"Sắp lên sân khấu rồi, Kỳ Yến Ngưng lại còn ngủ trong phòng trang điểm sao?" "Hắn có lên được sân khấu nữa đâu, nhưng cũng không thể tự buông thả bản thân như vậy!" "Huống hồ, hắn sợ cái gì chứ, người ta có chỗ dựa là đạo diễn kia mà." "Quả nhiên là khác với chúng ta, những người không có hậu thuẫn. Thảo nào hát dở nhảy tệ mà vẫn được yêu thích, leo lên top cao, không biết sau lưng đã làm những chuyện gì!" "Đáng tiếc thật, bám víu lấy đạo diễn cũng vô dụng, chẳng phải đã bị loại rồi sao?" "Không từ thủ đoạn mà vẫn rơi vào kết cục này, đáng đời!" Ồn ào muốn ch.ết. Một đám đàn ông ríu rít nói những lời mỉa mai, còn ồn ào hơn cả hậu cung của Cảnh Đức Đế. Kỳ Yến Ngưng mất kiên nhẫn nhíu mày. Đầu óc hắn rối bời, không thể hiểu nổi những người này đang nói gì. Nhưng kẻ dám làm phiền giấc ngủ của hắn lần trước, không biết đã bị nhét vào góc xó nào trong cung để dưỡng già hết đời rồi. "Im lặng hết đi!" Một giọng nam khác vang lên, giọng nói khá trong trẻo, nhưng mang theo vẻ giả tạo nồng đậm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...