-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…
Chương 46
Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Cô đã buông tay hắn ra rồi.Hắn cảm thấy thật hụt hẫng quá.Nhưng mà k sao,thời gian còn dài..Hắn có thể chờ..@@-Đúng là mất vui,nhưng nhìn chúng nó đánh đấm lẫn nhau xem ra c*̃ng k tệ.Trang suýt xoa-Đào hoa cậu làm sao thế,cảnh quay c*̉a cậu đã kết thúc thì phải ra ngoài để nhường chỗ cho bọn diễn viên nghiệp dư chứ-Đâu có đâu,đào hoa là muốn mĩ nhân cứu anh hùng đấy chứ..Thiên nhỉ,tớ c*̃ng muốn người đẹp giải cứu nữa.Tuấn nhướn mày giả vờ ghen tị.-K có cửa đâu..hừHắn lườm Tuấn..Thiên đúng là mĩ nhân nhưng chỉ có hắn mới xứng làm anh hùng thôi..còn những đứa khác thì tắt điện đi.-Vớ vẩn,bà giám thị đang đến kìa chúng ta mau đi thôi.Cô hừ lạnh..chẳng qua thấy hắn bơ vơ như bò đeo nơ sững sờ vì bị lờ lớ lơ nên mới có lòng tốt nôi hắn ra thôi..dám xuyên tạc tư tưởng c*̉a cô là k có được đâu.Cả lũ nhanh nhẹn theo cô rời khỏi nhà hàng.Đã 7h30 phút tối rồi,đi tăng 2 nào...Bà giám thị mặt mày hằm hằm đi tới cái đám đang đánh nhau kia..Đang đi dạo c*̀ng với thầy dậy lí thì có người điện thoại báo có đám thanh niên trường Phương Nam đang đánh nhau sắp sập nhà hàng c*̉a người ta tới nơi rồi.Bà vội vàng phi tới ngay.Hỏi lí do đánh nhau thì mặt thằng nào c*̃ng ngơ ngác trả hiểu tại sao lại đánh lộn nhau nữa khiến bà giám thị suýt thì thổ huyết.Đánh mà k biết lí do vì sao thì đám này rõ điên nặng rồi.Lớp cô kéo nhau ra vị trí lúc chiều chơi.Ở đây đã được thu dọn sạch sẽ rồi,còn được bày ra rất nhiều món hải sản ngon lành nữa.Ăn uống no nê xong cả đám bắt đầu đốt lửa.Đống c*̉i nhanh chóng thắp sáng 1 khu..tiếng sóng rì rào như bản nhạc hùng ca,ngọn lửa bập bùng như những vũ công điêu luyện..còn có 41 trái tim đang gắn bó gần nhau nữa...niềm vui nhỏ bé len lỏi khắp con người họ..Gió biển mạnh nhưng ngọn lửa vẫn thản nhiên bốc cháy đều đều.cả đám ngồi phệt xuống cát biển khô quây tròn quay đống c*̉i..-Chúng ta chơi trò chơi gì đê.Thu ánh mắt sáng ngời đề xuất.-Hay đó nhưng chơi trò gì được bây giờ.-Chơi làm thơ đoán màu đi.Những ai trang phục bị dính màu trong thơ thì phải lên nhảy 1 điệu được k?Thu toe toét cười.-Nhưng nhiều người mặc trùng màu thì sao?Cô nhăn mặt thắc mắc-Càng đông càng vui mà.Đều phải lên hết.-Được,vậy ai là người gọi trước đây.Thiên Hà hứng phấn hỏi.Trò này chưa chơi bao giờ cả có vẻ vui đấy nhỉ..-Để tớ.Trang hí hửng đứng lên.cười gian manh-k đục,k trong,tinh khiết cõi lòng.màu gì-Màu trắngCả lũ đồng thanh.Có đến 12 đứa dính màu này.Phải lên nhảy nhót vòng quanh đám lửa.Những đứa ngồi xem reo hò,cười đến chảy nước mắt.
