Tác giả:

Vào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó…

Chương 29

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Này cho tôi biết tên em được không - anh chàng đó nắm cổ tay nó- A buôn ra - nó vùng vẫy- Này không cần phải ngại như thế đâu - anh chàng đó cuối người xuống định hôn nó thì- Xin lỗi cậu không được động vào phu nhân - lúc đó những người vệ sĩ bỗng xuất hiện- Diễn kịch trông giống thật - amh kéo nó sát mình- Buôn tay ra khỏi người cô ấy - giọng nói khiến người ta nghe đến lạnh sống lưng- Xin lỗi lão đại - chàng trai ngước lên nhận ra hắn giọng run run nói trời ơi sao mà hắn xui thế đụng trúng tử thần rồi-* Chát* - năm ngón tay cuả hắn in trên mặt cuả chàng trai đó- Xử lí nó cho tôi - hắn quay sang mấy người cẩn vệ nói- Lão đại tha cho tôi - anh ta quỳ xuống nói xin lỗi nhưng hắn không nói chỉ nhìn anh ta hiểu chuyện quay sang nó- Phu nhân à mong người tha cho tôi - anh ta chỉ còn cầu xin nó thôi- Anh à anh ta chưa làm gì cả - nó lay lay vạt áo hắn nếu anh giết anh ta cũng đâu được gì nên nó đành cầu xin giùm vậy- Cậu còn giám cầu xin - hắn nói rồi đạp vào bụng anh ta giật cây súng trên tay vệ sĩ chỉa vào anh ta- Anh đừng mà - nó chạy lại ôm chặt hắn, hắn cảm thấy có thứ gì nóng đang dính trên áo mình nên đành bỏ súng xuống nhìn nó thì ra nó đang khóc rồi lau nước mắt cho nó- Biến đi đừng để tôi gặp cậu một lần nào nữa - chàng trai đó ba chân bốn cẳng chạy chợt nó cảm thấy đau ở trong tim rồi cũng tan biếnTrên xe nước mắt nó rơi hoài hắn ôm nó vào người mình. Nó khóc đến ngủ đi lúc nào cũng không hay.Đặt nó lên giường hắn đi lại con tiểu hổ- Này đã bảo là phải bảo vệ phu nhân sao mày không nghe hả - hắn vừa xoa đầu con tiểu hổ vừa nóiNó ngủ không lâu đã thức bây giờ cũng 3h chiều rồi nó quyết định đi xuống bếp lấy những thứ mình đã mua bày ra trên bàn- Hy Tranh cháu muốn ăn gì à - bà quản gia nói- À không ạ bác chỉ cần ngồi một chỗ đi để tất cả cho cháu - nó dìu bà quản gia ra ngồi- Mà anh ấy đâu rồi ạ còn mẹ con Băng Tâm đâu ạ- nó hỏi- Ông chủ đi làm rồi còn hai người đó hình như là xin ông chủ chuyển tới một căn hô nào đó- bà quản gia ngồi nhìn nó trả lời- Buồn thật, nhưng tết mà anh ấy cũng làm à định làm đến chết luôn hay sao ý - nó vừa nói vừa pha bột bà quản gia chỉ cười trừ* Ở một nơi nào đó **Assì * chắc là cảm rồi - hắn xoa mũi nói___________________- Hy Tranh - hắn đi vào,sao hôm nay không thấy ai mở đèn hắn tưởng khi đi về thì nó sẽ chạy ra ôm mình nhưng không cảm giác hơi hụt hẫn- Áaaaa ma - hắn la lên khi thấy một con ma tóc màu trắng ( nó đó) 3- Hahaha Happy New Year - nó cười rồi ôm hắn hắn chưa khỏi hết ngạc nhiên- Hư quá - hắn gõ vào chiếc mũi cuả nó- Á đau quá - nó đột nhiên ôm tim mình la lên khiến hắn lúng túng

- Này cho tôi biết tên em được không - anh chàng đó nắm cổ tay nó

- A buôn ra - nó vùng vẫy

- Này không cần phải ngại như thế đâu - anh chàng đó cuối người xuống định hôn nó thì

- Xin lỗi cậu không được động vào phu nhân - lúc đó những người vệ sĩ bỗng xuất hiện

- Diễn kịch trông giống thật - amh kéo nó sát mình

- Buôn tay ra khỏi người cô ấy - giọng nói khiến người ta nghe đến lạnh sống lưng

