Tác giả:

Anh – Hoàng Thiên Lâm con trai tập đoàn Thanh Loan lớn nhất châu á đồng thời là chủ tịch tập đoàn WIND chuyên về nữ trang lớn nhất châu á. Đã 30 tuổi nhưng chưa kết hôn. Là một người chín chắn lạnh lùng trong công việc nhưng rất ấm áp với gia đình. Đặc biệt yêu quý em gái và không hiểu sao lại cãi nhau với nó như trẻ con. Là chồng được chỉ định của nó theo hôn ước của 2 gia đình. Nó – Phương Ngọc Bảo - con gái duy nhất của tập đoàn Long Phụng. Mới 18 tuổi đang học phổ thông ( thực ra đã có mấy bằng quản trị kinh doanh nhưng đi học để kiếm bạn ấy mà). Kiến thức thì vô biên nhưng những điều cần thiết về tình cảm lại là “ zero” .Xinh đẹp có thừa.Tính tình: ngây thơ, trong sáng, tốt bụng rất hay đấu khẩu với anh. Là vị hôn thê của anh đặc biệt thân với em gái anh. Cô – Hoàng Thiên Thanh- 18 tuổi là em gái của hắn, bạn thân của nó. Xinh đẹp, tài năng, tốt bụng. Rất hợp gu với chị dâu( là nó) vào hùa bắt nạt anh trai. Hai nhà Hoàng- Phương từ lâu đã thân thiết với nhau. Trên thương trường…

Chương 6: Vở kịch tình cảm

Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu EmTác giả: muathubuonAnh – Hoàng Thiên Lâm con trai tập đoàn Thanh Loan lớn nhất châu á đồng thời là chủ tịch tập đoàn WIND chuyên về nữ trang lớn nhất châu á. Đã 30 tuổi nhưng chưa kết hôn. Là một người chín chắn lạnh lùng trong công việc nhưng rất ấm áp với gia đình. Đặc biệt yêu quý em gái và không hiểu sao lại cãi nhau với nó như trẻ con. Là chồng được chỉ định của nó theo hôn ước của 2 gia đình. Nó – Phương Ngọc Bảo - con gái duy nhất của tập đoàn Long Phụng. Mới 18 tuổi đang học phổ thông ( thực ra đã có mấy bằng quản trị kinh doanh nhưng đi học để kiếm bạn ấy mà). Kiến thức thì vô biên nhưng những điều cần thiết về tình cảm lại là “ zero” .Xinh đẹp có thừa.Tính tình: ngây thơ, trong sáng, tốt bụng rất hay đấu khẩu với anh. Là vị hôn thê của anh đặc biệt thân với em gái anh. Cô – Hoàng Thiên Thanh- 18 tuổi là em gái của hắn, bạn thân của nó. Xinh đẹp, tài năng, tốt bụng. Rất hợp gu với chị dâu( là nó) vào hùa bắt nạt anh trai. Hai nhà Hoàng- Phương từ lâu đã thân thiết với nhau. Trên thương trường… Sáng hôm sau hai người dậy từ sáng sớm thu xếp về nhà anh- Chào thiếu gia, thiếu phu nhân- ông quản gia và hai hàng hầu gái nghiêm túc đứng chào khi họ bước vào nhà.- Chào mọi người- cô vui vẻ đáp lại.- Bố mẹ tôi đâu- anh lạnh lùng hỏi.- Dạ, mọi người đang ở phòng khách đợi thiếu gia và thiếu phu nhân ạ- ông quản gia đáp- Được rồi, mang đồ vào nhà giúp tôi.Đi đến trước cửa anh vòng tay ra hiệu cho cô bắt đầu màn kịch tình cảm, hiểu ý cô nhập vai luôn- chào anh hai, chị hai. Hôm qua hai người vui vẻ chứ- cô trêu anh và nó- tất nhiên là không vui rồi- nó thầm nghĩ nhưng lại thốt ra câu vui lắm ạ.- Con chào ba mẹ- 2 người đồng thanh- 2 đứa ngồi đi- bố anh thân thiện nói- Sao, hai đứa định bao giờ cho mẹ bồng cháu đây- mẹ anh nhìn cô vui vẻ hỏicô đông cứng mất mấy giây rồi mới hiểu ý mẹ chồng. đang chưa biết trả lời sao thì anh đỡ lời: “ cô ấy vẫn đang đi học mà mẹ”- Chưa gì đã phải bênh vợ thế-thiên thanh trọc anh làm cô càng đỏ mặt hơn.- Thế hai đứa định đi tuần trăng mật ở đâu chưa- bố anh hỏi- Dạ chuyện đó để sau. Con đang có vài dự án mới còn vợ còn phải quay lại trường học. Đúng không em yêu?- Dạ đúng vậy ạ. Mọi việc đều nghe theo chồng con ạ- nó gọi chồng con mà ngượng cả mồm thế mà anh ta gọi em yêu chắc méo mồm- cô nghĩ- Hai đứa hợp nhau chưa kìa. Thế mà lúc bảo cưới thì giãy nảy lên- mẹ anh trêu- Thế người ta gọi là không cãi nhau không thành vợ chồng mẹ ạ.- Thiên thanh xen vào- Thôi ra ăn cơm rồi nói chuyện tiếp- bố anh nóiTrong bữa ăn anh liên tục gắp thức ăn vào bát cho cô. Mọi người nhìn vào thi tưởng anh đối xử tốt với cô nhưng đâu ngờ rằng anh gắp cho cô toàn cá và thịt bò- món cô cực ghét.Chẳng là bữa ăn tối qua cô buột miệng dạ dày anh tài thật ăn được thịt, bò cô mà ăn món này và cá thì chỉ có nước ngồi canh nhà vệ sinh thế là hôm nay anh gắp cho cô toàn món này.- Anh yêu, anh tốt thật đấy- cô giẫm chân anh ở dưới bàn tươi cười nói- anh cứ gắp thế này em ăn sao hết, anh làm em ngượng với mọi người đấy- Người 1 nhà có gì mà ngại. Ba mẹ rất vui vì thằng lâm rất biết chăm sóc vợ- ba anh nói- Con phải chăm sóc vợ con chu đáo chứ- anh nhìn sang nó đáp- Anh có vợ rồi là quên mẹ và em hả- Thiên Thanh vờ dỗi- Đâu có, tại vợ anh gắp cho mọi người hết mà không chịu gắp đồ cho mình nên anh mới giúp cô ấy mà- anh cười đểu với nó- Anh à, em ăn sáng rồi giờ mà ăn nhiều thế này thì thành heo mất, anh ăn giúp em nhé- vừa nói nó vừa nhanh tay gắp đồ vào bát anh.- Em đừng lo, béo anh cũng yêu huống chi em đang gầy thế này- anh gắp trả vào bát nó- em cứ ăn thoải mái đi.Cả nhà há mở to mắt nhìn anh, không biết chàng hoàng tử lạnh lùng hôm nay biến đâu mất mà hôm nay chàng trai ấm áp này lại xuất hiện, người làm thì xôn xao vì sự thay đổi chóng mặt của anh chỉ có cô rủa thầm anh vì bên trong anh giờ đúng là con quỷ dữ mà- 2 người thôi những lời sến súa ngập ngụa ấy đi được không?, nghe kinh chết được- thiên thanh cắt ngang cuộc giằng co của hai người- Con bé này. Anh chị con tình củm thế mà lại bảo là sến súa- mẹ anh nhắc thiên thanh- Thôi ăn nhanh lên rồi nghỉ ngơi, chiều thì về nhà- bố anh giục- Nhà nào vậy ba- nó hỏi- Nhà của 2 đứa. 2 đứa ở riêng bồi dưỡng tình cảm không phải ở với 2 người già này đâu. Ta đã cho người sang sắp xếp trang trí biệt thự ở đó rồi.- bố anh nóiNghe đến đây nó như mở cờ trong bụng. Không phải “anh yêu” suốt ngày, được thoải mái tự do. Nó giả vờ buồn bã trả lời “ vâng ạ. Không được ở với ba mẹ con sẽ buồn lắm đấy ạ”- Khi nào rảnh thì sang thăm ba mẹ thường xuyên, ba mẹ cũng sẽ sang kiểm tra 2 đứa đấy- mẹ anh nói- Con biết rồi ạ- anh trả lờiDời bàn ăn 2 người xin phép lên phòng nghỉ ngơi. Đúng như dự đoán nó ngồi canh nhà vệ sinh 1 giờ đồng hồ để nôn ra những thứ vừa ăn. Anh tự dưng thấy mình hơi quá đáng nhưng sĩ diện không cho phép anh xin lỗi nó. Thôi thì từ sau không đùa nó nữa, anh nghĩ rồi xử lí tài liệu của công ty còn nó mệt nên nằm nghỉ 1 chút.Chiều về, hai người chào bố mẹ rồi chuyển sang biệt thự mới.

Sáng hôm sau hai người dậy từ sáng
sớm thu xếp về nhà anh

-
Chào
thiếu gia, thiếu phu nhân- ông quản gia và hai hàng hầu gái nghiêm túc đứng
chào khi họ bước vào nhà.

-
Chào
mọi người- cô vui vẻ đáp lại.

-
Bố
mẹ tôi đâu- anh lạnh lùng hỏi.

-
Dạ,
mọi người đang ở phòng khách đợi thiếu gia và thiếu phu nhân ạ- ông quản gia
đáp

-
Được
rồi, mang đồ vào nhà giúp tôi.

Đi đến trước cửa anh vòng tay ra hiệu
cho cô bắt đầu màn kịch tình cảm, hiểu ý cô nhập vai luôn

-
chào
anh hai, chị hai. Hôm qua hai người vui vẻ chứ- cô trêu anh và nó

-
tất
nhiên là không vui rồi- nó thầm nghĩ nhưng lại thốt ra câu vui lắm ạ.

-
Con
chào ba mẹ- 2 người đồng thanh

-
2
đứa ngồi đi- bố anh thân thiện nói

-
Sao,
hai đứa định bao giờ cho mẹ bồng cháu đây- mẹ anh nhìn cô vui vẻ hỏi

cô đông cứng mất mấy giây rồi mới hiểu ý mẹ chồng. đang chưa
biết trả lời sao thì anh đỡ lời: “ cô ấy vẫn đang đi học mà mẹ”

-
Chưa
gì đã phải bênh vợ thế-thiên thanh trọc anh làm cô càng đỏ mặt hơn.

-
Thế
hai đứa định đi tuần trăng mật ở đâu chưa- bố anh hỏi

-
Dạ
chuyện đó để sau. Con đang có vài dự án mới còn vợ còn phải quay lại trường
học. Đúng không em yêu?

-
Dạ
đúng vậy ạ. Mọi việc đều nghe theo chồng con ạ- nó gọi chồng con mà ngượng cả
mồm thế mà anh ta gọi em yêu chắc méo mồm- cô nghĩ

-
Hai
đứa hợp nhau chưa kìa. Thế mà lúc bảo cưới thì giãy nảy lên- mẹ anh trêu

-
Thế
người ta gọi là không cãi nhau không thành vợ chồng mẹ ạ.- Thiên thanh xen vào

-
Thôi
ra ăn cơm rồi nói chuyện tiếp- bố anh nói

Trong bữa ăn anh liên tục gắp thức ăn
vào bát cho cô. Mọi người nhìn vào thi tưởng anh đối xử tốt với cô nhưng đâu
ngờ rằng anh gắp cho cô toàn cá và thịt bò- món cô cực ghét.Chẳng là bữa ăn tối
qua cô buột miệng dạ dày anh tài thật ăn được thịt, bò cô mà ăn món này và cá
thì chỉ có nước ngồi canh nhà vệ sinh thế là hôm nay anh gắp cho cô toàn món
này.

-
Anh
yêu, anh tốt thật đấy- cô giẫm chân anh ở dưới bàn tươi cười nói- anh cứ gắp
thế này em ăn sao hết, anh làm em ngượng với mọi người đấy

-
Người
1 nhà có gì mà ngại. Ba mẹ rất vui vì thằng lâm rất biết chăm sóc vợ- ba anh
nói

-
Con
phải chăm sóc vợ con chu đáo chứ- anh nhìn sang nó đáp

-
Anh
có vợ rồi là quên mẹ và em hả- Thiên Thanh vờ dỗi

-
Đâu
có, tại vợ anh gắp cho mọi người hết mà không chịu gắp đồ cho mình nên anh mới
giúp cô ấy mà- anh cười đểu với nó

-
Anh
à, em ăn sáng rồi giờ mà ăn nhiều thế này thì thành heo mất, anh ăn giúp em
nhé- vừa nói nó vừa nhanh tay gắp đồ vào
bát anh.

-
Em
đừng lo, béo anh cũng yêu huống chi em đang gầy thế này- anh gắp trả vào bát
nó- em cứ ăn thoải mái đi.

