Tác giả:

Tháng tư vừa dứt, cái nóng oi ả đã vội vã kéo về. Tiếng ve sầu dù chưa inh ỏi, nhưng cũng đủ khiến lòng người sinh phiền. Ấy thế mà, chuyện khiến người ta phiền lòng lại chẳng riêng gì mỗi việc ấy. Lâm Hoài ngồi xổm dưới mái hiên nhà, tay cầm que củi nhỏ vô thức quẹt loạn trên mặt đất. Bên tai văng vẳng tiếng bà Vương Tú Nga cằn nhằn, mà cậu chỉ lặng thinh, lời nói tựa như nước đổ lá khoai. "Mày có nghe không đấy?" Thấy cậu chẳng có phản ứng gì, bà Vương Tú Nga bèn vươn cổ nhìn sang, hỏi một câu. "Con nghe rồi." Lâm Hoài đáp lại, thầm thở dài, vứt que củi rồi đứng dậy, đi ra sau bếp xách một thùng nước, tưới cho mấy cây ớt ngoài sân. Bà Vương Tú Nga đang bận đan bím rơm, dùng lại cọng rơm từ mùa gặt năm ngoái, ngâm nước xong vẫn còn mềm, không dễ gãy. Bà dùng răng cắn đứt đoạn thừa, thấy Lâm Hoài thì nói: "Sao lại tưới nữa thế, sáng tinh mơ mẹ vừa tưới rồi mà." Lâm Hoài tưới xong luống ớt bên này lại dẫm lên nền đất bùn đi tưới cà và dưa chuột. Với bản tính lề mề cộng thêm cái đầu óc…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...