-Bà ơi, cháu đi học đây ạ! -Ừ. Đi cẩn thận đấy! Chiều nhớ về sớm với bà! -Vâng! Con bé dắt chiếc xe đạp cũ kĩ ra khỏi nhà và không qên quay lại tạm biệt bà nội nó. Nó là Hoàng Ngọc Bảo Di, năm nay đã 17 tuổi. Năm ngoái, nó học lớp 10 ở một trường bình thường thôi, nhưng vì thành tích học tập hết sức đáng nể, nó đã được ưu tiên cấp học bổng và vào thẳng một trường cấp III danh tiếng. Ngôi trường mà nó sẽ theo học là Vũ-Khắc Skyn – một ngôi trường mà chỉ có con nhà danh giá mới có thể vào học. Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học, nó cũng như bao bạn bè khác- lên đường đi đến trường. Nghĩ đến ngôi trường mà sắp tới đây nó sẽ được học, nó tự nhủ sẽ phải học tập thật tốt để xứng đáng với sự ưu ái mà các thầy cô trường cũ đã dành cho nó. Tâm trạng nó hôm nay thật tốt nha! Vừa đạp xe, nó vừa nghêu ngao câu hát quen thuộc: “Tình yêu vu vơ ghé qua mang đến em bao nỗi mong chờ Ngại ngùng mở cửa con tim sợ rằng anh như mây thoáng bay Rồi anh cho em giấc mơ…
Tác giả: