Tác giả:

Vào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân…

Chương 47

Đồ Lạnh Lùng... Tôi Thích CậuTác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân… tại quán Hera :- Đói quá , nhanh lên , tui muốn thức ăn - Nó đập bàn vì sau 30' rồi mà vẫn chưa có đồ ăn .- Tôi lạy bà đừng có đập bàn nữa - Alex chấp tay van xin nó .- Đúng đó mệt muốn chết mà bà vẫn còn sức đập bàn đấy à - Hạo cũng mệt sao trận đánh không kém gì Alex .- Mấy người cũng biết mệt sao ? - Cô nằm gục trên bàn .- Hồi nãy tui thấy mấy người ngầu quá trời luôn , nữa có đánh nhau đem tôi theo với - Nhỏ không có đánh nhau nên vẫn còn thừa năng lượng .- Dạ - Nó cũng gục lên bàn . Nhưng rồi đột nhiên tiếng cửa kính bể cả một đám người mặc đồ đen bước vào dẫn đầu là Jessi và hắn .- Tất cả đứng yên , nếu ai di chuyển sẽ ăn đạn đồng ngay - Đấy chính là giọng nói quen thuộc của Jessi .- Ta biết ở đây có người của bọn Xích Thổ và Thủ lĩnh của chúng , nếu các ngươi biết ngoan ngoãn giao chúng ra thì sẽ không có người bị hại - Với giọng hống hách Jessi giở giọng đe doạ .- Nhưng bọn tôi không biết Xích Thổ là ai cả - Người quản lí với giọng run run nói .- Được thôi , ta sẽ sử dụng cách khác - Jessi nhìn xung quanh , sau đó chỉ thẳng vào người một cô gái tóc nâu gần đó .- Cô đi lại đây- Tui ?- Đúng vậy , nhanh lên nếu không tui bắn - Jessi chỉ thẳng cây súng về phía cô ta , cô ta không còn cách nào khác tiến về phía Jessi , khi cô ta đến gần thì Jessi dùng tay khoá cổ của cô ta lại rồi lấy súng chĩa thẳng vào đầu cô ta .- Phạm Ngọc Băng tôi biết cô đang ở đây , nào nếu không muốn người vô tội chết thì ra mặt đi - Jessi nói với giọng mỉa mai .- Tui đây , có việc gì không ? - Sau một lúc cuối cùng nó cũng đã không chịu nỗi bước ra .- Đúng như tôi nghĩ bây giờ thì cô hãy đến đây - Jessi bảo nó đứng đối diện với mình , nhưng khi nó vừa bước đi được 2 bước thì anh dùng lực rất mạnh đá vào lưng Jessi và đồng thời cứu cô gái tóc nâu kia .- Sau cậu dám- Jessi trợn mắt nhìn anh , 2 tên nhắm súng bắn thẳng vào anh , nhưng anh đã né được hết dùng chân đá thẳng vào cổ của 2 tên kia .Nó lúc đó cũng bắt đầu hành động đá bay những cây súng trên tay của đám người kia . Khi nó định tấn công thì đã bị hắn chặn lại .Nó nuốt cái gì đó ở cổ :- Cậu ... tại sao...lại - Khi đối diện với hắn nó không còn chút sức lực nào nữa .- Đó không phải là việc của cô đối thủ của cô bây giờ là tôi - Nói rồi hắn tung thẳng nắm đấm vào mặt của nó , rất may là nó tránh được . Alex , Hạo và Cô bây giờ cũng bắt đầu hành động :- Băng , cứ tên này cho tôi - Hạo thế chỗ cho nó vì Hạo biết rằng nó không thể nào xuống tay với hắn được , thế là hạo bắt đầu với cú đấm vào bụng của hắn , và hắn cũng đáp trả bằng cú đá vào đầu .Jessi thì đang nổi điên vì anh đột ngột tấn công mình , liên tục hướng súng về phía anh mà bắn nhưng anh cũng không vừa đã né được hết khi tiếp cận được Jessi thì anh đã cướp lấy cây súng của Jessi , lên còi và chuẩn bị bắn thế nhưng hắn không biết từ đâu xuất hiện đá phăn cây súng :- Max , tui lại nợ cậu rồi - Jessi thường ngày mặc dù rất ghét hắn nhưng khi thấy hắn liều mạng cứu cô như vậy chí ít cũng phải động lòng .- Được thôi , rút quân - Jessi ra lệnh rút toàn bộ quân về , bỏ lại cho nhà hàng một khung cảnh im lặng đến đáng sợ .-Các cô các cậu ở lại đây ăn được chứ , tôi rất thán phục hành động của các cậu , nên bây giờ các cậu sẽ được ăn miễn phí - Quản lí nhà hàng nói .- Trời ạ con đang mơ - Nó tự véo vào má của mình .- Cảm ơn anh nhiều lắm , lâu lắm rồi mới được ăn chùa - trích dẫn câu nói của những đứa thích ăn đồ chùa- Anh Tuấn sao anh biết em ở đây mà đến cứu em - Cô gái tóc nâu nói khiến cho mọi người xung quanh không khỏi chú ý .- Chỉ là tình cờ thôi - Tuấn lạnh lùng .- Ái chà chà , là ai thế kia , người ta nói chuyện thân mật thế kia chắc chắc là người quan trọng với cậu phải hem , chưa kể hồi nãy cậu còn cứu người ta nữa , khai thật đi - Nó thỏ thẻ vào tai của anh.- Không , việc cứu cô ta chỉ là tình cờ thôi , tôi chủ yếu đến đây là để cứu em - Anh nghiêm túc .- Thôi bạn hiền , cậu đừng dối lòng nữa rõ ràng cậu cứu cô ta khỏi cây súng chết người đó còn gì - Nó vẫn cố gắng chọc anh .- Tôi chỉ giúp cô ta thoát khỏi cái chết nhưng nếu là em thì tôi sẵn sàng dùng ngực của mình để đỡ đạn cho em , vì thế cho nên đối với em cô ta chẳng là gì cả - Anh chắc nịch .- Rồi rồi , tui biết rồi , người gì đâu chả có khiếu hài hước gì hết trơn - Nó bỉu môi rồi tiếp tục ngồi xuống bàn ăn-------------------------------------Cô gái tóc nâu : Mai Anh : con của tập toàn kinh doanh chính khoáng đứng đầu thế giới là vị hôn thê của ( vào 2 tháng trước ) nhưng bây giờ đã không còn nữa ( Au : chắc bà con biết rõ lí do rồi há , mình không cần giải thích làm j :)

tại quán Hera :

- Đói quá , nhanh lên , tui muốn thức ăn - Nó đập bàn vì sau 30' rồi mà vẫn chưa có đồ ăn .

- Tôi lạy bà đừng có đập bàn nữa - Alex chấp tay van xin nó .

- Đúng đó mệt muốn chết mà bà vẫn còn sức đập bàn đấy à - Hạo cũng mệt sao trận đánh không kém gì Alex .

- Mấy người cũng biết mệt sao ? - Cô nằm gục trên bàn .

- Hồi nãy tui thấy mấy người ngầu quá trời luôn , nữa có đánh nhau đem tôi theo với - Nhỏ không có đánh nhau nên vẫn còn thừa năng lượng .

- Dạ - Nó cũng gục lên bàn . Nhưng rồi đột nhiên tiếng cửa kính bể cả một đám người mặc đồ đen bước vào dẫn đầu là Jessi và hắn .

- Tất cả đứng yên , nếu ai di chuyển sẽ ăn đạn đồng ngay - Đấy chính là giọng nói quen thuộc của Jessi .

- Ta biết ở đây có người của bọn Xích Thổ và Thủ lĩnh của chúng , nếu các ngươi biết ngoan ngoãn giao chúng ra thì sẽ không có người bị hại - Với giọng hống hách Jessi giở giọng đe doạ .

- Nhưng bọn tôi không biết Xích Thổ là ai cả - Người quản lí với giọng run run nói .

- Được thôi , ta sẽ sử dụng cách khác - Jessi nhìn xung quanh , sau đó chỉ thẳng vào người một cô gái tóc nâu gần đó .

- Cô đi lại đây

- Tui ?

- Đúng vậy , nhanh lên nếu không tui bắn - Jessi chỉ thẳng cây súng về phía cô ta , cô ta không còn cách nào khác tiến về phía Jessi , khi cô ta đến gần thì Jessi dùng tay khoá cổ của cô ta lại rồi lấy súng chĩa thẳng vào đầu cô ta .

- Phạm Ngọc Băng tôi biết cô đang ở đây , nào nếu không muốn người vô tội chết thì ra mặt đi - Jessi nói với giọng mỉa mai .

- Tui đây , có việc gì không ? - Sau một lúc cuối cùng nó cũng đã không chịu nỗi bước ra .

- Đúng như tôi nghĩ bây giờ thì cô hãy đến đây - Jessi bảo nó đứng đối diện với mình , nhưng khi nó vừa bước đi được 2 bước thì anh dùng lực rất mạnh đá vào lưng Jessi và đồng thời cứu cô gái tóc nâu kia .

- Sau cậu dám- Jessi trợn mắt nhìn anh , 2 tên nhắm súng bắn thẳng vào anh , nhưng anh đã né được hết dùng chân đá thẳng vào cổ của 2 tên kia .

Nó lúc đó cũng bắt đầu hành động đá bay những cây súng trên tay của đám người kia . Khi nó định tấn công thì đã bị hắn chặn lại .Nó nuốt cái gì đó ở cổ :

- Cậu ... tại sao...lại - Khi đối diện với hắn nó không còn chút sức lực nào nữa .

- Đó không phải là việc của cô đối thủ của cô bây giờ là tôi - Nói rồi hắn tung thẳng nắm đấm vào mặt của nó , rất may là nó tránh được . Alex , Hạo và Cô bây giờ cũng bắt đầu hành động :

- Băng , cứ tên này cho tôi - Hạo thế chỗ cho nó vì Hạo biết rằng nó không thể nào xuống tay với hắn được , thế là hạo bắt đầu với cú đấm vào bụng của hắn , và hắn cũng đáp trả bằng cú đá vào đầu .Jessi thì đang nổi điên vì anh đột ngột tấn công mình , liên tục hướng súng về phía anh mà bắn nhưng anh cũng không vừa đã né được hết khi tiếp cận được Jessi thì anh đã cướp lấy cây súng của Jessi , lên còi và chuẩn bị bắn thế nhưng hắn không biết từ đâu xuất hiện đá phăn cây súng :

- Max , tui lại nợ cậu rồi - Jessi thường ngày mặc dù rất ghét hắn nhưng khi thấy hắn liều mạng cứu cô như vậy chí ít cũng phải động lòng .

- Được thôi , rút quân - Jessi ra lệnh rút toàn bộ quân về , bỏ lại cho nhà hàng một khung cảnh im lặng đến đáng sợ .

-Các cô các cậu ở lại đây ăn được chứ , tôi rất thán phục hành động của các cậu , nên bây giờ các cậu sẽ được ăn miễn phí - Quản lí nhà hàng nói .

- Trời ạ con đang mơ - Nó tự véo vào má của mình .

- Cảm ơn anh nhiều lắm , lâu lắm rồi mới được ăn chùa - trích dẫn câu nói của những đứa thích ăn đồ chùa

- Anh Tuấn sao anh biết em ở đây mà đến cứu em - Cô gái tóc nâu nói khiến cho mọi người xung quanh không khỏi chú ý .

- Chỉ là tình cờ thôi - Tuấn lạnh lùng .

- Ái chà chà , là ai thế kia , người ta nói chuyện thân mật thế kia chắc chắc là người quan trọng với cậu phải hem , chưa kể hồi nãy cậu còn cứu người ta nữa , khai thật đi - Nó thỏ thẻ vào tai của anh.

