Đèn đường mờ nhạt, trên phố chẳng còn mấy bóng người qua lại. Hứa Lăng Trác nhìn người đàn ông ven đường thêm một lần nữa. Hắn cứ đi đi lại lại, vẻ mặt nôn nóng, liên tục ấn nút nguồn điện thoại không dưới mười lần, nhưng màn hình vẫn đen kịt. Hứa Lăng Trác sờ sờ cục sạc trong túi, khi người đàn ông một lần nữa ấn nút nguồn, cậu tiến lên mở lời: "Anh gì ơi, có cần sạc pin không?" Ngu Giang ngẩng đầu liền thấy cậu trai trước mặt: mái tóc vàng hoe màu mè, đeo khuyên tai đen bản to. Từ cổ đến cánh tay chi chít những hình xăm giương nanh múa vuốt. Cậu mặc áo thun đinh tán thùng thình, quần jean rách toạc từ đầu gối kéo dài xuống tận bắp chân. Ngu Giang không khỏi lùi lại một bước. Sau đó, ánh mắt hắn dừng lại ở cục sạc màu trắng trong tay cậu. Điện thoại của hắn quả thật đã hết pin. Trời đã khuya, các cửa hàng nhỏ ven đường đều đã đóng cửa, hơn nữa hắn còn không có dây sạc. Xa lạ nơi đất khách, hắn rất cần cục sạc đó. Hứa Lăng Trác đưa cục sạc lên, vẫy vẫy: "Sạc nửa tiếng 10 tệ nhé." Rất…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...