Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 134

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Chị có sao không?Có thấy đau ở chỗ nào không?Cô hốt hoảng hỏi nhỏ,bàn tay không ngừng lần mò kiểm tra tìm kiếm vết thương trên người nhỏ.Đám tiểu qủy vây quanh trở lên nhốn nháo,khuôn mặt đầy sợ hãi lo lắng vì nhỏ.-Không sao,không sao!Chị ổn mà Thiên,mọi người đừng lo lắng quá.Nhỏ cười nhẹ,từ từ đứng dậy nhưng cảm giác đau nhói ở cổ chân truyền lên khiến cho nhỏ ngã khuỵu xuống c*̃ng may là có cậu nhanh tay đỡ lấy.-Chân cậu trật rồi!Đi,tớ đưa cậu lên.Dứt lời cậu dứt khoát bế bổng nhỏ lên,ánh mắt xanh lá nhìn thẳng vào mắt nhỏ như lời khẳng định khiến cho nhỏ không thể từ chối mà chỉ biết ngoan ngoãn dựa đầu vào ngực cậu.-Đi,bọn anh đưa em vào viện kiểm tra.Vừa lên trên dốc,ba anh chàng bảo mẫu kia đã khẩn trương lên tiếng.Lần này là do mấy anh sơ suất nên mới xảy ra chuyện như vậy.Nếu cô bé này mà bị làm sao thì bà giám đốc nhất định sẽ lột da họ mất.-Không cần đâu,em từng học qua ngành xương khớp này rồi nên có thể làm được mà.Ba anh cho các bạn chơi tiếp đi,cẩn thận một chút.Nói xong cậu bế nhỏ đi thẳng ra xe,không để cho ai có cơ hội phản đối.Đám tiểu quỷ mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau,đã xảy ra chuyện như vậy rồi,làm gì có ai còn tâm trạng mà vui chơi chứ.Nhưng!Ban nãy đôi mắt c*̉a Bảo Hiếu thật đáng sợ quá.-Thiên Hà sẽ không sao đâu,mọi người đừng lo.Cô lên tiếng.Cô biết lí do khiến Bảo Hiếu không để Thiên Hà tới bệnh viện,thần tiên chứ không phải con người nếu vào đó nhất định sẽ bị lộ thân phận cho coi.Mong sao cậu ta có thể trị khỏi cái chân cho Thiên Hà.~~Tối~~-Cậu cố ý đúng không?-Cái gì,tớ chẳng biết cậu đang nói gì cả?-Đừng giả ngu với tôi.Kĩ thuật trượt tuyết c*̉a cậu c*̃ng không tồi chút nào!Cậu biết tôi muốn nói tới cái gì rồi chứ.-Ý cậu là tôi cố ý đẩy Thiên Hà?Haha,sao cậu có thể trắng trợn vu khống tôi như vậy chứ.Dương Bảo Hiếu!Cậu đừng có ngậm máu phun người.Khuôn mặt cô gái đỏ bừng hét lên.-Tốt nhất là cậu nên thông minh ra một chút.Nếu còn dám động tới Thiên Hà một lần nào nữa thì lúc đó đừng trách tôi không nói trước.Nói xong cậu quay lưng đi thẳng.Lần này cậu sẽ nể mặt lớp mà tha cho nhỏ ta nhưng lần sau thì đừng trách cậu vô tình.

Chị có sao không?Có thấy đau ở chỗ nào không?

Cô hốt hoảng hỏi nhỏ,bàn tay không ngừng lần mò kiểm tra tìm kiếm vết thương trên người nhỏ.Đám tiểu qủy vây quanh trở lên nhốn nháo,khuôn mặt đầy sợ hãi lo lắng vì nhỏ.

-Không sao,không sao!Chị ổn mà Thiên,mọi người đừng lo lắng quá.

Nhỏ cười nhẹ,từ từ đứng dậy nhưng cảm giác đau nhói ở cổ chân truyền lên khiến cho nhỏ ngã khuỵu xuống c*̃ng may là có cậu nhanh tay đỡ lấy.

-Chân cậu trật rồi!Đi,tớ đưa cậu lên.

Dứt lời cậu dứt khoát bế bổng nhỏ lên,ánh mắt xanh lá nhìn thẳng vào mắt nhỏ như lời khẳng định khiến cho nhỏ không thể từ chối mà chỉ biết ngoan ngoãn dựa đầu vào ngực cậu.

-Đi,bọn anh đưa em vào viện kiểm tra.

Vừa lên trên dốc,ba anh chàng bảo mẫu kia đã khẩn trương lên tiếng.Lần này là do mấy anh sơ suất nên mới xảy ra chuyện như vậy.Nếu cô bé này mà bị làm sao thì bà giám đốc nhất định sẽ lột da họ mất.

-Không cần đâu,em từng học qua ngành xương khớp này rồi nên có thể làm được mà.Ba anh cho các bạn chơi tiếp đi,cẩn thận một chút.

Nói xong cậu bế nhỏ đi thẳng ra xe,không để cho ai có cơ hội phản đối.

Đám tiểu quỷ mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau,đã xảy ra chuyện như vậy rồi,làm gì có ai còn tâm trạng mà vui chơi chứ.Nhưng!Ban nãy đôi mắt c*̉a Bảo Hiếu thật đáng sợ quá.

-Thiên Hà sẽ không sao đâu,mọi người đừng lo.

Cô lên tiếng.Cô biết lí do khiến Bảo Hiếu không để Thiên Hà tới bệnh viện,thần tiên chứ không phải con người nếu vào đó nhất định sẽ bị lộ thân phận cho coi.Mong sao cậu ta có thể trị khỏi cái chân cho Thiên Hà.

~~Tối~~

-Cậu cố ý đúng không?

-Cái gì,tớ chẳng biết cậu đang nói gì cả?

-Đừng giả ngu với tôi.Kĩ thuật trượt tuyết c*̉a cậu c*̃ng không tồi chút nào!Cậu biết tôi muốn nói tới cái gì rồi chứ.

-Ý cậu là tôi cố ý đẩy Thiên Hà?Haha,sao cậu có thể trắng trợn vu khống tôi như vậy chứ.Dương Bảo Hiếu!Cậu đừng có ngậm máu phun người.

Khuôn mặt cô gái đỏ bừng hét lên.

-Tốt nhất là cậu nên thông minh ra một chút.Nếu còn dám động tới Thiên Hà một lần nào nữa thì lúc đó đừng trách tôi không nói trước.

Nói xong cậu quay lưng đi thẳng.Lần này cậu sẽ nể mặt lớp mà tha cho nhỏ ta nhưng lần sau thì đừng trách cậu vô tình.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Chị có sao không?Có thấy đau ở chỗ nào không?Cô hốt hoảng hỏi nhỏ,bàn tay không ngừng lần mò kiểm tra tìm kiếm vết thương trên người nhỏ.Đám tiểu qủy vây quanh trở lên nhốn nháo,khuôn mặt đầy sợ hãi lo lắng vì nhỏ.-Không sao,không sao!Chị ổn mà Thiên,mọi người đừng lo lắng quá.Nhỏ cười nhẹ,từ từ đứng dậy nhưng cảm giác đau nhói ở cổ chân truyền lên khiến cho nhỏ ngã khuỵu xuống c*̃ng may là có cậu nhanh tay đỡ lấy.-Chân cậu trật rồi!Đi,tớ đưa cậu lên.Dứt lời cậu dứt khoát bế bổng nhỏ lên,ánh mắt xanh lá nhìn thẳng vào mắt nhỏ như lời khẳng định khiến cho nhỏ không thể từ chối mà chỉ biết ngoan ngoãn dựa đầu vào ngực cậu.-Đi,bọn anh đưa em vào viện kiểm tra.Vừa lên trên dốc,ba anh chàng bảo mẫu kia đã khẩn trương lên tiếng.Lần này là do mấy anh sơ suất nên mới xảy ra chuyện như vậy.Nếu cô bé này mà bị làm sao thì bà giám đốc nhất định sẽ lột da họ mất.-Không cần đâu,em từng học qua ngành xương khớp này rồi nên có thể làm được mà.Ba anh cho các bạn chơi tiếp đi,cẩn thận một chút.Nói xong cậu bế nhỏ đi thẳng ra xe,không để cho ai có cơ hội phản đối.Đám tiểu quỷ mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau,đã xảy ra chuyện như vậy rồi,làm gì có ai còn tâm trạng mà vui chơi chứ.Nhưng!Ban nãy đôi mắt c*̉a Bảo Hiếu thật đáng sợ quá.-Thiên Hà sẽ không sao đâu,mọi người đừng lo.Cô lên tiếng.Cô biết lí do khiến Bảo Hiếu không để Thiên Hà tới bệnh viện,thần tiên chứ không phải con người nếu vào đó nhất định sẽ bị lộ thân phận cho coi.Mong sao cậu ta có thể trị khỏi cái chân cho Thiên Hà.~~Tối~~-Cậu cố ý đúng không?-Cái gì,tớ chẳng biết cậu đang nói gì cả?-Đừng giả ngu với tôi.Kĩ thuật trượt tuyết c*̉a cậu c*̃ng không tồi chút nào!Cậu biết tôi muốn nói tới cái gì rồi chứ.-Ý cậu là tôi cố ý đẩy Thiên Hà?Haha,sao cậu có thể trắng trợn vu khống tôi như vậy chứ.Dương Bảo Hiếu!Cậu đừng có ngậm máu phun người.Khuôn mặt cô gái đỏ bừng hét lên.-Tốt nhất là cậu nên thông minh ra một chút.Nếu còn dám động tới Thiên Hà một lần nào nữa thì lúc đó đừng trách tôi không nói trước.Nói xong cậu quay lưng đi thẳng.Lần này cậu sẽ nể mặt lớp mà tha cho nhỏ ta nhưng lần sau thì đừng trách cậu vô tình.

Chương 134