+ Thiên đình : - Vương mẫu...vương mẫu...chuyện không hay xảy ra rồi ! _Một người đàn ông hớt ha hớt hải chạy vào, ông ta đen sì từ đầu đến chân. Đây chắc hẳn là thiên lôi canh gác cửa của thiên đình...màu da rất đặc trưng. - Có gì từ từ nói...ngươi cứ làm như thiên đình sắp sập vậy_Vương mẫu nương nương ngồi trên ghế cao, có phong thái bậc mẫu nghi thiên hạ, khuôn mặt rạng rỡ, hồng hào, không có dấu hiệu của tuổi tác. Lời nói của bà quả nhiên có trọng lượng làm thiên lôi yên tâm hơn. - Nương nương, người thật anh minh, cung điện của Thái Bạch Kim Tinh đã bị công chúa dùng bom...nếu người không nhanh chân thì... - Được rồi, chúng ta đi ngay kẻo không kịp..._Vương mẫu chuẩn bị đi thì...BÙM...BÙM..hai tiếng nổ lớn vang lên hoàn toàn chấm dứt hy vọng của bà. + Cung Đâu Suất* : Khi Vương mẫu và thiên lôi đến nơi, mọi chuyện đã không thể cứu vãn. - Hazzz...thật đúng là sức mạnh của thần tiên cũng không bằng sức mạnh âm thanh của tiếng bom nổ ..._Vương mẫu đang than ngắn thở dài thì Thái…
Chương 6: Hành trình bắt cóc
Yêu Phải Oan GiaTác giả: Moon Nguyễn+ Thiên đình : - Vương mẫu...vương mẫu...chuyện không hay xảy ra rồi ! _Một người đàn ông hớt ha hớt hải chạy vào, ông ta đen sì từ đầu đến chân. Đây chắc hẳn là thiên lôi canh gác cửa của thiên đình...màu da rất đặc trưng. - Có gì từ từ nói...ngươi cứ làm như thiên đình sắp sập vậy_Vương mẫu nương nương ngồi trên ghế cao, có phong thái bậc mẫu nghi thiên hạ, khuôn mặt rạng rỡ, hồng hào, không có dấu hiệu của tuổi tác. Lời nói của bà quả nhiên có trọng lượng làm thiên lôi yên tâm hơn. - Nương nương, người thật anh minh, cung điện của Thái Bạch Kim Tinh đã bị công chúa dùng bom...nếu người không nhanh chân thì... - Được rồi, chúng ta đi ngay kẻo không kịp..._Vương mẫu chuẩn bị đi thì...BÙM...BÙM..hai tiếng nổ lớn vang lên hoàn toàn chấm dứt hy vọng của bà. + Cung Đâu Suất* : Khi Vương mẫu và thiên lôi đến nơi, mọi chuyện đã không thể cứu vãn. - Hazzz...thật đúng là sức mạnh của thần tiên cũng không bằng sức mạnh âm thanh của tiếng bom nổ ..._Vương mẫu đang than ngắn thở dài thì Thái… Bóng cô gái đổ dài trên lan can. Vài tia nắng nhàn nhạt như có như không lấp lánh trên gương mặt lười biếng. Ánh mắt nó đang nhìn xa xăm bất chợt chuyển hướng.Xung quanh nhà khắp nơi đều là màu tím của hoa oải hương. Nó không chỉ yêu màu tím, yêu mùi hương thoang thoảng của hoa oải hương mà còn yêu cả những hồi ức tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với loài hoa này.Nhưng chút tĩnh lặng trong sớm mai chẳng mấy khi có được lại bị phá vỡ. Nó nhìn những bóng người thấp thoáng từ ngoài sân, trong đôi mắt lấp lánh nét cười, lén lén lút lút như chuột nhắt rình gạo thế này tất nhiên là tác phong của ba con quỷ nhỏ kia rồi.Mới hôm trước còn bỏ rơi nó ở sân bay, còn mặc kệ nó bị anh trai dẫn đi. Thế mà hôm nay còn can đảm tới cơ đấy. Nếu vậy phải tặng một '' món quà đặc biệt '' mới được, ai cũng có phần. Rời khỏi ban công, nó vào trong nhà và theo dõi mọi thứ qua camera mini kết nối với máy tính, làm như không hay biết chuyện gì.Lúc này, trong những khóm hoa...- Có cần phải rình rập nhà người ta thế không ? Hay cứ vào thẳng trong nhà làm lành với nó ( Sara ) đi, không biết chừng sẽ được khoan hồng đó_Zin kháng nghị.- Em thì biết cái gì. Cũng đâu phải em bỏ rơi nó tất nhiên không lo rồi_Zan phản bác.