Ta là Đường Văn Vũ, một minh quân tốt của muôn dân. Trời không sợ, đất không sợ, ta chỉ sợ nữ nhân. Nhưng là vua, làm thế nào mà không nạp thiếp, thế là ta đành phải nạp. Đây là một vấn đề nhức nhối của ta. Hàng ngày, đám phi tần cứ đến điện của ta, họ mặc những bộ quần hoa loè loẹt như yêu tinh. Đầu thì cài một đống, các ngươi không thấy nặng đầu à?! Không thấy nặng đầu thì mặc xác các ngươi. Sao cứ chạy theo ta là sao? Ta chỉ muốn đọc sách yên ổn mà cũng khó!!! Ai cũng vỗ ngực nói mình học cao. Vậy mà đến khi ta thử. Chữ các người thì gẫy nét, còn đầu óc thì còn ngốc hơn con Như Ý, mèo cưng của ta!!! Ta muốn gì nó biết, còn các người chỉ toàn đổ dầu vào lửa. Ta thà lấy mèo cưng làm vợ còn hơn lấy các ngươi!!!
Chương 36
Chuyện Tình Của Triệu Công Chúa Và Hoàng Đế Nhát GáiTác giả: Scarlet KittenTruyện Cổ ĐạiTa là Đường Văn Vũ, một minh quân tốt của muôn dân. Trời không sợ, đất không sợ, ta chỉ sợ nữ nhân. Nhưng là vua, làm thế nào mà không nạp thiếp, thế là ta đành phải nạp. Đây là một vấn đề nhức nhối của ta. Hàng ngày, đám phi tần cứ đến điện của ta, họ mặc những bộ quần hoa loè loẹt như yêu tinh. Đầu thì cài một đống, các ngươi không thấy nặng đầu à?! Không thấy nặng đầu thì mặc xác các ngươi. Sao cứ chạy theo ta là sao? Ta chỉ muốn đọc sách yên ổn mà cũng khó!!! Ai cũng vỗ ngực nói mình học cao. Vậy mà đến khi ta thử. Chữ các người thì gẫy nét, còn đầu óc thì còn ngốc hơn con Như Ý, mèo cưng của ta!!! Ta muốn gì nó biết, còn các người chỉ toàn đổ dầu vào lửa. Ta thà lấy mèo cưng làm vợ còn hơn lấy các ngươi!!! - A! Bệ hạ, người làm gì vậy? Đau!...- Lâm hoàng hậu hoảng sợ, quẫy đạp lung tung.Tể tướng cũng hồn bay phách lạc, lòng hoảng sợ không biết ái nữ của mình đã làm nên chuyện gì. Miệng bất giác kêu lên hai chữ.- Ngọc nhi!Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn quay qua hỏi Văn Vũ.- Bẩm bệ hạ, hạ thần không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng người cũng đừng mạnh tay quá!- Hắn run rẩy nhìn đứa con gái đang kêu khóc thảm thiết.- Vì sao?- Hắn lạnh lùng. Và có vẻ mạnh tay hơn ban nãy. Vì nàng ta hét lên một tiếng đau đớn.- Vì Ngọc nhi là hoàng hậu của người!- Tể tướng hắn nói xong nhanh chóng biết mình lỡ lời, muốn cắn phắt cái lưỡi đi cho xong.Nhưng mơ ước chỉ là mơ ước. Vì một lời nói ra, tứ mã chạy không kịp.
- A! Bệ hạ, người làm gì vậy? Đau!...- Lâm hoàng hậu hoảng sợ, quẫy đạp lung tung.Tể tướng cũng hồn bay phách lạc, lòng hoảng sợ không biết ái nữ của mình đã làm nên chuyện gì. Miệng bất giác kêu lên hai chữ.
- Ngọc nhi!
Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn quay qua hỏi Văn Vũ.
- Bẩm bệ hạ, hạ thần không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng người cũng đừng mạnh tay quá!- Hắn run rẩy nhìn đứa con gái đang kêu khóc thảm thiết.
- Vì sao?- Hắn lạnh lùng. Và có vẻ mạnh tay hơn ban nãy. Vì nàng ta hét lên một tiếng đau đớn.
- Vì Ngọc nhi là hoàng hậu của người!- Tể tướng hắn nói xong nhanh chóng biết mình lỡ lời, muốn cắn phắt cái lưỡi đi cho xong.
Nhưng mơ ước chỉ là mơ ước. Vì một lời nói ra, tứ mã chạy không kịp.
Chuyện Tình Của Triệu Công Chúa Và Hoàng Đế Nhát GáiTác giả: Scarlet KittenTruyện Cổ ĐạiTa là Đường Văn Vũ, một minh quân tốt của muôn dân. Trời không sợ, đất không sợ, ta chỉ sợ nữ nhân. Nhưng là vua, làm thế nào mà không nạp thiếp, thế là ta đành phải nạp. Đây là một vấn đề nhức nhối của ta. Hàng ngày, đám phi tần cứ đến điện của ta, họ mặc những bộ quần hoa loè loẹt như yêu tinh. Đầu thì cài một đống, các ngươi không thấy nặng đầu à?! Không thấy nặng đầu thì mặc xác các ngươi. Sao cứ chạy theo ta là sao? Ta chỉ muốn đọc sách yên ổn mà cũng khó!!! Ai cũng vỗ ngực nói mình học cao. Vậy mà đến khi ta thử. Chữ các người thì gẫy nét, còn đầu óc thì còn ngốc hơn con Như Ý, mèo cưng của ta!!! Ta muốn gì nó biết, còn các người chỉ toàn đổ dầu vào lửa. Ta thà lấy mèo cưng làm vợ còn hơn lấy các ngươi!!! - A! Bệ hạ, người làm gì vậy? Đau!...- Lâm hoàng hậu hoảng sợ, quẫy đạp lung tung.Tể tướng cũng hồn bay phách lạc, lòng hoảng sợ không biết ái nữ của mình đã làm nên chuyện gì. Miệng bất giác kêu lên hai chữ.- Ngọc nhi!Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn quay qua hỏi Văn Vũ.- Bẩm bệ hạ, hạ thần không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng người cũng đừng mạnh tay quá!- Hắn run rẩy nhìn đứa con gái đang kêu khóc thảm thiết.- Vì sao?- Hắn lạnh lùng. Và có vẻ mạnh tay hơn ban nãy. Vì nàng ta hét lên một tiếng đau đớn.- Vì Ngọc nhi là hoàng hậu của người!- Tể tướng hắn nói xong nhanh chóng biết mình lỡ lời, muốn cắn phắt cái lưỡi đi cho xong.Nhưng mơ ước chỉ là mơ ước. Vì một lời nói ra, tứ mã chạy không kịp.