Tác giả:

Hôm nay Lâm Sí bị bạn kéo đi làm thay. Một người bạn cậu quen ở phim trường vốn chỉ biết chơi bời lêu lổng bỗng gọi điện nhờ cậu làm thay hai tiếng tại quán bar mà cậu ta đang làm thêm. “Cậu bảo gì cơ?” Lúc nhận điện thoại, Lâm Sí vẫn đang nằm trên giường. Hôm qua cậu vừa chụp xong một bộ ảnh, đứng trên một tòa nhà bỏ hoang hứng gió cả buổi trời, may mà thể lực tốt nên chưa bị cảm. Hôm nay cậu vốn chẳng định ra khỏi nhà, chỉ muốn cuộn mình trong chăn ngủ cho đã. “Hôm nay bạn gái tôi đi công tác, tôi phải tiễn cô ấy, nhanh thôi, cậu trông giúp tôi chừng hơn một tiếng là được.” Đàm Thạc đáp. Úi giời. Một miếng cơm chó. Lâm Sí không nhịn được trợn mắt. Cậu lại rúc sâu vào trong chăn, chẳng muốn ra ngoài chút nào, còn cố gắng vùng vẫy thêm lần nữa: “Không tìm được người khác thay à?” “Hết rồi, hai đứa bạn biết chơi nhạc của tôi đều bận hết, mà bà chủ quán bar bọn tôi yêu cầu ngoại hình cao lắm, tuyển nhân viên phải là người đẹp cơ, lúc phỏng vấn bà ấy còn chê tôi không đủ đẹp trai nữa kìa…

Truyện chữ