Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 62

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Thật không đó,nói trước là tớ không biết nấu ăn đâu nên cậu đừng có mà hi vọng nhiều nhá.Cô bĩu môi nhưng c*̃ng từ từ xuống xe,động tác nhẹ nhàng dìu hắn xuống.Khuôn mặt hắn khẽ ửng hồng khi cô chạm vào người.Ai nói con trai luôn mặt dày mày dạn hơn con gái chứ,đúng là nói nhảm mà..-Oa,nhà cậu có hồ sen đẹp quá nhỉ?Đi qua cây cầu bắc ngang hồ sen cô thích thú hét lên,giọng điệu đầy phấn khích.Không phải cô chưa được nhìn thấy hồ sen bao giờ mà là đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy sen hồng nở rộ dưới trần gian đấy thôi.Đẹp đâu có kém gì tiên giới đâu.-Ừ,tại vì bà nội tớ chính là một trong những người phụ nữ Việt Nam điển hình yêu thích hương thơm tao nhã c*̉a hoa sen,vẻ đẹp e ấp nhưng tràn đầy sức sống c*̉a sen đó mà.Ánh mắt xa xăm, hắn cười nhẹ với cô.Hồ sen này chính là hoài niệm duy nhất mà hắn luôn ngắm nhìn mỗi khi thấy nhớ bà nội.Lúc hắn còn nhỏ,chỉ có bà là người quan tâm tới hắn nhất thôi.Năm hắn 7 tuổi bà bị bệnh rồi qua đời,lúc đó hắn bị trầm cảm một thời gian dài c*̃ng may là có nhỏ Trang luôn quan tâm,bên cạnh hắn lảm nhảm bên tai suốt ngày mới có thể giúp cho bệnh tình c*̉a hắn mau chóng hồi phục.Bama hắn thì luôn đặt công việc lên hàng đầu,ném việc chăm sóc con cái cho quản gia.Mỗi năm c*̃ng điện thoại về hỏi thăm qua loa tình hình c*̉a hắn vài ba lần nhưng hắn trả dảnh mà quan tâm.Thứ mà hắn cần từ bama chính là tình thương yêu chứ cái hào quang về tiền bạc quyền lực thì hắn không cần.Do đó hắn đã hoàn toàn buông thả cuộc đời như bây giờ..thế này thì đâu có gì không tốt chứ.

Thật không đó,nói trước là tớ không biết nấu ăn đâu nên cậu đừng có mà hi vọng nhiều nhá.

Cô bĩu môi nhưng c*̃ng từ từ xuống xe,động tác nhẹ nhàng dìu hắn xuống.

Khuôn mặt hắn khẽ ửng hồng khi cô chạm vào người.Ai nói con trai luôn mặt dày mày dạn hơn con gái chứ,đúng là nói nhảm mà..

-Oa,nhà cậu có hồ sen đẹp quá nhỉ?

Đi qua cây cầu bắc ngang hồ sen cô thích thú hét lên,giọng điệu đầy phấn khích.Không phải cô chưa được nhìn thấy hồ sen bao giờ mà là đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy sen hồng nở rộ dưới trần gian đấy thôi.Đẹp đâu có kém gì tiên giới đâu.

-Ừ,tại vì bà nội tớ chính là một trong những người phụ nữ Việt Nam điển hình yêu thích hương thơm tao nhã c*̉a hoa sen,vẻ đẹp e ấp nhưng tràn đầy sức sống c*̉a sen đó mà.

Ánh mắt xa xăm, hắn cười nhẹ với cô.Hồ sen này chính là hoài niệm duy nhất mà hắn luôn ngắm nhìn mỗi khi thấy nhớ bà nội.Lúc hắn còn nhỏ,chỉ có bà là người quan tâm tới hắn nhất thôi.Năm hắn 7 tuổi bà bị bệnh rồi qua đời,lúc đó hắn bị trầm cảm một thời gian dài c*̃ng may là có nhỏ Trang luôn quan tâm,bên cạnh hắn lảm nhảm bên tai suốt ngày mới có thể giúp cho bệnh tình c*̉a hắn mau chóng hồi phục.

Bama hắn thì luôn đặt công việc lên hàng đầu,ném việc chăm sóc con cái cho quản gia.Mỗi năm c*̃ng điện thoại về hỏi thăm qua loa tình hình c*̉a hắn vài ba lần nhưng hắn trả dảnh mà quan tâm.Thứ mà hắn cần từ bama chính là tình thương yêu chứ cái hào quang về tiền bạc quyền lực thì hắn không cần.Do đó hắn đã hoàn toàn buông thả cuộc đời như bây giờ..thế này thì đâu có gì không tốt chứ.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Thật không đó,nói trước là tớ không biết nấu ăn đâu nên cậu đừng có mà hi vọng nhiều nhá.Cô bĩu môi nhưng c*̃ng từ từ xuống xe,động tác nhẹ nhàng dìu hắn xuống.Khuôn mặt hắn khẽ ửng hồng khi cô chạm vào người.Ai nói con trai luôn mặt dày mày dạn hơn con gái chứ,đúng là nói nhảm mà..-Oa,nhà cậu có hồ sen đẹp quá nhỉ?Đi qua cây cầu bắc ngang hồ sen cô thích thú hét lên,giọng điệu đầy phấn khích.Không phải cô chưa được nhìn thấy hồ sen bao giờ mà là đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy sen hồng nở rộ dưới trần gian đấy thôi.Đẹp đâu có kém gì tiên giới đâu.-Ừ,tại vì bà nội tớ chính là một trong những người phụ nữ Việt Nam điển hình yêu thích hương thơm tao nhã c*̉a hoa sen,vẻ đẹp e ấp nhưng tràn đầy sức sống c*̉a sen đó mà.Ánh mắt xa xăm, hắn cười nhẹ với cô.Hồ sen này chính là hoài niệm duy nhất mà hắn luôn ngắm nhìn mỗi khi thấy nhớ bà nội.Lúc hắn còn nhỏ,chỉ có bà là người quan tâm tới hắn nhất thôi.Năm hắn 7 tuổi bà bị bệnh rồi qua đời,lúc đó hắn bị trầm cảm một thời gian dài c*̃ng may là có nhỏ Trang luôn quan tâm,bên cạnh hắn lảm nhảm bên tai suốt ngày mới có thể giúp cho bệnh tình c*̉a hắn mau chóng hồi phục.Bama hắn thì luôn đặt công việc lên hàng đầu,ném việc chăm sóc con cái cho quản gia.Mỗi năm c*̃ng điện thoại về hỏi thăm qua loa tình hình c*̉a hắn vài ba lần nhưng hắn trả dảnh mà quan tâm.Thứ mà hắn cần từ bama chính là tình thương yêu chứ cái hào quang về tiền bạc quyền lực thì hắn không cần.Do đó hắn đã hoàn toàn buông thả cuộc đời như bây giờ..thế này thì đâu có gì không tốt chứ.

Chương 62