- Xin lỗi lão đại - chàng trai ngước lên nhận ra hắn giọng run run nói trời ơi sao mà hắn xui thế đụng trúng tử thần rồi

-* Chát* - năm ngón tay cuả hắn in trên mặt cuả chàng trai đó

- Xử lí nó cho tôi - hắn quay sang mấy người cẩn vệ nói

- Lão đại tha cho tôi - anh ta quỳ xuống nói xin lỗi nhưng hắn không nói chỉ nhìn anh ta hiểu chuyện quay sang nó

- Phu nhân à mong người tha cho tôi - anh ta chỉ còn cầu xin nó thôi

- Anh à anh ta chưa làm gì cả - nó lay lay vạt áo hắn nếu anh giết anh ta cũng đâu được gì nên nó đành cầu xin giùm vậy

- Cậu còn giám cầu xin - hắn nói rồi đạp vào bụng anh ta giật cây súng trên tay vệ sĩ chỉa vào anh ta

- Anh đừng mà - nó chạy lại ôm chặt hắn, hắn cảm thấy có thứ gì nóng
đang dính trên áo mình nên đành bỏ súng xuống nhìn nó thì ra nó đang
khóc rồi lau nước mắt cho nó

- Biến đi đừng để tôi gặp cậu một lần nào nữa - chàng trai đó ba chân bốn cẳng chạy chợt nó cảm thấy đau ở trong tim rồi cũng tan biến

Trên xe nước mắt nó rơi hoài hắn ôm nó vào người mình. Nó khóc đến ngủ đi lúc nào cũng không hay

.Đặt nó lên giường hắn đi lại con tiểu hổ

- Này đã bảo là phải bảo vệ phu nhân sao mày không nghe hả - hắn vừa xoa đầu con tiểu hổ vừa nói

Nó ngủ không lâu đã thức bây giờ cũng 3h chiều rồi nó quyết định đi xuống bếp lấy những thứ mình đã mua bày ra trên bàn

- Hy Tranh cháu muốn ăn gì à - bà quản gia nói

- À không ạ bác chỉ cần ngồi một chỗ đi để tất cả cho cháu - nó dìu bà quản gia ra ngồi

- Mà anh ấy đâu rồi ạ còn mẹ con Băng Tâm đâu ạ- nó hỏi

- Ông chủ đi làm rồi còn hai người đó hình như là xin ông chủ chuyển tới một căn hô nào đó- bà quản gia ngồi nhìn nó trả lời

- Buồn thật, nhưng tết mà anh ấy cũng làm à định làm đến chết luôn hay sao ý - nó vừa nói vừa pha bột bà quản gia chỉ cười trừ

* Ở một nơi nào đó *

*Assì * chắc là cảm rồi - hắn xoa mũi nói

___________________

- Hy Tranh - hắn đi vào,sao hôm nay không thấy ai mở đèn hắn tưởng khi
đi về thì nó sẽ chạy ra ôm mình nhưng không cảm giác hơi hụt hẫn

