Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 169: Kẻ giết người là tôi!

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… -Kh..ụ,kh..ụ,hắc-xì!-Lớp trưởng!Cậu không sao chứ,nhìn bệnh tình c*̉a cậu có vẻ nặng lắm đấy.Nam trau mày hướng cái kẻ đang nhả vi rút gây bệnh ra lớp kia đầy vẻ quan tâm.-Tớ..k.hô..n.g sa..o đâuu!Hắc-xì!Trang sụt xịt lấy giấy ăn lau mũi.Cái mũi do cảm nặng mà đỏ ửng lên.-Hôm qua nghỉ học đi chơi hay sao mà cảm nặng thế?-Chơ..i c.ái gì!C..hi.ều hô..m trướ..c đi h.ọc về c.hẳng biế..t h.ai thằn..g th.ất đức nà.o đe..m h..ai chậ.u nướ..c lạ.nh h..ắt lê.n người tớ,kết quả là ngày hôm trước không rời giường nổi.khụ..khụTrang tức giận rống lên,cái âm thanh sư tử mọi hôm,hôm nay khàn nặng khiến cho nhỏ vừa quát xong liền ôm ngực ho lớn.-Cậu không sao chứ!-Thiên hả,tớ ổn mà.Cô vừa tới lớp thì nghe thấy Trang nói vậy liền rũ bỏ hết những hoài nghi trước đó.Cô thật không phải người bạn tốt mà!Tại sao chỉ vì một mẩu giấy mà cô lại nghi ngờ Trang chứ.Cô nhẹ nhàng tiến tới vỗ lưng giúp nhỏ.Thực ra sáng nay tới lớp cô chỉ muốn xác minh chuyện này thôi.Bây giờ đã rõ thì c*̃ng nên về nhà chăm sóc đại huynh.Để một mình Thiên Hà chăm sóc anh,cô thật không yên tâm.Dù sao thì chỉ vì cô mà anh mới bị hao tổn chân khí tới nỗi suýt nữa thì mất mạng như vậy.Hắn lặng lẽ đưa ánh mắt nhìn cô,đôi mày khẽ trau lại.Cô đã khóc sao?-Ai là Quách Thiên Thiên?-Là cháu!Hai chú tìm cháu có việc gì không ạ.Đặt túi sách xuống bàn cô trau mày hỏi.-Chúng tôi là cảnh sát hiện nghi ngờ cô có liên quan tới một vụ giết người.Phiền cô theo chúng tôi về đồn để phối hợp điều tra.Một trong hai người đưa tấm thẻ cảnh sát tới trước mặt cô rồi làm tư thế mời đi.Cô khẽ nhăn mặt,nhớ tới vụ hôm trước liền cất bước rời đi.Đám tiểu quỷ sững sờ vài giây rồi lũ lượt kéo nhau chạy theo.Thiên giết người ư?Cảnh sát có bắt nhầm người không vậy.Chiếc bút trên tay hắn rơi xuống đất cái bụp.Chuyện gì đang diễn ra vậy?Không nghĩ ngợi gì nhiều hắn liền rút chiếc điện thoại gọi cho ai đó sau đó sách cặp rời đi.Hải Anh khẽ mím chặt đôi môi.Lâm Hoàng!Tôi mới là bạn gái cậu,là vợ chưa cưới c*̉a cậu!Tại sao ánh mắt,suy nghĩ c*̉a cậu lại luôn hướng về nhỏ ta.Tôi không cam tâm!Trang c*̃ng đang tính chạy theo thì điện thoại trong túi sách cô reo lên liên hồi.Nhỏ vớ lấy túi sách c*̉a cô vừa đi vừa xem là ai gọi tới.Là Thiên Hà!"Thiên nhi,tới lớp chưa vậy?"-Thiên Hà!Thiên vừa bị cảnh sát tới dẫn đi rồi."Cái gì?Được rồi,tớ biết rồi."Thiên Hà c*́p máy,khẩn trương lái xe c*̉a anh tới sở cảnh sát.Ai dám động tới một sợi tóc c*̉a Thiên nhi,nhỏ sẽ liều mạng với kẻ đó!Trang đang cất điện thoại vào túi thì chợt phát hiện ra một mảnh giấy khả nghi.Lí trí mách bảo nhỏ rằng tờ giấy này có liên quan tới chuyện Thiên bị cảnh sát dẫn đi.Sau khi đọc hết nội dung bức thư,nhỏ bàng hoàng.Hoá ra là vì nhỏ!

-Kh..ụ,kh..ụ,hắc-xì!

-Lớp trưởng!Cậu không sao chứ,nhìn bệnh tình c*̉a cậu có vẻ nặng lắm đấy.

Nam trau mày hướng cái kẻ đang nhả vi rút gây bệnh ra lớp kia đầy vẻ quan tâm.

-Tớ..k.hô..n.g sa..o đâuu!Hắc-xì!

Trang sụt xịt lấy giấy ăn lau mũi.Cái mũi do cảm nặng mà đỏ ửng lên.

-Hôm qua nghỉ học đi chơi hay sao mà cảm nặng thế?

-Chơ..i c.ái gì!C..hi.ều hô..m trướ..c đi h.ọc về c.hẳng biế..t h.ai thằn..g th.ất đức nà.o đe..m h..ai chậ.u nướ..c lạ.nh h..ắt lê.n người tớ,kết quả là ngày hôm trước không rời giường nổi.khụ..khụ

Trang tức giận rống lên,cái âm thanh sư tử mọi hôm,hôm nay khàn nặng khiến cho nhỏ vừa quát xong liền ôm ngực ho lớn.

-Cậu không sao chứ!

-Thiên hả,tớ ổn mà.

Cô vừa tới lớp thì nghe thấy Trang nói vậy liền rũ bỏ hết những hoài nghi trước đó.Cô thật không phải người bạn tốt mà!Tại sao chỉ vì một mẩu giấy mà cô lại nghi ngờ Trang chứ.Cô nhẹ nhàng tiến tới vỗ lưng giúp nhỏ.Thực ra sáng nay tới lớp cô chỉ muốn xác minh chuyện này thôi.Bây giờ đã rõ thì c*̃ng nên về nhà chăm sóc đại huynh.Để một mình Thiên Hà chăm sóc anh,cô thật không yên tâm.Dù sao thì chỉ vì cô mà anh mới bị hao tổn chân khí tới nỗi suýt nữa thì mất mạng như vậy.

Hắn lặng lẽ đưa ánh mắt nhìn cô,đôi mày khẽ trau lại.Cô đã khóc sao?

-Ai là Quách Thiên Thiên?

-Là cháu!Hai chú tìm cháu có việc gì không ạ.

Đặt túi sách xuống bàn cô trau mày hỏi.

-Chúng tôi là cảnh sát hiện nghi ngờ cô có liên quan tới một vụ giết người.Phiền cô theo chúng tôi về đồn để phối hợp điều tra.

Một trong hai người đưa tấm thẻ cảnh sát tới trước mặt cô rồi làm tư thế mời đi.Cô khẽ nhăn mặt,nhớ tới vụ hôm trước liền cất bước rời đi.

Đám tiểu quỷ sững sờ vài giây rồi lũ lượt kéo nhau chạy theo.Thiên giết người ư?Cảnh sát có bắt nhầm người không vậy.

Chiếc bút trên tay hắn rơi xuống đất cái bụp.Chuyện gì đang diễn ra vậy?Không nghĩ ngợi gì nhiều hắn liền rút chiếc điện thoại gọi cho ai đó sau đó sách cặp rời đi.

Hải Anh khẽ mím chặt đôi môi.Lâm Hoàng!Tôi mới là bạn gái cậu,là vợ chưa cưới c*̉a cậu!Tại sao ánh mắt,suy nghĩ c*̉a cậu lại luôn hướng về nhỏ ta.Tôi không cam tâm!

Trang c*̃ng đang tính chạy theo thì điện thoại trong túi sách cô reo lên liên hồi.Nhỏ vớ lấy túi sách c*̉a cô vừa đi vừa xem là ai gọi tới.Là Thiên Hà!

"Thiên nhi,tới lớp chưa vậy?"

-Thiên Hà!Thiên vừa bị cảnh sát tới dẫn đi rồi.

"Cái gì?Được rồi,tớ biết rồi."

Thiên Hà c*́p máy,khẩn trương lái xe c*̉a anh tới sở cảnh sát.Ai dám động tới một sợi tóc c*̉a Thiên nhi,nhỏ sẽ liều mạng với kẻ đó!

Trang đang cất điện thoại vào túi thì chợt phát hiện ra một mảnh giấy khả nghi.Lí trí mách bảo nhỏ rằng tờ giấy này có liên quan tới chuyện Thiên bị cảnh sát dẫn đi.Sau khi đọc hết nội dung bức thư,nhỏ bàng hoàng.Hoá ra là vì nhỏ!

