Tác giả:

“Thành phố này từ tối nay đến sáng mai sẽ có tuyết vừa đến tuyết lớn, cần đặc biệt đề phòng đường đóng băng——” Đài radio trên xe đang phát bản tin thời tiết, nhưng cùng lúc đó Ninh Tề cũng đang nói chuyện, Ninh Giác như đang sàng đậu, cố gắng lắng nghe dự báo thời tiết từ những khoảng trống trong lời nói của ba. Ninh Tề: “Đợi đến nhà họ, gặp dì Tống của con, nhớ ngọt miệng một chút, có thể gọi thẳng là mẹ.” Ninh Giác: “Dạ.” Cậu không mấy tình nguyện dựa vào cửa sổ xe. Ninh Tề giọng ôn hòa: “Lúc ăn cơm cũng nhớ ăn chậm một chút.” Chuyện này liên quan mật thiết đến lợi ích của cái bụng Ninh Giác, cậu lập tức ngồi thẳng dậy, não bắt đầu suy nghĩ vận hành: “Vậy con tranh thủ lúc dì không chú ý ăn nhiều một chút, có được không?” Ninh Tề tàn nhẫn bác bỏ: “Không được——Còn nữa, là gọi mẹ.” Trong nháy mắt, Ninh Giác xìu xuống, “Dạ” một tiếng, rồi tắt luôn não, không muốn nghĩ đến chuyện đau khổ như vậy nữa. Sáng nay cậu đã ăn hai cái bánh bao nhân thịt, sợ căng bụng, nên không ăn quả trứng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...