- Vậy làm cách nào bây giờ ?_Zin bắt đầu nản rồi đây mà.- Bắt trói đối tượng đem về địa bàn nhốt, bao dung được thả, không bao thì nhốt tiếp_Zan sau một hồi suy nghĩ, đưa ra quyết định.- Mày tàn nhẫn quá, nó không biết đánh nhau sao chịu được sự tra tấn của mày. Tha cho nó đi, tao thấy đau lòng lắm_Ann bây giờ mới lên tiếng.- Đúng rồi. Nó đâu có biết đánh nhau là gì, với kẻ thù hoặc là một phát súng chết luôn hoặc là mấy phát roi chết từ từ. Mày nghĩ ai độc ác hơn hả ? Tao thay mặt những kẻ đã khuất giam lỏng nó, coi như làm việc thiện siêu thoát chúng sinh_Zan chắp hai tay trước mặt '' A di đà Phật '' còn không quên chêm thêm một câu '' Mày đau lòng cho nó hay đồ ăn của nó vậy ? ''- Chị ơi, em nhớ không lầm thì vụ nào có nó cũng có mặt chị ở đấy cơ mà, hảo bằng hữu đó_Zin chớp chớp đôi mắt to tròn, cực dễ xương nhưng xương cứng quá thương không nổi.- ..._Ann vỗ vỗ vai đồng cảm với Zan. Còn Zan ôm mặt than trời '' Con đã làm nên tội tình gì mà phải bị chà đạp thế này ? ''.Cuối cùng ba người đồng lòng quyết chí thực hiện phương án của Zan '' Bắt cóc ''. Theo thông tin thám thính được, Sara đang ở tầng ba, làm gì mà ở cao thế không biết. Để leo từ tầng một lên ban côngtầng ba phải, Zan lấy một sợi dây móc chắc chắn tầm khoảng ba mươi mét từ trong ba lô nhỏ phía sau.Từng người leo lên một, đến khi cả ba đã ở giữa sợi dây, mới đến gần tầng ba thì...Vụt...Vèo...Tiếng thứ gì đó sắc nhọn xé gió lao qua. Phập...'' vật thể lạ '' phi vào gốc cây cổ thụ ở đằng sau để lại vết nứt khá to. Trong lúc ba con người đang mải ngắm nhìn đường bay điệu nghệ của vật thể kia. PHỰT...trong lòng ba người thầm kêu không ổn, nhắm chặt mắt biết được cơ thể mình đang lao nhanh xuống dưới với tốc độ bàn thờ, đếm từ một đến ba đồng thanh hô to cứu mạng.1s2s3s- CỨU VỚI ! CỨU...ủa sao không chết_Zan là người đầu tiên phát hiện ra cả ba vừa rơi xuống hồ. Hồ này tuy không sâu lắm nhưng cũng có thể chết đuối. Cô vội vàng hét lên - Mau mở mắt ra không chết thật bây giờ.Nghe thấy vậy Zin cũng bừng tỉnh, nhanh chóng giúp Zan kéo Ann lên bờ vì nhỏ không biết bơi.
Bóng cô gái đổ dài trên lan can. Vài tia nắng nhàn nhạt như có như không lấp lánh trên gương mặt lười biếng. Ánh mắt nó đang nhìn xa xăm bất chợt chuyển hướng.
Xung quanh nhà khắp nơi đều là màu tím của hoa oải hương. Nó không chỉ yêu màu tím, yêu mùi hương thoang thoảng của hoa oải hương mà còn yêu cả những hồi ức tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với loài hoa này.
Nhưng chút tĩnh lặng trong sớm mai chẳng mấy khi có được lại bị phá vỡ. Nó nhìn những bóng người thấp thoáng từ ngoài sân, trong đôi mắt lấp lánh nét cười, lén lén lút lút như chuột nhắt rình gạo thế này tất nhiên là tác phong của ba con quỷ nhỏ kia rồi.
Mới hôm trước còn bỏ rơi nó ở sân bay, còn mặc kệ nó bị anh trai dẫn đi. Thế mà hôm nay còn can đảm tới cơ đấy. Nếu vậy phải tặng một '' món quà đặc biệt '' mới được, ai cũng có phần. Rời khỏi ban công, nó vào trong nhà và theo dõi mọi thứ qua camera mini kết nối với máy tính, làm như không hay biết chuyện gì.
Lúc này, trong những khóm hoa...
- Có cần phải rình rập nhà người ta thế không ? Hay cứ vào thẳng trong nhà làm lành với nó ( Sara ) đi, không biết chừng sẽ được khoan hồng đó_Zin kháng nghị.
- Em thì biết cái gì. Cũng đâu phải em bỏ rơi nó tất nhiên không lo rồi_Zan phản bác.
