Tác giả:

Thành trì đã vào giờ giới nghiêm, vậy mà nơi lầu son phấn son này vẫn ca vũ tưng bừng, tiếng cười nói rộn rã. Âm thanh réo rắt của đàn sáo, tiếng nhạc du dương, tiếng bình gốm va chạm trong trò ném tên, tiếng nô đùa vui chơi từ bên trong vọng ra, nhưng đội quân cấm vệ đi tuần tra ngang qua lại coi như không thấy, mắt chẳng liếc ngang, thẳng lưng bước qua. Đuôi đoàn quân là một chàng trai trẻ tuổi, trông chừng mười bảy, mười tám, nét ngây thơ non nớt vẫn còn vương trên ánh mắt. Chàng trai len lén đưa mắt nhìn về phía chốn ăn chơi xa hoa náo nhiệt, ánh mắt vô tình chạm phải một nữ tử trên lầu. Nàng ta vận áo mỏng như sương, tay phe phẩy quạt lụa, tiếng chuông vàng trên tay khẽ rung theo từng động tác. Chàng trai trẻ ngước lên liền nhìn thấy ấn đường sáng rực rỡ trên trán nàng, ánh vàng tựa như thiêu đốt vào đáy mắt, khiến chàng vội cúi đầu, chẳng dám nhìn thêm lần nữa. Nàng ca kỹ trên lầu chứng kiến cảnh tượng ấy liền bật cười khúc khích, dùng quạt che đi dung nhan xinh đẹp, chỉ để lộ…

Truyện chữ