Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 92

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tiểu hồ ly đáng gét,dám đốt tóc c*̉a ta ư?Hãy xem đây!Cậu hét lên rồi lao về phía nhỏ.Ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt phát ra từ cơ thể cậu đột nhiên ra tăng khi tiếp xúc ở cự li gần.Nhỏ c*̃ng đâu có đứng yên chịu chết.Thân mình nhỏ khẽ uốn lượn vây tròn cậu ở bên trong.Một nguồn nước từ trong miệng đột nhiên bắn mạnh vào người cậu như đang muốn chêu đùa,trọc tức đối phương.Móng vuốt dài nhọn c*̉a cậu đang định đâm vào người con rồng nhỏ chợt thu hồi lại.Quỷ vốn dĩ sợ nước,nay lại bị một đống nước bọt c*̉a một con rồng cái phun ướt người,cậu bỗng rùng mình muốn sỉu.Trời ơi!cậu bị người ta cho tắm bằng nước bọt sao?Hoàng tử quỷ ta lại có ngày này ư?Nhỏ đâu có hiểu nỗi lòng c*̉a cậu,thấy cậu sìu xuống liền chớp thời cơ tấn công.Lấy thân rồng uốn chặt lấy cậu như muốn siết chết luôn vậy.Ai kêu dám khinh thường nhỏ chứ.Đã vậy đừng trách nhỏ vô tình.-Tiểu hồ ly,ngươi đừng có cọ thân thể vào người ta chứ.Dám làm hư sự thuần khiết c*̉a ta à!Cậu khó chịu nhìn thẳng vào mắt c*̉a con rồng.Có nhiều cách để giết cậu mà.Sao cứ phải là lấy thân ám sát chứ.Nếu cậu chết mà bị đồn ra ngoài là do bị gái quấn chết thì sao còn mặt mũi nào đây!Nghe cậu nói,nhỏ chợt phát hiện là hành động c*̉a mình quá mức mờ ám mặc dù là đang trong tư thế giết người.Khẽ gầm lên một tiếng nhỏ liền hiện bộ dáng con người.Khuôn mặt không tự chủ được có chút phiếm hồng,trừng mắt nhìn chàng trai trước mặt.-Hôm nay ta tha mạng cho ngươi đấy.Lần sau nhớ quản cái miệng mình cho tốt.Đồ ác ma xấu xí.Nói xong câu này nhỏ liền thu hồi trận pháp,rồi nhanh chân chui vào trong chiếc taxi đang đi trên đường.Lập tức ném sự tồn tại c*̉a cậu qua một bên."Ác ma xấu xí,đồ tiểu hồ ly đáng chết,ta là ác quỷ đẹp trai cơ mà."Cậu muốn hét lên như vậy nhưng nhỏ đã đi mất rồi còn đâu.Trên vỉa hè người qua lại vẫn tấp lập,ánh mắt c*̉a mọi người không nhịn nổi tò mò dừng lại trên người chàng trai mắt xanh lá,toàn thân bị ướt sũng,ánh mắt thẫn thờ nhìn ra lòng đường.Kì quái,đẹp trai mà bị ngễnh ngãng,đúng là phí c*̉a giời.Mọi người đi đường thầm tiếc nuối thay cho cậu.....-Quách Thiên Hà.Nữ sinh trường Phương Nam??Tiểu hồ ly,lần này ta tuyệt đối không tha cho ngươi.Ánh mắt xanh lá toả ra sát khí nghi ngút,nhìn chằm chằm vào cái bảng tên bằng bạc trên tay.Có lẽ trong lúc giao đấu nhỏ đã sơ ý làm rơi.

Tiểu hồ ly đáng gét,dám đốt tóc c*̉a ta ư?Hãy xem đây!

Cậu hét lên rồi lao về phía nhỏ.Ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt phát ra từ cơ thể cậu đột nhiên ra tăng khi tiếp xúc ở cự li gần.

Nhỏ c*̃ng đâu có đứng yên chịu chết.Thân mình nhỏ khẽ uốn lượn vây tròn cậu ở bên trong.Một nguồn nước từ trong miệng đột nhiên bắn mạnh vào người cậu như đang muốn chêu đùa,trọc tức đối phương.

Móng vuốt dài nhọn c*̉a cậu đang định đâm vào người con rồng nhỏ chợt thu hồi lại.Quỷ vốn dĩ sợ nước,nay lại bị một đống nước bọt c*̉a một con rồng cái phun ướt người,cậu bỗng rùng mình muốn sỉu.Trời ơi!cậu bị người ta cho tắm bằng nước bọt sao?Hoàng tử quỷ ta lại có ngày này ư?

Nhỏ đâu có hiểu nỗi lòng c*̉a cậu,thấy cậu sìu xuống liền chớp thời cơ tấn công.Lấy thân rồng uốn chặt lấy cậu như muốn siết chết luôn vậy.Ai kêu dám khinh thường nhỏ chứ.Đã vậy đừng trách nhỏ vô tình.

-Tiểu hồ ly,ngươi đừng có cọ thân thể vào người ta chứ.Dám làm hư sự thuần khiết c*̉a ta à!

Cậu khó chịu nhìn thẳng vào mắt c*̉a con rồng.Có nhiều cách để giết cậu mà.Sao cứ phải là lấy thân ám sát chứ.Nếu cậu chết mà bị đồn ra ngoài là do bị gái quấn chết thì sao còn mặt mũi nào đây!

Nghe cậu nói,nhỏ chợt phát hiện là hành động c*̉a mình quá mức mờ ám mặc dù là đang trong tư thế giết người.Khẽ gầm lên một tiếng nhỏ liền hiện bộ dáng con người.Khuôn mặt không tự chủ được có chút phiếm hồng,trừng mắt nhìn chàng trai trước mặt.

-Hôm nay ta tha mạng cho ngươi đấy.Lần sau nhớ quản cái miệng mình cho tốt.Đồ ác ma xấu xí.

Nói xong câu này nhỏ liền thu hồi trận pháp,rồi nhanh chân chui vào trong chiếc taxi đang đi trên đường.Lập tức ném sự tồn tại c*̉a cậu qua một bên.

"Ác ma xấu xí,đồ tiểu hồ ly đáng chết,ta là ác quỷ đẹp trai cơ mà."

Cậu muốn hét lên như vậy nhưng nhỏ đã đi mất rồi còn đâu.

Trên vỉa hè người qua lại vẫn tấp lập,ánh mắt c*̉a mọi người không nhịn nổi tò mò dừng lại trên người chàng trai mắt xanh lá,toàn thân bị ướt sũng,ánh mắt thẫn thờ nhìn ra lòng đường.Kì quái,đẹp trai mà bị ngễnh ngãng,đúng là phí c*̉a giời.Mọi người đi đường thầm tiếc nuối thay cho cậu.

....

-Quách Thiên Hà.Nữ sinh trường Phương Nam??Tiểu hồ ly,lần này ta tuyệt đối không tha cho ngươi.

Ánh mắt xanh lá toả ra sát khí nghi ngút,nhìn chằm chằm vào cái bảng tên bằng bạc trên tay.Có lẽ trong lúc giao đấu nhỏ đã sơ ý làm rơi.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tiểu hồ ly đáng gét,dám đốt tóc c*̉a ta ư?Hãy xem đây!Cậu hét lên rồi lao về phía nhỏ.Ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt phát ra từ cơ thể cậu đột nhiên ra tăng khi tiếp xúc ở cự li gần.Nhỏ c*̃ng đâu có đứng yên chịu chết.Thân mình nhỏ khẽ uốn lượn vây tròn cậu ở bên trong.Một nguồn nước từ trong miệng đột nhiên bắn mạnh vào người cậu như đang muốn chêu đùa,trọc tức đối phương.Móng vuốt dài nhọn c*̉a cậu đang định đâm vào người con rồng nhỏ chợt thu hồi lại.Quỷ vốn dĩ sợ nước,nay lại bị một đống nước bọt c*̉a một con rồng cái phun ướt người,cậu bỗng rùng mình muốn sỉu.Trời ơi!cậu bị người ta cho tắm bằng nước bọt sao?Hoàng tử quỷ ta lại có ngày này ư?Nhỏ đâu có hiểu nỗi lòng c*̉a cậu,thấy cậu sìu xuống liền chớp thời cơ tấn công.Lấy thân rồng uốn chặt lấy cậu như muốn siết chết luôn vậy.Ai kêu dám khinh thường nhỏ chứ.Đã vậy đừng trách nhỏ vô tình.-Tiểu hồ ly,ngươi đừng có cọ thân thể vào người ta chứ.Dám làm hư sự thuần khiết c*̉a ta à!Cậu khó chịu nhìn thẳng vào mắt c*̉a con rồng.Có nhiều cách để giết cậu mà.Sao cứ phải là lấy thân ám sát chứ.Nếu cậu chết mà bị đồn ra ngoài là do bị gái quấn chết thì sao còn mặt mũi nào đây!Nghe cậu nói,nhỏ chợt phát hiện là hành động c*̉a mình quá mức mờ ám mặc dù là đang trong tư thế giết người.Khẽ gầm lên một tiếng nhỏ liền hiện bộ dáng con người.Khuôn mặt không tự chủ được có chút phiếm hồng,trừng mắt nhìn chàng trai trước mặt.-Hôm nay ta tha mạng cho ngươi đấy.Lần sau nhớ quản cái miệng mình cho tốt.Đồ ác ma xấu xí.Nói xong câu này nhỏ liền thu hồi trận pháp,rồi nhanh chân chui vào trong chiếc taxi đang đi trên đường.Lập tức ném sự tồn tại c*̉a cậu qua một bên."Ác ma xấu xí,đồ tiểu hồ ly đáng chết,ta là ác quỷ đẹp trai cơ mà."Cậu muốn hét lên như vậy nhưng nhỏ đã đi mất rồi còn đâu.Trên vỉa hè người qua lại vẫn tấp lập,ánh mắt c*̉a mọi người không nhịn nổi tò mò dừng lại trên người chàng trai mắt xanh lá,toàn thân bị ướt sũng,ánh mắt thẫn thờ nhìn ra lòng đường.Kì quái,đẹp trai mà bị ngễnh ngãng,đúng là phí c*̉a giời.Mọi người đi đường thầm tiếc nuối thay cho cậu.....-Quách Thiên Hà.Nữ sinh trường Phương Nam??Tiểu hồ ly,lần này ta tuyệt đối không tha cho ngươi.Ánh mắt xanh lá toả ra sát khí nghi ngút,nhìn chằm chằm vào cái bảng tên bằng bạc trên tay.Có lẽ trong lúc giao đấu nhỏ đã sơ ý làm rơi.

Chương 92