- Vậy làm cách nào bây giờ ?_Zin bắt đầu nản rồi đây mà.
- Bắt trói đối tượng đem về địa bàn nhốt, bao dung được thả, không bao thì nhốt tiếp_Zan sau một hồi suy nghĩ, đưa ra quyết định.
- Mày tàn nhẫn quá, nó không biết đánh nhau sao chịu được sự tra tấn của mày. Tha cho nó đi, tao thấy đau lòng lắm_Ann bây giờ mới lên tiếng.
- Đúng rồi. Nó đâu có biết đánh nhau là gì, với kẻ thù hoặc là một phát súng chết luôn hoặc là mấy phát roi chết từ từ. Mày nghĩ ai độc ác hơn hả ? Tao thay mặt những kẻ đã khuất giam lỏng nó, coi như làm việc thiện siêu thoát chúng sinh_Zan chắp hai tay trước mặt '' A di đà Phật '' còn không quên chêm thêm một câu '' Mày đau lòng cho nó hay đồ ăn của nó vậy ? ''
- Chị ơi, em nhớ không lầm thì vụ nào có nó cũng có mặt chị ở đấy cơ mà, hảo bằng hữu đó_Zin chớp chớp đôi mắt to tròn, cực dễ xương nhưng xương cứng quá thương không nổi.
- ..._Ann vỗ vỗ vai đồng cảm với Zan. Còn Zan ôm mặt than trời '' Con đã làm nên tội tình gì mà phải bị chà đạp thế này ? ''.
Cuối cùng ba người đồng lòng quyết chí thực hiện phương án của Zan '' Bắt cóc ''. Theo thông tin thám thính được, Sara đang ở tầng ba, làm gì mà ở cao thế không biết. Để leo từ tầng một lên ban công
tầng ba phải, Zan lấy một sợi dây móc chắc chắn tầm khoảng ba mươi mét từ trong ba lô nhỏ phía sau.
Từng người leo lên một, đến khi cả ba đã ở giữa sợi dây, mới đến gần tầng ba thì...Vụt...Vèo...Tiếng thứ gì đó sắc nhọn xé gió lao qua. Phập...'' vật thể lạ '' phi vào gốc cây cổ thụ ở đằng sau để lại vết nứt khá to. Trong lúc ba con người đang mải ngắm nhìn đường bay điệu nghệ của vật thể kia. PHỰT...trong lòng ba người thầm kêu không ổn, nhắm chặt mắt biết được cơ thể mình đang lao nhanh xuống dưới với tốc độ bàn thờ, đếm từ một đến ba đồng thanh hô to cứu mạng.
1s
2s
3s
- CỨU VỚI ! CỨU...ủa sao không chết_Zan là người đầu tiên phát hiện ra cả ba vừa rơi xuống hồ. Hồ này tuy không sâu lắm nhưng cũng có thể chết đuối. Cô vội vàng hét lên - Mau mở mắt ra không chết thật bây giờ.
Nghe thấy vậy Zin cũng bừng tỉnh, nhanh chóng giúp Zan kéo Ann lên bờ vì nhỏ không biết bơi.
Yêu Phải Oan GiaTác giả: Moon Nguyễn+ Thiên đình : - Vương mẫu...vương mẫu...chuyện không hay xảy ra rồi ! _Một người đàn ông hớt ha hớt hải chạy vào, ông ta đen sì từ đầu đến chân. Đây chắc hẳn là thiên lôi canh gác cửa của thiên đình...màu da rất đặc trưng. - Có gì từ từ nói...ngươi cứ làm như thiên đình sắp sập vậy_Vương mẫu nương nương ngồi trên ghế cao, có phong thái bậc mẫu nghi thiên hạ, khuôn mặt rạng rỡ, hồng hào, không có dấu hiệu của tuổi tác. Lời nói của bà quả nhiên có trọng lượng làm thiên lôi yên tâm hơn. - Nương nương, người thật anh minh, cung điện của Thái Bạch Kim Tinh đã bị công chúa dùng bom...nếu người không nhanh chân thì... - Được rồi, chúng ta đi ngay kẻo không kịp..._Vương mẫu chuẩn bị đi thì...BÙM...BÙM..hai tiếng nổ lớn vang lên hoàn toàn chấm dứt hy vọng của bà. + Cung Đâu Suất* : Khi Vương mẫu và thiên lôi đến nơi, mọi chuyện đã không thể cứu vãn. - Hazzz...thật đúng là sức mạnh của thần tiên cũng không bằng sức mạnh âm thanh của tiếng bom nổ ..._Vương mẫu đang than ngắn thở dài thì Thái… Bóng cô gái đổ dài trên lan can. Vài tia nắng nhàn nhạt như có như không lấp lánh trên