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… -Kh..ụ,kh..ụ,hắc-xì!-Lớp trưởng!Cậu không sao chứ,nhìn bệnh tình c*̉a cậu có vẻ nặng lắm đấy.Nam trau mày hướng cái kẻ đang nhả vi rút gây bệnh ra lớp kia đầy vẻ quan tâm.-Tớ..k.hô..n.g sa..o đâuu!Hắc-xì!Trang sụt xịt lấy giấy ăn lau mũi.Cái mũi do cảm nặng mà đỏ ửng lên.-Hôm qua nghỉ học đi chơi hay sao mà cảm nặng thế?-Chơ..i c.ái gì!C..hi.ều hô..m trướ..c đi h.ọc về c.hẳng biế..t h.ai thằn..g th.ất đức nà.o đe..m h..ai chậ.u nướ..c lạ.nh h..ắt lê.n người tớ,kết quả là ngày hôm trước không rời giường nổi.khụ..khụTrang tức giận rống lên,cái âm thanh sư tử mọi hôm,hôm nay khàn nặng khiến cho nhỏ vừa quát xong liền ôm ngực ho lớn.-Cậu không sao chứ!-Thiên hả,tớ ổn mà.Cô vừa tới lớp thì nghe thấy Trang nói vậy liền rũ bỏ hết những hoài nghi trước đó.Cô thật không phải người bạn tốt mà!Tại sao chỉ vì một mẩu giấy mà cô lại nghi ngờ Trang chứ.Cô nhẹ nhàng tiến tới vỗ lưng giúp nhỏ.Thực ra sáng nay tới lớp cô chỉ muốn xác minh chuyện này thôi.Bây giờ đã rõ thì c*̃ng nên về nhà chăm sóc đại huynh.Để một mình Thiên Hà chăm sóc anh,cô thật không yên tâm.Dù sao thì chỉ vì cô mà anh mới bị hao tổn chân khí tới nỗi suýt nữa thì mất mạng như vậy.Hắn lặng lẽ đưa ánh mắt nhìn cô,đôi mày khẽ trau lại.Cô đã khóc sao?-Ai là Quách Thiên Thiên?-Là cháu!Hai chú tìm cháu có việc gì không ạ.Đặt túi sách xuống bàn cô trau mày hỏi.-Chúng tôi là cảnh sát hiện nghi ngờ cô có liên quan tới một vụ giết người.Phiền cô theo chúng tôi về đồn để phối hợp điều tra.Một trong hai người đưa tấm thẻ cảnh sát tới trước mặt cô rồi làm tư thế mời đi.Cô khẽ nhăn mặt,nhớ tới vụ hôm trước liền cất bước rời đi.Đám tiểu quỷ sững sờ vài giây rồi lũ lượt kéo nhau chạy theo.Thiên giết người ư?Cảnh sát có bắt nhầm người không vậy.Chiếc bút trên tay hắn rơi xuống đất cái bụp.Chuyện gì đang diễn ra vậy?Không nghĩ ngợi gì nhiều hắn liền rút chiếc điện thoại gọi cho ai đó sau đó sách cặp rời đi.Hải Anh khẽ mím chặt đôi môi.Lâm Hoàng!Tôi mới là bạn gái cậu,là vợ chưa cưới c*̉a cậu!Tại sao ánh mắt,suy nghĩ c*̉a cậu lại luôn hướng về nhỏ ta.Tôi không cam tâm!Trang c*̃ng đang tính chạy theo thì điện thoại trong túi sách cô reo lên liên hồi.Nhỏ vớ lấy túi sách c*̉a cô vừa đi vừa xem là ai gọi tới.Là Thiên Hà!"Thiên nhi,tới lớp chưa vậy?"-Thiên Hà!Thiên vừa bị cảnh sát tới dẫn đi rồi."Cái gì?Được rồi,tớ biết rồi."Thiên Hà c*́p máy,khẩn trương lái xe c*̉a anh tới sở cảnh sát.Ai dám động tới một sợi tóc c*̉a Thiên nhi,nhỏ sẽ liều mạng với kẻ đó!Trang đang cất điện thoại vào túi thì chợt phát hiện ra một mảnh giấy khả nghi.Lí trí mách bảo nhỏ rằng tờ giấy này có liên quan tới chuyện Thiên bị cảnh sát dẫn đi.Sau khi đọc hết nội dung bức thư,nhỏ bàng hoàng.Hoá ra là vì nhỏ!

Chương 169: Kẻ giết người là tôi!