà trên xe nó ngủ thiếp đi vì thấy nó mệt nên không kêu nó dậy hắn bế nó lên phòng đặt nó xuống giường hắn bảo quản gia nấu cháo cho nóKhi nó thức dậy đã thấy Băng Tâm ngồi trên sofa chơi ipad- A chị dậy rồi à em sang báo cho ông chủ biết - Băng Tâm khi thấy Hy Tranh tỉnh dậy liền chạy sang thư phòng- Em tỉnh rồi à ăn cháo nhé - hắn đi lại phía nó hắn cầm tô cháu cuả quản gia đưa- Cháo á không ăn đâu - nó quơ tay lia lịa- Nếu em không ăn anh sẽ không cho em đi học nữa - hắn biết nó rất muốn đi học nên dùng cách này- Sẽ ăn mà - nó giật tôi cháu trên tay hắn khiến cho cháo văng lên mặt hắn nó nhìn mặt hắn tối lại không biết làm sao- Lau mau - hắn ra lệnh cho nó lúng túng không biết lấy gì lau liền đưa môi mình lên l**m những vết cháo đó hắn sững người hắn nghĩ nó sẽ lấy khăn lau cho hắn mới phải không ngờ nó lại chủ động thế.Đặt tô cháo xuống hắn đè nó ra- Anh làm gì thế -nó không biết mình có làm cho hắn tức giận không- Anh làm gì thì em biết chứ còn hỏi - hắn hôn lên xương quay xanh cuả nó không quên ấn dấu chủ quyền- Đừng mà...ưm - nó cố đẩy hắn ra nhưng hắn càng ôm chặt nó hơn- Ông chủ - quản gia bước vào ông định đem ly nước lên cho nó không ngờ thấy cảnh này- Xin lỗi - nó rồi ông đi ra ngồi- Tại anh hết - nó giận quay người lại- Không phải tại em sao la lớn thế - hắn nhéo mũi nó

- Em chưa trả ơn cho anh mà sao chết được - nó cười

- Hy Tranh à - hắn gọi tên nó

- Dạ - nó quay lại nhìn hắn

- Em có thể.....- nghe hắn nói tới đây nó biết hắn định nói gì nên xen vào

- Nếu anh kêu phẩu thuật thì đừng nói nữa - nó không muốn phẩu thuật đâu

- Tại sao - hắn hỏi nếu nó không phẩu thuật thì có thể chết bất cứ lúc nào

- Không tại sao ở chỉ vì em muốn giành nhiều thời gian ở cạnh anh thôi -
nó ôm cánh tay hắn nói nếu bây giờ nó phẩu thuật khả năng tỉnh lại rất
thấp

- Thôi nào chúng về nhà - nó làm nũng với hắn

- Được - hắn đưa nó về nhà trên xe nó ngủ thiếp đi vì thấy nó mệt nên
không kêu nó dậy hắn bế nó lên phòng đặt nó xuống giường hắn bảo quản
gia nấu cháo cho nó

Khi nó thức dậy đã thấy Băng Tâm ngồi trên sofa chơi ipad

- A chị dậy rồi à em sang báo cho ông chủ biết - Băng Tâm khi thấy Hy Tranh tỉnh dậy liền chạy sang thư phòng

- Em tỉnh rồi à ăn cháo nhé - hắn đi lại phía nó hắn cầm tô cháu cuả quản gia đưa

- Cháo á không ăn đâu - nó quơ tay lia lịa

- Nếu em không ăn anh sẽ không cho em đi học nữa - hắn biết nó rất muốn đi học nên dùng cách này

- Sẽ ăn mà - nó giật tôi cháu trên tay hắn khiến cho cháo văng lên mặt hắn nó nhìn mặt hắn tối lại không biết làm sao

- Lau mau - hắn ra lệnh cho nó lúng túng không biết lấy gì lau liền đưa
môi mình lên l**m những vết cháo đó hắn sững người hắn nghĩ nó sẽ lấy
khăn lau cho hắn mới phải không ngờ nó lại chủ động thế.Đặt tô cháo
xuống hắn đè nó ra

- Anh làm gì thế -nó không biết mình có làm cho hắn tức giận không

- Anh làm gì thì em biết chứ còn hỏi - hắn hôn lên xương quay xanh cuả nó không quên ấn dấu chủ quyền

- Đừng mà...ưm - nó cố đẩy hắn ra nhưng hắn càng ôm chặt nó hơn

- Ông chủ - quản gia bước vào ông định đem ly nước lên cho nó không ngờ thấy cảnh này

- Xin lỗi - nó rồi ông đi ra ngồi

- Tại anh hết - nó giận quay người lại

- Không phải tại em sao la lớn thế - hắn nhéo mũi nó

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Em chưa trả ơn cho anh mà sao chết được - nó cười- Hy Tranh à - hắn gọi tên nó- Dạ - nó quay lại nhìn hắn- Em có thể.....- nghe hắn nói tới đây nó biết hắn định nói gì nên xen vào- Nếu anh kêu phẩu thuật thì đừng nói nữa - nó không muốn phẩu thuật đâu- Tại sao - hắn hỏi nếu nó không phẩu thuật thì có thể chết bất cứ lúc nào- Không tại sao ở chỉ vì em muốn giành nhiều thời gian ở cạnh anh thôi - nó ôm cánh tay hắn nói nếu bây giờ nó phẩu thuật khả năng tỉnh lại rất thấp- Thôi nào chúng về nhà - nó làm nũng với hắn- Được - hắn đưa nó về nhà trên xe nó ngủ thiếp đi vì thấy nó mệt nên không kêu nó dậy hắn bế nó lên phòng đặt nó xuống giường hắn bảo quản gia nấu cháo cho nóKhi nó thức dậy đã thấy Băng Tâm ngồi trên sofa chơi ipad- A chị dậy rồi à em sang báo cho ông chủ biết - Băng Tâm khi thấy Hy Tranh tỉnh dậy liền chạy sang thư phòng- Em tỉnh rồi à ăn cháo nhé - hắn đi lại phía nó hắn cầm tô cháu cuả quản gia đưa- Cháo á không ăn đâu - nó quơ tay lia lịa- Nếu em không ăn anh sẽ không cho em đi học nữa - hắn biết nó rất muốn đi học nên dùng cách này- Sẽ ăn mà - nó giật tôi cháu trên tay hắn khiến cho cháo văng lên mặt hắn nó nhìn mặt hắn tối lại không biết làm sao- Lau mau - hắn ra lệnh cho nó lúng túng không biết lấy gì lau liền đưa môi mình lên l**m những vết cháo đó hắn sững người hắn nghĩ nó sẽ lấy khăn lau cho hắn mới phải không ngờ nó lại chủ động thế.Đặt tô cháo xuống hắn đè nó ra- Anh làm gì thế -nó không biết mình có làm cho hắn tức giận không- Anh làm gì thì em biết chứ còn hỏi - hắn hôn lên xương quay xanh cuả nó không quên ấn dấu chủ quyền- Đừng mà...ưm - nó cố đẩy hắn ra nhưng hắn càng ôm chặt nó hơn- Ông chủ - quản gia bước vào ông định đem ly nước lên cho nó không ngờ thấy cảnh này- Xin lỗi - nó rồi ông đi ra ngồi- Tại anh hết - nó giận quay người lại- Không phải tại em sao la lớn thế - hắn nhéo mũi nó

Chương 27