- Không , việc cứu cô ta chỉ là tình cờ thôi , tôi chủ yếu đến đây là để cứu em - Anh nghiêm túc .

- Thôi bạn hiền , cậu đừng dối lòng nữa rõ ràng cậu cứu cô ta khỏi cây súng chết người đó còn gì - Nó vẫn cố gắng chọc anh .

- Tôi chỉ giúp cô ta thoát khỏi cái chết nhưng nếu là em thì tôi sẵn sàng dùng ngực của mình để đỡ đạn cho em , vì thế cho nên đối với em cô ta chẳng là gì cả - Anh chắc nịch .

- Rồi rồi , tui biết rồi , người gì đâu chả có khiếu hài hước gì hết trơn - Nó bỉu môi rồi tiếp tục ngồi xuống bàn ăn

-------------------------------------

Cô gái tóc nâu : Mai Anh : con của tập toàn kinh doanh chính khoáng đứng đầu thế giới là vị hôn thê của ( vào 2 tháng trước ) nhưng bây giờ đã không còn nữa ( Au : chắc bà con biết rõ lí do rồi há , mình không cần giải thích làm j :)

Đồ Lạnh Lùng... Tôi Thích CậuTác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được - hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tôi trước đi ,của cậu làm sau cũng được - nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ - giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT - nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà - vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu , khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: - Hoàng Lâm à , đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả ? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân… tại quán Hera :- Đói quá , nhanh lên , tui muốn thức ăn - Nó đập bàn vì sau 30' rồi mà vẫn chưa có đồ ăn .- Tôi lạy bà đừng có đập bàn nữa - Alex chấp tay van xin nó .- Đúng đó mệt muốn chết mà bà vẫn còn sức đập bàn đấy à - Hạo cũng mệt sao trận đánh không kém gì Alex .- Mấy người cũng biết mệt sao ? - Cô nằm gục trên bàn .- Hồi nãy tui thấy mấy người ngầu quá trời luôn , nữa có đánh nhau đem tôi theo với - Nhỏ không có đánh nhau nên vẫn còn thừa năng lượng .- Dạ - Nó cũng gục lên bàn . Nhưng rồi đột nhiên tiếng cửa kính bể cả một đám người mặc đồ đen bước vào dẫn đầu là Jessi và hắn .- Tất cả đứng yên , nếu ai di chuyển sẽ ăn đạn đồng ngay - Đấy chính là giọng nói quen thuộc của Jessi .- Ta biết ở đây có người của bọn Xích Thổ và Thủ lĩnh của chúng , nếu các ngươi biết ngoan ngoãn giao chúng ra thì sẽ không có người bị hại - Với giọng hống hách Jessi giở giọng đe doạ .- Nhưng bọn tôi không biết Xích Thổ là ai cả - Người quản lí với giọng run run nói .- Được thôi , ta sẽ sử dụng cách khác - Jessi nhìn xung quanh , sau đó chỉ thẳng vào người một cô gái tóc nâu gần đó .- Cô đi lại đây- Tui ?- Đúng vậy , nhanh lên nếu không tui bắn - Jessi chỉ thẳng cây súng về phía cô ta , cô ta không còn cách nào khác tiến về phía Jessi , khi cô ta đến gần thì Jessi dùng tay khoá cổ của cô ta lại rồi lấy súng chĩa thẳng vào đầu cô ta .- Phạm Ngọc Băng tôi biết cô đang ở đây , nào nếu không muốn người vô tội chết thì ra mặt đi - Jessi nói với giọng mỉa mai .- Tui đây , có việc gì không ? - Sau một lúc cuối cùng nó cũng đã không chịu nỗi bước ra .