- Áaaaa ma - hắn la lên khi thấy một con ma tóc màu trắng ( nó đó) 3

- Hahaha Happy New Year - nó cười rồi ôm hắn hắn chưa khỏi hết ngạc nhiên

- Hư quá - hắn gõ vào chiếc mũi cuả nó

- Á đau quá - nó đột nhiên ôm tim mình la lên khiến hắn lúng túng

Đừng Xa Anh Nữa NhéTác giả: Suri NguyênVào một buổi sáng đẹp trời của ngày Chủ Nhật vậy mà trong lòng nó chẳng đẹp gì tất cả mọi thứ với nó bây giờ đều tối om vì nó phải chứng khiến cảnh bố mẹ mình phải quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khí chất lạnh lùng như thế trong nhà nó. Nó chạy lại đỡ bà mẹ mình ngồi dậy -Bố mẹ làm gì thế -Nó vừa nói vừa đỡ bố mẹ nó Người con trai ấy không ai khác chính là hắn khi nhìn lên một người con gái có mái tóc màu trắng và cặp mắt màu tím đến kỳ lạ khiến hắn nhết lên một nụ cười hoàn hảo -Xin Ngự tiên sinh đây giúp đỡ ạ -Bố nó không đứng lên mà vẫn quỳ ở đó và nói khiến nó như chết đứng Hắn nhìn hai người đang quỳ đưới chân mình nhàn nhạt trả lời -Tôi giúp hai người thì được cái gì hai người cũng biết tôi không làm điều gì mà không có lợi cho mình đâu Bố nó rụt rè trả lời nhưng vẫn cúi đầu không dám ngẫn đầu lên vì từ trước chưa ai đủ can đảm nhìn vào cặp mắt hắn -Thế người muốn gì ạ Hắn quay sang nhìn nó rồi nói ung dung trả lời -Con gái của mấy người Khi nghe câu nói của hắn người nó… - Này cho tôi biết tên em được không - anh chàng đó nắm cổ tay nó- A buôn ra - nó vùng vẫy- Này không cần phải ngại như thế đâu - anh chàng đó cuối người xuống định hôn nó thì- Xin lỗi cậu không được động vào phu nhân - lúc đó những người vệ sĩ bỗng xuất hiện- Diễn kịch trông giống thật - amh kéo nó sát mình- Buôn tay ra khỏi người cô ấy - giọng nói khiến người ta nghe đến lạnh sống lưng- Xin lỗi lão đại - chàng trai ngước lên nhận ra hắn giọng run run nói trời ơi sao mà hắn xui thế đụng trúng tử thần rồi-* Chát* - năm ngón tay cuả hắn in trên mặt cuả chàng trai đó- Xử lí nó cho tôi - hắn quay sang mấy người cẩn vệ nói- Lão đại tha cho tôi - anh ta quỳ xuống nói xin lỗi nhưng hắn không nói chỉ nhìn anh ta hiểu chuyện quay sang nó- Phu nhân à mong người tha cho tôi - anh ta chỉ còn cầu xin nó thôi- Anh à anh ta chưa làm gì cả - nó lay lay vạt áo hắn nếu anh giết anh ta cũng đâu được gì nên nó đành cầu xin giùm vậy- Cậu còn giám cầu xin - hắn nói rồi đạp vào bụng anh ta giật cây súng trên tay vệ sĩ chỉa vào anh ta- Anh đừng mà - nó chạy lại ôm chặt hắn, hắn cảm thấy có thứ gì nóng đang dính trên áo mình nên đành bỏ súng xuống nhìn nó thì ra nó đang khóc rồi lau nước mắt cho nó- Biến đi đừng để tôi gặp cậu một lần nào nữa - chàng trai đó ba chân bốn cẳng chạy chợt nó cảm thấy đau ở trong tim rồi cũng tan biếnTrên xe nước mắt nó rơi hoài hắn ôm nó vào người mình. Nó khóc đến ngủ đi lúc nào cũng không hay.Đặt nó lên giường hắn đi lại con tiểu hổ- Này đã bảo là phải bảo vệ phu nhân sao mày không nghe hả - hắn vừa xoa đầu con tiểu hổ vừa nóiNó ngủ không lâu đã thức bây giờ cũng 3h chiều rồi nó quyết định đi xuống bếp lấy những thứ mình đã mua bày ra trên bàn- Hy Tranh cháu muốn ăn gì à - bà quản gia nói- À không ạ bác chỉ cần ngồi một chỗ đi để tất cả cho cháu - nó dìu bà quản gia ra ngồi- Mà anh ấy đâu rồi ạ còn mẹ con Băng Tâm đâu ạ- nó hỏi- Ông chủ đi làm rồi còn hai người đó hình như là xin ông chủ chuyển tới một căn hô nào đó- bà quản gia ngồi nhìn nó trả lời- Buồn thật, nhưng tết mà anh ấy cũng làm à định làm đến chết luôn hay sao ý - nó vừa nói vừa pha bột bà quản gia chỉ cười trừ* Ở một nơi nào đó **Assì * chắc là cảm rồi - hắn xoa mũi nói___________________- Hy Tranh - hắn đi vào,sao hôm nay không thấy ai mở đèn hắn tưởng khi đi về thì nó sẽ chạy ra ôm mình nhưng không cảm giác hơi hụt hẫn- Áaaaa ma - hắn la lên khi thấy một con ma tóc màu trắng ( nó đó) 3- Hahaha Happy New Year - nó cười rồi ôm hắn hắn chưa khỏi hết ngạc nhiên- Hư quá - hắn gõ vào chiếc mũi cuả nó- Á đau quá - nó đột nhiên ôm tim mình la lên khiến hắn lúng túng

Chương 29