"Tí...tách...tí...tách" Tiếng mư rả tích rơi trong đêm tối Người người sợ hãi vội vàng chạy đi tìm chỗ chú mưa. Nhưng....thứ họ thật sự sợ ko phải là vi bị ướt hay ko tìm đc chỗ chú mưa. Mà là vì......cơn mưa này mang màu của....máu... Nhiều người tự vẽ lên cho mình những giả thiết như là nước mưa hoà với chất hoá học màu đỏ của một nhà máy nào đó hay đại loại là như vậy nhưng họ còn sợ hãi hơn khi ngưri thấy mùi....tanh của....máu. ........... Chap mở đầu này hell ra hơi ngắn. Hell sẽ nhanh chóng ra chap mới ngay.
Chương 24: Chuyến đi tham quan (hồi 8: lệch nhịp)
Sự Tan Chảy Của Trái Tim QuỷTác giả: Akame Hell"Tí...tách...tí...tách" Tiếng mư rả tích rơi trong đêm tối Người người sợ hãi vội vàng chạy đi tìm chỗ chú mưa. Nhưng....thứ họ thật sự sợ ko phải là vi bị ướt hay ko tìm đc chỗ chú mưa. Mà là vì......cơn mưa này mang màu của....máu... Nhiều người tự vẽ lên cho mình những giả thiết như là nước mưa hoà với chất hoá học màu đỏ của một nhà máy nào đó hay đại loại là như vậy nhưng họ còn sợ hãi hơn khi ngưri thấy mùi....tanh của....máu. ........... Chap mở đầu này hell ra hơi ngắn. Hell sẽ nhanh chóng ra chap mới ngay. Tối đêm thứ 3 tại Tokyo, tụi nó và tụi QBK (Quân, Bảo và Khánh- từ nay mình gọi tắt là vậy nhá) tiếp tục chuyến hành trình của mình.Lần này, tụi nó lại thức dậy như lần trước nhưng khác ở chỗ lần này có Hải B tham gia cùng.11h45:Cô thức dậy, rón rén đi xuống giường.Cẩn thận nhìn sang bên cạnh, cô thấy hắn vẫn đang say giấc nồng thì mới ra khỏi phòng và đóng cửa thật khẽ.Khi cô vừa đóng cửa phòng cũng là lúc đôi mắt của chàng trai trên giường khẽ mở. Từ vụ sáng nay, hắn thấy lạ nên tối hôm nay quyết định theo dõi cô.Hắn ngồi dậy, khoác chiếc áo khoác lên người rồi ra khỏi phòng.Hắn đứng cách cô một khoảng để cô ko phát hiện ra.Nhưng thính giác của vampire rất bén nên ngay cả tiếng bước chân của hắn, cô cũng phát hiện ra.-định theo giõi ta với khả năng của ngươi ư? Mơ!-cô nghĩ.Sau đó, cô bắt đầu chạy.Hắn cũng chạy theo cô.-ra!- cô nói.Hắn biết mình đã bị phát hiện nên đành bước ra. Với tiếng chạy của hắn như vậy thì ai chả biết.(cô chạy để lấy lí do chính đáng giúp hắn ko nghi ngờ việc mình là vampire)-theo dõi?- cô hỏi.-ừm...-làm gì?-tại tôi thấy cô dậy lúc nửa đêm thôi.-liên quan?-.....-về!-nhưng.....- hắn ngập ngừng.-ghét bị theo dõi. về!-vậy tại sao nửa đêm cô tỉnh dậy rồi đi đâu? Cả vết thương sáng nay nữa!-việc anh?-.....-nhắc lại lần nữa: về!Hắn định nói thêm gì nữa nhưng khi bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn thì lập tức quay hót ra về.-về sớm nhé!- hắn ko quên để lại một câu.-.....-cô nhìn hắn bước đi. Tim chợt đập lệch một nhịp. Cái cảm giác này là gì? Cảm giác được người khác ngoài gia đìng quan tâm là như vậy sao?Cô nở một nụ cười, một nụ cười thật sự.
Tối đêm thứ 3 tại Tokyo, tụi nó và tụi QBK (Quân, Bảo và Khánh- từ nay mình gọi tắt là vậy nhá) tiếp tục chuyến hành trình của mình.
Lần này, tụi nó lại thức dậy như lần trước nhưng khác ở chỗ lần này có Hải B tham gia cùng.
11h45:
Cô thức dậy, rón rén đi xuống giường.
Cẩn thận nhìn sang bên cạnh, cô thấy hắn vẫn đang say giấc nồng thì mới ra khỏi phòng và đóng cửa thật khẽ.
Khi cô vừa đóng cửa phòng cũng là lúc đôi mắt của chàng trai trên giường khẽ mở. Từ vụ sáng nay, hắn thấy lạ nên tối hôm nay quyết định theo dõi cô.
