Xin chào!Tôi là Phong Luyến Vãn.Năm nay tôi 17 tuổi,là học sinh năm hai của trường THPT Phúc Thái,giữ chức vụ hội trưởng hội học sinh.Tôi là một học sinh vô cùng gương mẫu của trường.Tôi luôn lỗ lực cố gắng học tập để tương lai trở thành người có ích cho xã hội và báo hiếu cho bố mẹ - người đã có công dưỡng dục tôi. _Tiểu Vãn!Cho tớ với! Bỗng có ai đó gọi tôi. _ Tiểu Trân? Tôi quay lại. *Bát Như Trân(17t):học giỏi,vui tính,là con gái nhà giàu, là bạn thân của tôi. _Dạo này sao rồi? Tiểu Trân hỏi tôi. _Hàizzzzz!Càng ngày càng khó chịu,nếu tiếp tục ép bản thân quá mức tớ e sẽ không chịu nổi! Tôi thở dài than ôi. _Thế càng tốt chứ sao?!Cậu là con gái mà,cứ giả trai thế ko ổn chút nào,kết thúc sớm đi! Tiểu Trân thúc giục tôi. _Kết thúc là kết thúc thế nào?!Đây là giấc mơ cả đời của tớ.Nhờ giả trai mà tớ mới được giữ chức vụ quan trọng trong trường,chứ là con gái thì mơ cũng chả được,tại ở trường này phân biệt nam nữ nên tớ mới phải giả trai,một người tài năng như tớ ko thể chui rúc như…
Chương 3: Đối thủ xứng tầm
Anh Yêu Em, Cô Ngốc Mất TríTác giả: Miu KunXin chào!Tôi là Phong Luyến Vãn.Năm nay tôi 17 tuổi,là học sinh năm hai của trường THPT Phúc Thái,giữ chức vụ hội trưởng hội học sinh.Tôi là một học sinh vô cùng gương mẫu của trường.Tôi luôn lỗ lực cố gắng học tập để tương lai trở thành người có ích cho xã hội và báo hiếu cho bố mẹ - người đã có công dưỡng dục tôi. _Tiểu Vãn!Cho tớ với! Bỗng có ai đó gọi tôi. _ Tiểu Trân? Tôi quay lại. *Bát Như Trân(17t):học giỏi,vui tính,là con gái nhà giàu, là bạn thân của tôi. _Dạo này sao rồi? Tiểu Trân hỏi tôi. _Hàizzzzz!Càng ngày càng khó chịu,nếu tiếp tục ép bản thân quá mức tớ e sẽ không chịu nổi! Tôi thở dài than ôi. _Thế càng tốt chứ sao?!Cậu là con gái mà,cứ giả trai thế ko ổn chút nào,kết thúc sớm đi! Tiểu Trân thúc giục tôi. _Kết thúc là kết thúc thế nào?!Đây là giấc mơ cả đời của tớ.Nhờ giả trai mà tớ mới được giữ chức vụ quan trọng trong trường,chứ là con gái thì mơ cũng chả được,tại ở trường này phân biệt nam nữ nên tớ mới phải giả trai,một người tài năng như tớ ko thể chui rúc như… _Muốn thì nói,thích thì gọi đấy!Chả phải cậu đây nói con người sinh ra có cái mồm để nói à?Tôi đag thi hành đúng lí lẽ mà cậu nói,có gì sai sao? Trọng Phi lại nhếch cằm nói._Ăn nói lịch sự một chút đi,tôi là lớp trưởng đấy!Tôi nhăn mày._Đối với tôi thì cậu chả là cái thá gì cả!Tôi chỉ cần cười một cái là khối cô chết rồi,cái chức lớp trưởng của cậu chỉ xứng đứng dưới chân tôi thôi!Trọng Phi đầy tự tin nói._Hừ hừ,để xem ai hơn ai,tôi sẽ khiến cậu hối hận vì đã coi thường tôi!Tôi chỉ thẳng tay vào mặt Trọng Phi nói._A ha,gan gớm nhỉ,dám khiêu chiến với tôi cơ đấy!Bộ ko sợ thua nhục mặt à?Trọng Phi cười nham nhở nhìn tôi._Chưa biết ai thua ai đâu!Tôi cười._Được lắm!Nếu cậu đã muốn thì tôi chiều,8h sáng mai tại trường tổ chức thi chạy đúng ko?Trọng Phi hỏi tôi._Đúng!Tôi nói._Vậy thì chúng ta sẽ thi chạy,ai thua sẽ phải quỳ xuống chân người thắng và làm người hầu trong một tuần,OK?Trọng Phi đầy tự tin nói._Được!Nghe cũng có vẻ hợp lí nên tôi đồng ý luôn._Đừng để bị thua đấy!Hội trưởng tài năng của một ngôi trường nổi tiếng thế này mà thua thì nhục lắm a!Trọng Phi mỉa mai tôi._Người đừng để bị thua là cậu thì đúng hơn!Coi chừng tôi đấy học sinh mới!Tôi nhìn Trọng Phi bằng nửa con mắt mỉa mai._Hội trưởng nghiêm khắc đẹp trai đấu với ngôi sao nổi tiếng lạnh lùng đẹp trai,xem ra sắp có sự kiện lớn rồi đây!Cả lớp tôi xì xèo to nhỏ với vẻ mặt hứng thú._Có cần can hai người họ đấu nhau ko?Khinh Ưu lo lắng hỏi Vương Tử._Can làm gì?Để cảnh này trông vui hen!Vương Tử cười thích thú._Công nhận họ hợp nhau ghê!Vương Y nói._Bó tay!Thanh Kiến lắc đầu ngao ngán.
_Muốn thì nói,thích thì gọi đấy!Chả phải cậu đây nói con người sinh ra có cái mồm để nói à?Tôi đag thi hành đúng lí lẽ mà cậu nói,có gì sai sao? Trọng Phi lại nhếch cằm nói.
_Ăn nói lịch sự một chút đi,tôi là lớp trưởng đấy!
Tôi nhăn mày.
_Đối với tôi thì cậu chả là cái thá gì cả!Tôi chỉ cần cười một cái là khối cô chết rồi,cái chức lớp trưởng của cậu chỉ xứng đứng dưới chân tôi thôi!
Trọng Phi đầy tự tin nói.
_Hừ hừ,để xem ai hơn ai,tôi sẽ khiến cậu hối hận vì đã coi thường tôi!
Tôi chỉ thẳng tay vào mặt Trọng Phi nói.
_A ha,gan gớm nhỉ,dám khiêu chiến với tôi cơ đấy!Bộ ko sợ thua nhục mặt à?
Trọng Phi cười nham nhở nhìn tôi.
_Chưa biết ai thua ai đâu!
Tôi cười.
_Được lắm!Nếu cậu đã muốn thì tôi chiều,8h sáng mai tại trường tổ chức thi chạy đúng ko?
Trọng Phi hỏi tôi.
_Đúng!
Tôi nói.
_Vậy thì chúng ta sẽ thi chạy,ai thua sẽ phải quỳ xuống chân người thắng và làm người hầu trong một tuần,OK?
Trọng Phi đầy tự tin nói.
_Được!
Nghe cũng có vẻ hợp lí nên tôi đồng ý luôn.
_Đừng để bị thua đấy!Hội trưởng tài năng của một ngôi trường nổi tiếng thế này mà thua thì nhục lắm a!
Trọng Phi mỉa mai tôi.
_Người đừng để bị thua là cậu thì đúng hơn!Coi chừng tôi đấy học sinh mới!
Tôi nhìn Trọng Phi bằng nửa con mắt mỉa mai.
_Hội trưởng nghiêm khắc đẹp trai đấu với ngôi sao nổi tiếng lạnh lùng đẹp trai,xem ra sắp có sự kiện lớn rồi đây!
Cả lớp tôi xì xèo to nhỏ với vẻ mặt hứng thú.
_Có cần can hai người họ đấu nhau ko?
Khinh Ưu lo lắng hỏi Vương Tử.
_Can làm gì?Để cảnh này trông vui hen!
Vương Tử cười thích thú.
_Công nhận họ hợp nhau ghê!
Vương Y nói.
_Bó tay!
Thanh Kiến lắc đầu ngao ngán.
Anh Yêu Em, Cô Ngốc Mất TríTác giả: Miu KunXin chào!Tôi là Phong Luyến Vãn.Năm nay tôi 17 tuổi,là học sinh năm hai của trường THPT Phúc Thái,giữ chức vụ hội trưởng hội học sinh.Tôi là một học sinh vô cùng gương mẫu của trường.Tôi luôn lỗ lực cố gắng học tập để tương lai trở thành người có ích cho xã hội và báo hiếu cho bố mẹ - người đã có công dưỡng dục tôi. _Tiểu Vãn!Cho tớ với! Bỗng có ai đó gọi tôi. _ Tiểu Trân? Tôi quay lại. *Bát Như Trân(17t):học giỏi,vui tính,là con gái nhà giàu, là bạn thân của tôi. _Dạo này sao rồi? Tiểu Trân hỏi tôi. _Hàizzzzz!Càng ngày càng khó chịu,nếu tiếp tục ép bản thân quá mức tớ e sẽ không chịu nổi! Tôi thở dài than ôi. _Thế càng tốt chứ sao?!Cậu là con gái mà,cứ giả trai thế ko ổn chút nào,kết thúc sớm đi! Tiểu Trân thúc giục tôi. _Kết thúc là kết thúc thế nào?!Đây là giấc mơ cả đời của tớ.Nhờ giả trai mà tớ mới được giữ chức vụ quan trọng trong trường,chứ là con gái thì mơ cũng chả được,tại ở trường này phân biệt nam nữ nên tớ mới phải giả trai,một người tài năng như tớ ko thể chui rúc như… _Muốn thì nói,thích thì gọi đấy!Chả phải cậu đây nói con người sinh ra có cái mồm để nói à?Tôi đag thi hành đúng lí lẽ mà cậu nói,có gì sai sao? Trọng Phi lại nhếch cằm nói._Ăn nói lịch sự một chút đi,tôi là lớp trưởng đấy!Tôi nhăn mày._Đối với tôi thì cậu chả là cái thá gì cả!Tôi chỉ cần cười một cái là khối cô chết rồi,cái chức lớp trưởng của cậu chỉ xứng đứng dưới chân tôi thôi!Trọng Phi đầy tự tin nói._Hừ hừ,để xem ai hơn ai,tôi sẽ khiến cậu hối hận vì đã coi thường tôi!Tôi chỉ thẳng tay vào mặt Trọng Phi nói._A ha,gan gớm nhỉ,dám khiêu chiến với tôi cơ đấy!Bộ ko sợ thua nhục mặt à?Trọng Phi cười nham nhở nhìn tôi._Chưa biết ai thua ai đâu!Tôi cười._Được lắm!Nếu cậu đã muốn thì tôi chiều,8h sáng mai tại trường tổ chức thi chạy đúng ko?Trọng Phi hỏi tôi._Đúng!Tôi nói._Vậy thì chúng ta sẽ thi chạy,ai thua sẽ phải quỳ xuống chân người thắng và làm người hầu trong một tuần,OK?Trọng Phi đầy tự tin nói._Được!Nghe cũng có vẻ hợp lí nên tôi đồng ý luôn._Đừng để bị thua đấy!Hội trưởng tài năng của một ngôi trường nổi tiếng thế này mà thua thì nhục lắm a!Trọng Phi mỉa mai tôi._Người đừng để bị thua là cậu thì đúng hơn!Coi chừng tôi đấy học sinh mới!Tôi nhìn Trọng Phi bằng nửa con mắt mỉa mai._Hội trưởng nghiêm khắc đẹp trai đấu với ngôi sao nổi tiếng lạnh lùng đẹp trai,xem ra sắp có sự kiện lớn rồi đây!Cả lớp tôi xì xèo to nhỏ với vẻ mặt hứng thú._Có cần can hai người họ đấu nhau ko?Khinh Ưu lo lắng hỏi Vương Tử._Can làm gì?Để cảnh này trông vui hen!Vương Tử cười thích thú._Công nhận họ hợp nhau ghê!Vương Y nói._Bó tay!Thanh Kiến lắc đầu ngao ngán.