《  1.1 - Hiện tại  》 Tam quan mờ mịt trời đỏ ráng   Núi non trùng điệp cảnh não nề.   Dõi mắt trông ra là cảnh núi non dày đặc như rồng hổ ẩn nấp, ánh mặt trời vốn đã xa xăm nay biến mất hơn nửa. Ngàn vạn thung lũng nhấp nhô bị cát bụi mênh mông bao phủ, đất trời mang cùng một sắc màu, chỉ còn dư lại mấy chữ cô hồng, phá tan đường trời dài dằng dặc mà đến.   Ở nơi tầm mắt không với đến truyền ra một âm thanh chói tai, thoáng chốc xới tung một đám bụi đất lên, hồng nhạn giật mình gáy vang, tiếng kêu không ngớt quanh quẩn rất lâu.   Ngay cuối đường cát vàng, một con ngựa trắng vô cùng to lớn đạp vó phi đến, người trên ngựa tay cầm trường thương, từ trong ngàn lớp bụi mù như phát ra một luồng ánh sáng!   Mà khi khói bụi nhạt dần, hàng lối xếp dài đến tận chân trời như con rắn kia rõ ràng chính là Hổ Sư Đại Tề tắm máu ba nghìn dặm đồng hoang khiến Mạc Bắc nghe mà biến sắc.   Hàng ngàn lá cờ chiến đón gió bay phần phật, hoa văn xích diễm như ngọn lửa cắn nuốt lấy chữ "Lục" vô cùng…

Truyện chữ