Hắn ngồi dậy, khoác chiếc áo khoác lên người rồi ra khỏi phòng.
Hắn đứng cách cô một khoảng để cô ko phát hiện ra.
Nhưng thính giác của vampire rất bén nên ngay cả tiếng bước chân của hắn, cô cũng phát hiện ra.
-định theo giõi ta với khả năng của ngươi ư? Mơ!-cô nghĩ.
Sau đó, cô bắt đầu chạy.
Hắn cũng chạy theo cô.
-ra!- cô nói.
Hắn biết mình đã bị phát hiện nên đành bước ra. Với tiếng chạy của hắn như vậy thì ai chả biết.(cô chạy để lấy lí do chính đáng giúp hắn ko nghi ngờ việc mình là vampire)
-theo dõi?- cô hỏi.
-ừm...
-làm gì?
-tại tôi thấy cô dậy lúc nửa đêm thôi.
-liên quan?
-.....
-về!
-nhưng.....- hắn ngập ngừng.
-ghét bị theo dõi. về!
-vậy tại sao nửa đêm cô tỉnh dậy rồi đi đâu? Cả vết thương sáng nay nữa!
-việc anh?
-.....
-nhắc lại lần nữa: về!
Hắn định nói thêm gì nữa nhưng khi bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn thì lập tức quay hót ra về.
-về sớm nhé!- hắn ko quên để lại một câu.
-.....-cô nhìn hắn bước đi. Tim chợt đập lệch một nhịp. Cái cảm giác này là gì? Cảm giác được người khác ngoài gia đìng quan tâm là như vậy sao?
Cô nở một nụ cười, một nụ cười thật sự.
Sự Tan Chảy Của Trái Tim QuỷTác giả: Akame Hell"Tí...tách...tí...tách" Tiếng mư rả tích rơi trong đêm tối Người người sợ hãi vội vàng chạy đi tìm chỗ chú mưa. Nhưng....thứ họ thật sự sợ ko phải là vi bị ướt hay ko tìm đc chỗ chú mưa. Mà là vì......cơn mưa này mang màu của....máu... Nhiều người tự vẽ lên cho mình những giả thiết như là nước mưa hoà với chất hoá học màu đỏ của một nhà máy nào đó hay đại loại là như vậy nhưng họ còn sợ hãi hơn khi ngưri thấy mùi....tanh của....máu. ........... Chap mở đầu này hell ra hơi ngắn. Hell sẽ nhanh chóng ra chap mới ngay. Tối đêm thứ 3 tại Tokyo, tụi nó và tụi QBK (Quân, Bảo và Khánh- từ nay mình gọi tắt là vậy nhá) tiếp tục chuyến hành trình của mình.Lần này, tụi nó lại thức dậy như lần trước nhưng khác ở chỗ lần này có Hải B tham gia cùng.11h45:Cô thức dậy, rón rén đi xuống giường.Cẩn thận nhìn sang bên cạnh, cô thấy hắn vẫn đang say giấc nồng thì mới ra khỏi phòng và đóng cửa thật khẽ.Khi cô vừa đóng cửa phòng cũng là lúc đôi mắt của chàng trai trên giường khẽ mở. Từ vụ sáng nay, hắn thấy lạ nên tối hôm nay quyết định theo dõi cô.Hắn ngồi dậy, khoác chiếc áo khoác lên người rồi ra khỏi phòng.Hắn đứng cách cô một khoảng để cô ko phát hiện ra.Nhưng thính giác của vampire rất bén nên ngay cả tiếng bước chân của hắn, cô cũng phát hiện ra.-định theo giõi ta với khả năng của ngươi ư? Mơ!-cô nghĩ.Sau đó, cô bắt đầu chạy.Hắn cũng chạy theo cô.-ra!- cô nói.Hắn biết mình đã bị phát hiện nên đành bước ra. Với tiếng chạy của hắn như vậy thì ai chả biết.(cô chạy để lấy lí do chính đáng giúp hắn ko nghi ngờ việc mình là vampire)-theo dõi?- cô hỏi.-ừm...-làm gì?-tại tôi thấy cô dậy lúc nửa đêm thôi.-liên quan?-.....-về!-nhưng.....- hắn ngập ngừng.-ghét bị theo dõi. về!-vậy tại sao nửa đêm cô tỉnh dậy rồi đi đâu? Cả vết thương sáng nay nữa!-việc anh?-.....-nhắc lại lần nữa: về!Hắn định nói thêm gì nữa nhưng khi bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn thì lập tức quay hót ra về.-về sớm nhé!- hắn ko quên để lại một câu.-.....-cô nhìn hắn bước đi. Tim chợt đập lệch một nhịp. Cái cảm giác này là gì? Cảm giác được người khác ngoài gia đìng quan tâm là như vậy sao?Cô nở một nụ cười, một nụ cười thật sự.