Cả nhà há mở to mắt nhìn anh, không
biết chàng hoàng tử lạnh lùng hôm nay biến đâu mất mà hôm nay chàng trai ấm áp
này lại xuất hiện, người làm thì xôn xao vì sự thay đổi chóng mặt của anh chỉ có
cô rủa thầm anh vì bên trong anh giờ đúng là con quỷ dữ mà

-
2
người thôi những lời sến súa ngập ngụa ấy đi được không?, nghe kinh chết được-
thiên thanh cắt ngang cuộc giằng co của hai người

-
Con
bé này. Anh chị con tình củm thế mà lại bảo là sến súa- mẹ anh nhắc thiên thanh

-
Thôi
ăn nhanh lên rồi nghỉ ngơi, chiều thì về nhà- bố anh giục

-
Nhà
nào vậy ba- nó hỏi

-
Nhà
của 2 đứa. 2 đứa ở riêng bồi dưỡng tình cảm không phải ở với 2 người già này
đâu. Ta đã cho người sang sắp xếp trang trí biệt thự ở đó rồi.- bố anh nói

Nghe đến đây nó như mở cờ trong bụng.
Không phải “anh yêu” suốt ngày, được thoải mái tự do. Nó giả vờ buồn bã trả lời
“ vâng ạ. Không được ở với ba mẹ con sẽ buồn lắm đấy ạ”

-
Khi
nào rảnh thì sang thăm ba mẹ thường xuyên, ba mẹ cũng sẽ sang kiểm tra 2 đứa
đấy- mẹ anh nói

-
Con
biết rồi ạ- anh trả lời

Dời bàn ăn 2 người xin phép lên phòng
nghỉ ngơi. Đúng như dự đoán nó ngồi canh nhà vệ sinh 1 giờ đồng hồ để nôn ra
những thứ vừa ăn. Anh tự dưng thấy mình hơi quá đáng nhưng sĩ diện không cho
phép anh xin lỗi nó. Thôi thì từ sau không đùa nó nữa, anh nghĩ rồi xử lí tài
liệu của công ty còn nó mệt nên nằm nghỉ 1 chút.

Chiều về, hai người chào bố mẹ rồi
chuyển sang biệt thự mới.

Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu EmTác giả: muathubuonAnh – Hoàng Thiên Lâm con trai tập đoàn Thanh Loan lớn nhất châu á đồng thời là chủ tịch tập đoàn WIND chuyên về nữ trang lớn nhất châu á. Đã 30 tuổi nhưng chưa kết hôn. Là một người chín chắn lạnh lùng trong công việc nhưng rất ấm áp với gia đình. Đặc biệt yêu quý em gái và không hiểu sao lại cãi nhau với nó như trẻ con. Là chồng được chỉ định của nó theo hôn ước của 2 gia đình. Nó – Phương Ngọc Bảo - con gái duy nhất của tập đoàn Long Phụng. Mới 18 tuổi đang học phổ thông ( thực ra đã có mấy bằng quản trị kinh doanh nhưng đi học để kiếm bạn ấy mà). Kiến thức thì vô biên nhưng những điều cần thiết về tình cảm lại là “ zero” .Xinh đẹp có thừa.Tính tình: ngây thơ, trong sáng, tốt bụng rất hay đấu khẩu với anh. Là vị hôn thê của anh đặc biệt thân với em gái anh. Cô – Hoàng Thiên Thanh- 18 tuổi là em gái của hắn, bạn thân của nó. Xinh đẹp, tài năng, tốt bụng. Rất hợp gu với chị dâu( là nó) vào hùa bắt nạt anh trai. Hai nhà Hoàng- Phương từ lâu đã thân thiết với nhau. Trên thương trường… Sáng hôm sau hai người dậy từ sáng sớm thu xếp về nhà anh- Chào thiếu gia, thiếu phu nhân- ông quản gia và hai hàng hầu gái nghiêm túc đứng chào khi họ bước vào nhà.- Chào mọi người- cô vui vẻ đáp lại.- Bố mẹ tôi đâu- anh lạnh lùng hỏi.- Dạ, mọi người đang ở phòng khách đợi thiếu gia và thiếu phu nhân ạ- ông quản gia đáp- Được rồi, mang đồ vào nhà giúp tôi.Đi đến trước cửa anh vòng tay ra hiệu cho cô bắt đầu màn kịch tình cảm, hiểu ý cô nhập vai luôn- chào anh hai, chị hai. Hôm qua hai người vui vẻ chứ- cô trêu anh và nó- tất nhiên là không vui rồi- nó thầm nghĩ nhưng lại thốt ra câu vui lắm ạ.- Con chào ba mẹ- 2 người đồng thanh- 2 đứa ngồi đi- bố anh thân thiện nói- Sao, hai đứa định bao giờ cho mẹ bồng cháu đây- mẹ anh nhìn cô vui vẻ hỏicô đông cứng mất mấy giây rồi mới hiểu ý mẹ chồng. đang chưa biết trả lời sao thì anh đỡ lời: “ cô ấy vẫn đang đi học mà mẹ”- Chưa gì đã phải bênh vợ thế-thiên thanh trọc anh làm cô càng đỏ mặt hơn.- Thế hai đứa định đi tuần trăng mật ở đâu chưa- bố anh hỏi- Dạ chuyện đó để sau. Con đang có vài dự án mới còn vợ còn phải quay lại trường học. Đúng không em yêu?- Dạ đúng vậy ạ. Mọi việc đều nghe theo chồng con ạ- nó gọi chồng con mà ngượng cả mồm thế mà anh ta gọi em yêu chắc méo mồm- cô nghĩ- Hai đứa hợp nhau chưa kìa. Thế mà lúc bảo cưới thì giãy nảy lên- mẹ anh trêu- Thế người ta gọi là không cãi nhau không thành vợ chồng mẹ ạ.- Thiên thanh xen vào- Thôi ra ăn cơm rồi nói chuyện tiếp- bố anh nóiTrong bữa ăn anh liên tục gắp thức ăn vào bát cho cô. Mọi người nhìn vào thi tưởng anh đối xử tốt với cô nhưng đâu ngờ rằng anh gắp cho cô toàn cá và thịt bò- món cô cực ghét.Chẳng là bữa ăn tối qua cô buột miệng dạ dày anh tài thật ăn được thịt, bò cô mà ăn món này và cá thì chỉ có nước ngồi canh nhà vệ sinh thế là hôm nay anh gắp cho cô toàn món này.- Anh yêu, anh tốt thật đấy- cô giẫm chân anh ở dưới bàn tươi cười nói- anh cứ gắp thế này em ăn sao hết, anh làm em ngượng với mọi người đấy- Người 1 nhà có gì mà ngại. Ba mẹ rất vui vì thằng lâm rất biết chăm sóc vợ- ba anh nói- Con phải chăm sóc vợ con chu đáo chứ- anh nhìn sang nó đáp- Anh có vợ rồi là quên mẹ và em hả- Thiên Thanh vờ dỗi- Đâu có, tại vợ anh gắp cho mọi người hết mà không chịu gắp đồ cho mình nên anh mới giúp cô ấy mà- anh cười đểu với nó- Anh à, em ăn sáng rồi giờ mà ăn nhiều thế này thì thành heo mất, anh ăn giúp em nhé- vừa nói nó vừa nhanh tay gắp đồ vào bát anh.- Em đừng lo, béo anh cũng yêu huống chi em đang gầy thế này- anh gắp trả vào bát nó- em cứ ăn thoải mái đi.Cả nhà há mở to mắt nhìn anh, không biết chàng hoàng tử lạnh lùng hôm nay biến đâu mất mà hôm nay chàng trai ấm áp này lại xuất hiện, người làm thì xôn xao vì sự thay đổi chóng mặt của anh chỉ có cô rủa thầm anh vì bên trong anh giờ đúng là con quỷ dữ mà- 2 người thôi những lời sến súa ngập ngụa ấy đi được không?, nghe kinh chết được- thiên thanh cắt ngang cuộc giằng co của hai người- Con bé này. Anh chị con tình củm thế mà lại bảo là sến súa- mẹ anh nhắc thiên thanh- Thôi ăn nhanh lên rồi nghỉ ngơi, chiều thì về nhà- bố anh giục- Nhà nào vậy ba- nó hỏi- Nhà của 2 đứa. 2 đứa ở riêng bồi dưỡng tình cảm không phải ở với 2 người già này đâu. Ta đã cho người sang sắp xếp trang trí biệt thự ở đó rồi.- bố anh nóiNghe đến đây nó như mở cờ trong bụng. Không phải “anh yêu” suốt ngày, được thoải mái tự do. Nó giả vờ buồn bã trả lời “ vâng ạ. Không được ở với ba mẹ con sẽ buồn lắm đấy ạ”- Khi nào rảnh thì sang thăm ba mẹ thường xuyên, ba mẹ cũng sẽ sang kiểm tra 2 đứa đấy- mẹ anh nói- Con biết rồi ạ- anh trả lờiDời bàn ăn 2 người xin phép lên phòng nghỉ ngơi. Đúng như dự đoán nó ngồi canh nhà vệ sinh 1 giờ đồng hồ để nôn ra những thứ vừa ăn. Anh tự dưng thấy mình hơi quá đáng nhưng sĩ diện không cho phép anh xin lỗi nó. Thôi thì từ sau không đùa nó nữa, anh nghĩ rồi xử lí tài liệu của công ty còn nó mệt nên nằm nghỉ 1 chút.Chiều về, hai người chào bố mẹ rồi chuyển sang biệt thự mới.

Chương 6: Vở kịch tình cảm