gương mặt lười biếng. Ánh mắt nó đang nhìn xa xăm bất chợt chuyển hướng.Xung quanh nhà khắp nơi đều là màu tím của hoa oải hương. Nó không chỉ yêu màu tím, yêu mùi hương thoang thoảng của hoa oải hương mà còn yêu cả những hồi ức tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với loài hoa này.Nhưng chút tĩnh lặng trong sớm mai chẳng mấy khi có được lại bị phá vỡ. Nó nhìn những bóng người thấp thoáng từ ngoài sân, trong đôi mắt lấp lánh nét cười, lén lén lút lút như chuột nhắt rình gạo thế này tất nhiên là tác phong của ba con quỷ nhỏ kia rồi.Mới hôm trước còn bỏ rơi nó ở sân bay, còn mặc kệ nó bị anh trai dẫn đi. Thế mà hôm nay còn can đảm tới cơ đấy. Nếu vậy phải tặng một '' món quà đặc biệt '' mới được, ai cũng có phần. Rời khỏi ban công, nó vào trong nhà và theo dõi mọi thứ qua camera mini kết nối với máy tính, làm như không hay biết chuyện gì.Lúc này, trong những khóm hoa...- Có cần phải rình rập nhà người ta thế không ? Hay cứ vào thẳng trong nhà làm lành với nó ( Sara ) đi, không biết chừng sẽ được khoan hồng đó_Zin kháng nghị.- Em thì biết cái gì. Cũng đâu phải em bỏ rơi nó tất nhiên không lo rồi_Zan phản bác.- Vậy làm cách nào bây giờ ?_Zin bắt đầu nản rồi đây mà.- Bắt trói đối tượng đem về địa bàn nhốt, bao dung được thả, không bao thì nhốt tiếp_Zan sau một hồi suy nghĩ, đưa ra quyết định.- Mày tàn nhẫn quá, nó không biết đánh nhau sao chịu được sự tra tấn của mày. Tha cho nó đi, tao thấy đau lòng lắm_Ann bây giờ mới lên tiếng.- Đúng rồi. Nó đâu có biết đánh nhau là gì, với kẻ thù hoặc là một phát súng chết luôn hoặc là mấy phát roi chết từ từ. Mày nghĩ ai độc ác hơn hả ? Tao thay mặt những kẻ đã khuất giam lỏng nó, coi như làm việc thiện siêu thoát chúng sinh_Zan chắp hai tay trước mặt '' A di đà Phật '' còn không quên chêm thêm một câu '' Mày đau lòng cho nó hay đồ ăn của nó vậy ? ''- Chị ơi, em nhớ không lầm thì vụ nào có nó cũng có mặt chị ở đấy cơ mà, hảo bằng hữu đó_Zin chớp chớp đôi mắt to tròn, cực dễ xương nhưng xương cứng quá thương không nổi.- ..._Ann vỗ vỗ vai đồng cảm với Zan. Còn Zan ôm mặt than trời '' Con đã làm nên tội tình gì mà phải bị chà đạp thế này ? ''.Cuối cùng ba người đồng lòng quyết chí thực hiện phương án của Zan '' Bắt cóc ''. Theo thông tin thám thính được, Sara đang ở tầng ba, làm gì mà ở cao thế không biết. Để leo từ tầng một lên ban côngtầng ba phải, Zan lấy một sợi dây móc chắc chắn tầm khoảng ba mươi mét từ trong ba lô nhỏ phía sau.Từng người leo lên một, đến khi cả ba đã ở giữa sợi dây, mới đến gần tầng ba thì...Vụt...Vèo...Tiếng thứ gì đó sắc nhọn xé gió lao qua. Phập...'' vật thể lạ '' phi vào gốc cây cổ thụ ở đằng sau để lại vết nứt khá to. Trong lúc ba con người đang mải ngắm nhìn đường bay điệu nghệ của vật thể kia. PHỰT...trong lòng ba người thầm kêu không ổn, nhắm chặt mắt biết được cơ thể mình đang lao nhanh xuống dưới với tốc độ bàn thờ, đếm từ một đến ba đồng thanh hô to cứu mạng.1s2s3s- CỨU VỚI ! CỨU...ủa sao không chết_Zan là người đầu tiên phát hiện ra cả ba vừa rơi xuống hồ. Hồ này tuy không sâu lắm nhưng cũng có thể chết đuối. Cô vội vàng hét lên - Mau mở mắt ra không chết thật bây giờ.Nghe thấy vậy Zin cũng bừng tỉnh, nhanh chóng giúp Zan kéo Ann lên bờ vì nhỏ không biết bơi.