Edit: Yeekies   Tiếng "tích" vang lên, khóa điện tử nhả ra. Bác sĩ cùng mấy nhân viên bảo vệ bước vào phòng bệnh, cúi đầu lễ phép: "Xin lỗi đã làm phiền, thưa ngài Lâm Thù."   Lâm Thù nằm thẳng trên giường, người cứng đờ như tấm ván, không một vết xước. Cậu không ngủ, chỉ nhắm mắt tĩnh dưỡng.   Y tá trưởng cầm chiếc áo khoác bó, tiến đến cởi chiếc vòng Tay điện tử trên cổ tay cậu: "Ngài Lâm Thù, ngài Lâm Kỳ Tâm đã tới."   Nghe vậy, ngón tay Lâm Thù khẽ run. Một lát sau, cậu mới chậm rãi mở mắt, ánh mắt lạnh lùng quét qua đoàn người trước mặt, im lặng.   Gương mặt cậu phủ đầy vẻ mệt mỏi, nhưng đôi mắt vẫn sắc như dao – tựa con thú dữ bị nhốt trong lồ ng, tạm thời ngủ đông, chực chờ xé toang xiềng xích.   Ánh nhìn ấy khiến vị bác sĩ thót tim, giọng nói bỗng nhỏ đi: "Ngài Lâm Kỳ Tâm đang đợi ngài trong phòng trị liệu... anh ấy nói hôm nay phải tận mắt chứng kiến quá trình điều trị của ngài..."   Tích —— tích ——   Cánh cửa phòng bệnh đóng chậm, hệ thống khóa điện vang lên hồi chuông báo…

Truyện chữ