- Đúng như tôi nghĩ bây giờ thì cô hãy đến đây - Jessi bảo nó đứng đối diện với mình , nhưng khi nó vừa bước đi được 2 bước thì anh dùng lực rất mạnh đá vào lưng Jessi và đồng thời cứu cô gái tóc nâu kia .- Sau cậu dám- Jessi trợn mắt nhìn anh , 2 tên nhắm súng bắn thẳng vào anh , nhưng anh đã né được hết dùng chân đá thẳng vào cổ của 2 tên kia .Nó lúc đó cũng bắt đầu hành động đá bay những cây súng trên tay của đám người kia . Khi nó định tấn công thì đã bị hắn chặn lại .Nó nuốt cái gì đó ở cổ :- Cậu ... tại sao...lại - Khi đối diện với hắn nó không còn chút sức lực nào nữa .- Đó không phải là việc của cô đối thủ của cô bây giờ là tôi - Nói rồi hắn tung thẳng nắm đấm vào mặt của nó , rất may là nó tránh được . Alex , Hạo và Cô bây giờ cũng bắt đầu hành động :- Băng , cứ tên này cho tôi - Hạo thế chỗ cho nó vì Hạo biết rằng nó không thể nào xuống tay với hắn được , thế là hạo bắt đầu với cú đấm vào bụng của hắn , và hắn cũng đáp trả bằng cú đá vào đầu .Jessi thì đang nổi điên vì anh đột ngột tấn công mình , liên tục hướng súng về phía anh mà bắn nhưng anh cũng không vừa đã né được hết khi tiếp cận được Jessi thì anh đã cướp lấy cây súng của Jessi , lên còi và chuẩn bị bắn thế nhưng hắn không biết từ đâu xuất hiện đá phăn cây súng :- Max , tui lại nợ cậu rồi - Jessi thường ngày mặc dù rất ghét hắn nhưng khi thấy hắn liều mạng cứu cô như vậy chí ít cũng phải động lòng .- Được thôi , rút quân - Jessi ra lệnh rút toàn bộ quân về , bỏ lại cho nhà hàng một khung cảnh im lặng đến đáng sợ .-Các cô các cậu ở lại đây ăn được chứ , tôi rất thán phục hành động của các cậu , nên bây giờ các cậu sẽ được ăn miễn phí - Quản lí nhà hàng nói .- Trời ạ con đang mơ - Nó tự véo vào má của mình .- Cảm ơn anh nhiều lắm , lâu lắm rồi mới được ăn chùa - trích dẫn câu nói của những đứa thích ăn đồ chùa- Anh Tuấn sao anh biết em ở đây mà đến cứu em - Cô gái tóc nâu nói khiến cho mọi người xung quanh không khỏi chú ý .- Chỉ là tình cờ thôi - Tuấn lạnh lùng .- Ái chà chà , là ai thế kia , người ta nói chuyện thân mật thế kia chắc chắc là người quan trọng với cậu phải hem , chưa kể hồi nãy cậu còn cứu người ta nữa , khai thật đi - Nó thỏ thẻ vào tai của anh.- Không , việc cứu cô ta chỉ là tình cờ thôi , tôi chủ yếu đến đây là để cứu em - Anh nghiêm túc .- Thôi bạn hiền , cậu đừng dối lòng nữa rõ ràng cậu cứu cô ta khỏi cây súng chết người đó còn gì - Nó vẫn cố gắng chọc anh .- Tôi chỉ giúp cô ta thoát khỏi cái chết nhưng nếu là em thì tôi sẵn sàng dùng ngực của mình để đỡ đạn cho em , vì thế cho nên đối với em cô ta chẳng là gì cả - Anh chắc nịch .- Rồi rồi , tui biết rồi , người gì đâu chả có khiếu hài hước gì hết trơn - Nó bỉu môi rồi tiếp tục ngồi xuống bàn ăn-------------------------------------Cô gái tóc nâu : Mai Anh : con của tập toàn kinh doanh chính khoáng đứng đầu thế giới là vị hôn thê của ( vào 2 tháng trước ) nhưng bây giờ đã không còn nữa ( Au : chắc bà con biết rõ lí do rồi há , mình không cần giải thích làm j :)

Chương 47