Cô đã buông tay hắn ra rồi.Hắn cảm thấy thật hụt hẫng quá.Nhưng mà k sao,thời gian còn dài..Hắn có thể chờ..@@
-Đúng là mất vui,nhưng nhìn chúng nó đánh đấm lẫn nhau xem ra c*̃ng k tệ.
Trang suýt xoa
-Đào hoa cậu làm sao thế,cảnh quay c*̉a cậu đã kết thúc thì phải ra ngoài để nhường chỗ cho bọn diễn viên nghiệp dư chứ
-Đâu có đâu,đào hoa là muốn mĩ nhân cứu anh hùng đấy chứ..Thiên nhỉ,tớ c*̃ng muốn người đẹp giải cứu nữa.
Tuấn nhướn mày giả vờ ghen tị.
-K có cửa đâu..hừ
Hắn lườm Tuấn..Thiên đúng là mĩ nhân nhưng chỉ có hắn mới xứng làm anh hùng thôi..còn những đứa khác thì tắt điện đi.
-Vớ vẩn,bà giám thị đang đến kìa chúng ta mau đi thôi.
Cô hừ lạnh..chẳng qua thấy hắn bơ vơ như bò đeo nơ sững sờ vì bị lờ lớ lơ nên mới có lòng tốt nôi hắn ra thôi..dám xuyên tạc tư tưởng c*̉a cô là k có được đâu.
Cả lũ nhanh nhẹn theo cô rời khỏi nhà hàng.Đã 7h30 phút tối rồi,đi tăng 2 nào...
Bà giám thị mặt mày hằm hằm đi tới cái đám đang đánh nhau kia..Đang đi dạo c*̀ng với thầy dậy lí thì có người điện thoại báo có đám thanh niên trường Phương Nam đang đánh nhau sắp sập nhà hàng c*̉a người ta tới nơi rồi.Bà vội vàng phi tới ngay.
Hỏi lí do đánh nhau thì mặt thằng nào c*̃ng ngơ ngác trả hiểu tại sao lại đánh lộn nhau nữa khiến bà giám thị suýt thì thổ huyết.Đánh mà k biết lí do vì sao thì đám này rõ điên nặng rồi.
Lớp cô kéo nhau ra vị trí lúc chiều chơi.Ở đây đã được thu dọn sạch sẽ rồi,còn được bày ra rất nhiều món hải sản ngon lành nữa.
Ăn uống no nê xong cả đám bắt đầu đốt lửa.Đống c*̉i nhanh chóng thắp sáng 1 khu..tiếng sóng rì rào như bản nhạc hùng ca,ngọn lửa bập bùng như những vũ công điêu luyện..còn có 41 trái tim đang gắn bó gần nhau nữa...niềm vui nhỏ bé len lỏi khắp con người họ..
Gió biển mạnh nhưng ngọn lửa vẫn thản nhiên bốc cháy đều đều.cả đám ngồi phệt xuống cát biển khô quây tròn quay đống c*̉i..
-Chúng ta chơi trò chơi gì đê.
Thu ánh mắt sáng ngời đề xuất.
-Hay đó nhưng chơi trò gì được bây giờ.
-Chơi làm thơ đoán màu đi.Những ai trang phục bị dính màu trong thơ thì phải lên nhảy 1 điệu được k?
Thu toe toét cười.
-Nhưng nhiều người mặc trùng màu thì sao?
Cô nhăn mặt thắc mắc
-Càng đông càng vui mà.Đều phải lên hết.
-Được,vậy ai là người gọi trước đây.
Thiên Hà hứng phấn hỏi.Trò này chưa chơi bao giờ cả có vẻ vui đấy nhỉ..
-Để tớ.
Trang hí hửng đứng lên.cười gian manh
-k đục,k trong,tinh khiết cõi lòng.màu gì
-Màu trắng
Cả lũ đồng thanh.
Có đến 12 đứa dính màu này.Phải lên nhảy nhót vòng quanh đám lửa.Những đứa ngồi xem reo hò,cười đến chảy nước mắt.
Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Cô đã buông tay hắn ra rồi.Hắn cảm thấy thật hụt hẫng quá.Nhưng mà k sao,thời gian còn dài..Hắn có thể chờ..@@-Đúng là mất vui,nhưng nhìn chúng nó đánh đấm lẫn nhau xem ra c*̃ng k tệ.Trang suýt xoa-Đào hoa cậu làm sao thế,cảnh quay c*̉a cậu đã kết thúc thì phải ra ngoài để nhường chỗ cho bọn diễn viên nghiệp dư chứ-Đâu có đâu,đào hoa là muốn mĩ nhân cứu anh hùng đấy chứ..Thiên nhỉ,tớ c*̃ng muốn người đẹp giải cứu nữa.Tuấn nhướn mày giả vờ ghen tị.-K có cửa đâu..hừHắn lườm Tuấn..Thiên đúng là mĩ nhân nhưng chỉ có hắn mới xứng làm anh hùng thôi..còn những đứa khác thì tắt điện đi.-Vớ vẩn,bà giám thị đang đến kìa chúng ta mau đi thôi.Cô hừ lạnh..chẳng qua thấy hắn bơ vơ như bò đeo nơ sững sờ vì bị lờ lớ lơ nên mới có lòng tốt nôi hắn ra thôi..dám xuyên tạc tư tưởng c*̉a cô là k có được đâu.Cả lũ nhanh nhẹn theo cô rời khỏi nhà hàng.Đã 7h30 phút tối rồi,đi tăng 2 nào...Bà giám thị mặt mày hằm hằm đi tới cái đám đang đánh nhau kia..Đang đi dạo c*̀ng với thầy dậy lí thì có người điện thoại báo có đám thanh niên trường Phương Nam đang đánh nhau sắp sập nhà hàng c*̉a người ta tới nơi rồi.Bà vội vàng phi tới ngay.Hỏi lí do đánh nhau thì mặt thằng nào c*̃ng ngơ ngác trả hiểu tại sao lại đánh lộn nhau nữa khiến bà giám thị suýt thì thổ huyết.Đánh mà k biết lí do vì sao thì đám này rõ điên nặng rồi.Lớp cô kéo nhau ra vị trí lúc chiều chơi.Ở đây đã được thu dọn sạch sẽ rồi,còn được bày ra rất nhiều món hải sản ngon lành nữa.Ăn uống no nê xong cả đám bắt đầu đốt lửa.Đống c*̉i nhanh chóng thắp sáng 1 khu..tiếng sóng rì rào như bản nhạc hùng ca,ngọn lửa bập bùng như những vũ công điêu luyện..còn có 41 trái tim đang gắn bó gần nhau nữa...niềm vui nhỏ bé len lỏi khắp con người họ..Gió biển mạnh nhưng ngọn lửa vẫn thản nhiên bốc cháy đều đều.cả đám ngồi phệt xuống cát biển khô quây tròn quay đống c*̉i..-Chúng ta chơi trò chơi gì đê.Thu ánh mắt sáng ngời đề xuất.-Hay đó nhưng chơi trò gì được bây giờ.-Chơi làm thơ đoán màu đi.Những ai trang phục bị dính màu trong thơ thì phải lên nhảy 1 điệu được k?Thu toe toét cười.-Nhưng nhiều người mặc trùng màu thì sao?Cô nhăn mặt thắc mắc-Càng đông càng vui mà.Đều phải lên hết.-Được,vậy ai là người gọi trước đây.Thiên Hà hứng phấn hỏi.Trò này chưa chơi bao giờ cả có vẻ vui đấy nhỉ..-Để tớ.Trang hí hửng đứng lên.cười gian manh-k đục,k trong,tinh khiết cõi lòng.màu gì-Màu trắngCả lũ đồng thanh.Có đến 12 đứa dính màu này.Phải lên nhảy nhót vòng quanh đám lửa.Những đứa ngồi xem reo hò,cười đến chảy nước mắt.