Vào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân…
Chương 19
Đồ Lạnh Lùng... Tôi Thích CậuTác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân… Đã một tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra , hắn trở lại lạnh lùng như trước đây nhưng nó thì chẳng hề có thứ gọi là cảm xúc nữa , nó vô hồn bước đi đến trường và chỉ dám ngắm hắn từ phía sau chẳng dám bước đến gần , mỗi ngày đều như vậy nó cứ lặp đi lặp lại khiến cho nó gần như phát điên , nó rất muốn khóc nhưng lại khóc không ra vì thế nó cứ giữ ở trong lòng , dù bây giờ trái tim nó rất khó chịu như muốn nổ tung , nhưng nó đành phải chấp nhận thôi vì đó là quyết định của hắn .- Này , bà có bị làm sao không vậy , nguyên tuần nay cứ như người bị mất hồn vậy - Cậu cốc vào đầu nó .- Ui da ... tui đâu có bị gì đâu - nó sờ vào chỗ cậu vừa mới cốc vào .- Đừng có xạo với tôi , có phải hội trưởng đã nói gì bà rồi phải hông -Cậu nắm lấy hai vai của nó rồi nhìn thẳng vào mắt của nó .- Không sao thật mà , tôi cũng đâu phải dạng yếu đuối như vậy vì vài ba câu nói mà phải hành hạ bản thân chứ- Thôi được rồi , mà nè hôm nay có một buổi tiệc do ba tôi tổ chức ....- Trong lúc cậu nói thì đột ngột cánh cửa mở ra và người bước ra chính là hắn , ban đầu hắn có hơi ngạc nhiên nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh và đi thật nhanh tránh xa khỏi nó .- Này chờ chút đã ....- nó đuổi theo hắn- Này bà đi đâu vậy - Cậu đuổi theo nó nhưng được một lát thì dừng lại .- Haizz mình lại bị bỏ rơi nữa rồi ....
Đã một tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra , hắn trở lại lạnh lùng như trước đây nhưng nó thì chẳng hề có thứ gọi là cảm xúc nữa , nó vô hồn bước đi đến trường và chỉ dám ngắm hắn từ phía sau chẳng dám bước đến gần , mỗi ngày đều như vậy nó cứ lặp đi lặp lại khiến cho nó gần như phát điên , nó rất muốn khóc nhưng lại khóc không ra vì thế nó cứ giữ ở trong lòng , dù bây giờ trái tim nó rất khó chịu như muốn nổ tung , nhưng nó đành phải chấp nhận thôi vì đó là quyết định của hắn .
- Này , bà có bị làm sao không vậy , nguyên tuần nay cứ như người bị mất hồn vậy - Cậu cốc vào đầu nó .
- Ui da ... tui đâu có bị gì đâu - nó sờ vào chỗ cậu vừa mới cốc vào .
- Đừng có xạo với tôi , có phải hội trưởng đã nói gì bà rồi phải hông -Cậu nắm lấy hai vai của nó rồi nhìn thẳng vào mắt của nó .
- Không sao thật mà , tôi cũng đâu phải dạng yếu đuối như vậy vì vài ba câu nói mà phải hành hạ bản thân chứ
- Thôi được rồi , mà nè hôm nay có một buổi tiệc do ba tôi tổ chức ....- Trong lúc cậu nói thì đột ngột cánh cửa mở ra và người bước ra chính là hắn , ban đầu hắn có hơi ngạc nhiên nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh và đi thật nhanh tránh xa khỏi nó .
- Này chờ chút đã ....- nó đuổi theo hắn
- Này bà đi đâu vậy - Cậu đuổi theo nó nhưng được một lát thì dừng lại .
- Haizz mình lại bị bỏ rơi nữa rồi ....
Đồ Lạnh Lùng... Tôi Thích CậuTác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân… Đã một tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra , hắn trở lại lạnh lùng như trước đây nhưng nó thì chẳng hề có thứ gọi là cảm xúc nữa , nó vô hồn bước đi đến trường và chỉ dám ngắm hắn từ phía sau chẳng dám bước đến gần , mỗi ngày đều như vậy nó cứ lặp đi lặp lại khiến cho nó gần như phát điên , nó rất muốn khóc nhưng lại khóc không ra vì thế nó cứ giữ ở trong lòng , dù bây giờ trái tim nó rất khó chịu như muốn nổ tung , nhưng nó đành phải chấp nhận thôi vì đó là quyết định của hắn .- Này , bà có bị làm sao không vậy , nguyên tuần nay cứ như người bị mất hồn vậy - Cậu cốc vào đầu nó .- Ui da ... tui đâu có bị gì đâu - nó sờ vào chỗ cậu vừa mới cốc vào .- Đừng có xạo với tôi , có phải hội trưởng đã nói gì bà rồi phải hông -Cậu nắm lấy hai vai của nó rồi nhìn thẳng vào mắt của nó .- Không sao thật mà , tôi cũng đâu phải dạng yếu đuối như vậy vì vài ba câu nói mà phải hành hạ bản thân chứ- Thôi được rồi , mà nè hôm nay có một buổi tiệc do ba tôi tổ chức ....- Trong lúc cậu nói thì đột ngột cánh cửa mở ra và người bước ra chính là hắn , ban đầu hắn có hơi ngạc nhiên nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh và đi thật nhanh tránh xa khỏi nó .- Này chờ chút đã ....- nó đuổi theo hắn- Này bà đi đâu vậy - Cậu đuổi theo nó nhưng được một lát thì dừng lại .- Haizz mình lại bị bỏ rơi nữa rồi ....