-6h15' sáng. Chuông báo thức đã reo từ lên từ bao giờ vậy mà cái người kia vẫn lăn tròn trong chăn không hay biết gì hết. Lần này, cái chông lại reo thêm một lần nữa nhưng nó vẫn chẳng có ích lợi gì.Cái con người kia vẫn thản nhiên mà ngủ. Reng...reng...reng...Cái chuông báo thức lại reo lần này khiến con người trong chăn kia thật sự tức giận. Nó nhổm người tay lần mò tìm cái âm thanh chết tiệt kia.-Cái đồ chết tiệt, reo gì mà..oáp..! Cái chuông báo thức lao thẳng vào tường an vị tách làm đôi . . .im bặt. Nó lại chùm chăn tiếp tục giấc ngủ của mình. Cánh cửa phòng bật mở, hiện ra trước cửa phòng là một người phụ nữ tầm 45 tuổi (nhưng vẫn ngời ngời sắc xuân). Bà hét lớn lên một câu khiến cả căn phòng trở nên 'rung động!. -Con có định đi học không hả!Tiếng la có âm lượng cực khủng ấy xuyên qua tấm chăn dày mà đâm thẳng vào màng nhĩ con người đó, lập tức khiến Minh Trang Lật đật chạy vào WC ngắp ngắn ngắp dài làm vệ sinh cá nhân. Chưa đầy 5' sau tôi đã ra ngoài với bộ dạng chỉnh tề của…
Tác giả: