Trắng, đó là màu sắc ập vào mắt khi nó tỉnh lại. trần nhà trắng, tường trắng, cửa sổ trắng, cả giường cũng trắng nốt. Cái quái gì thế này??? Ôm cái đầu đau nhức , nó cố nhớ ra mọi chuyện. "Đúng rồi, mình trượt vỏ chuối rồi ngất đi". Nhìn cả căn phòng, nó lẩm bẩm -Ái chà, đây chẳng phải là phòng bệnh hạng sang trong truyền thuyết sao? Một đêm nằm ở đây cũng bằng gần 3 tuần đi làm thêm của nó !. Bình thường đi đánh nhau mình đầy thương tích, bọn nó cùng lắm cũng chỉ nằm ở phòng bình thường thôi, chính vì thế mà nằm phòng hạng sang chính là trong truyền thuyết đó. Bọn đàn em của mình cũng tốt phếch chứ, chỉ là trượt vỏ chuối ngất đi thôi mà đã hi sinh cho đại ca thế này quả là anh em tốt. Chẳng biết mình nằm ở đây bao lâu rồi. Cứ nghĩ rằng sau khi mình ngất đi, bọn đàn em của mình mới đưa vào bệnh viện, lại còn phòng hạng sang, nó sung sướng bước xuống giường đi tìm điện thoại. Dù gì cũng phải báo cho bọn nó một tiếng nói mình tỉnh rồi, nhân tiện bày tỏ lòng cảm kích tới các anh em…
Tác giả: