Tác giả:

7 giờ sáng. "Em" đồng hồ vừa cất tiếng kêu oanh vàng của mình thì 0,1s sau "em" đã về với đất mẹ "thưng êu". Bây giờ, giọng hét oanh tạc long trời lở đất của nhỏ My, nó mới chịu lết cái xác của nó xuống giường. Làm VSCN nhanh bằng tốc độ ánh sáng. Nó và 2 đứa kia mới tới trường kịp giờ. Vừa bưàớc vô cổng trường , hàng loạt ánh mắt dòm nó như muốn xuyên thủng đầu ba đứa nó. Nó không quan tâm mấy đứa đó. Bước thẳng vô phòng thầy HTrưởng. - Lớp. - Âm thanh trầm mà lạnh lùng vang lên khiến cho cả căn phòng có cảm giác rùng rợn. Nếu bạn nghĩ là nó - Hàn Băng Băng thì chúc mừng bạn...bạn đã trả lời đúng rồi đó. - À. Lớp 11A10. Cô Hoàng dẫn tụi nó vẹ lớp đi. - Ông thầy HTrưởng nói lớn nhằm phá vỡ không khí ảm đạm trong phòng đi. Chưa nói xong đã thấy bà cô dắt tụi nó đi từ bao giờ rồi. Bởi vì bà cô vừa nghe lớp mình thì đi một mạch. Lí do ư ? Vì bà cô đó ghen với tụi nó. ( Lí do ghen thì Tuki nói .n biết sau. ) Về tới lớp, đập vô mặt tụi nó là cái lớp như cái chợ Bến Thành. Bà cô vô lớp…

Chương 21: Lại thêm đôi lời muốn nói nữa

Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng GiáTác giả: tututuki7 giờ sáng. "Em" đồng hồ vừa cất tiếng kêu oanh vàng của mình thì 0,1s sau "em" đã về với đất mẹ "thưng êu". Bây giờ, giọng hét oanh tạc long trời lở đất của nhỏ My, nó mới chịu lết cái xác của nó xuống giường. Làm VSCN nhanh bằng tốc độ ánh sáng. Nó và 2 đứa kia mới tới trường kịp giờ. Vừa bưàớc vô cổng trường , hàng loạt ánh mắt dòm nó như muốn xuyên thủng đầu ba đứa nó. Nó không quan tâm mấy đứa đó. Bước thẳng vô phòng thầy HTrưởng. - Lớp. - Âm thanh trầm mà lạnh lùng vang lên khiến cho cả căn phòng có cảm giác rùng rợn. Nếu bạn nghĩ là nó - Hàn Băng Băng thì chúc mừng bạn...bạn đã trả lời đúng rồi đó. - À. Lớp 11A10. Cô Hoàng dẫn tụi nó vẹ lớp đi. - Ông thầy HTrưởng nói lớn nhằm phá vỡ không khí ảm đạm trong phòng đi. Chưa nói xong đã thấy bà cô dắt tụi nó đi từ bao giờ rồi. Bởi vì bà cô vừa nghe lớp mình thì đi một mạch. Lí do ư ? Vì bà cô đó ghen với tụi nó. ( Lí do ghen thì Tuki nói .n biết sau. ) Về tới lớp, đập vô mặt tụi nó là cái lớp như cái chợ Bến Thành. Bà cô vô lớp… Ta dạo này cứ viết nó-hắn qài hà...h viết cho Nhi-Thái trc ròi cặp kia. Lâu nay bỏ qên hai đứa đó luôn ròi. Hai cặp này hường phấn qá nên ta ngược....muahahaha. Dù sau thì cũq ngược xíu cho dzuôi. Yêu qài chán lắm a~...ngược ms hay.Nói thựt là bệnh lười của tuôi nó tái phát lại ròi a~. Đi học xoq về nhà là ta qải lắm rồi.....h còn viết ấy nàng nữa là hay òi á. Mà ta cũq để ý là có một số nàng chưa nhập học nên vẫn ở nhà chơi ha. Còn một số thì đi học...lâu lâu ms ngoi lên như ta. Ta đaq nản lắm lắm luôn á. Bị làm LT ròi trực nhật ròi quản lớp là ta lười. Lười kinh khủng nhưq vẫn cố gắng ngoi lên đây. Há há há...ta chán lắm. Nói chuq là nãi h ta nói đi nói lại có mỗi một vấn đề là ta chán hoy à...hí hí.Ta chán thiệt chứ bộ. Bây h thì ta chưa viết lịch up chap đâu. Sau này ta sẽ viết. Cái phần lảm nhảm của ta cũq dài đúq hơm. Cứ nghĩ tới đi học là ta nản gần chết. Mỗi ngày pải lết bộ từ trường về nhà rồi buổi trưa đội nắng lết dzô lại...haiz...khổ thân ta qá. Ta ước gì h ko pải đi học mà cũq giỏi thì hay qá ròi. Ta ko biết là có nên ngâm fic tạm thời cho đến khi ta rảnh ko nữa đây. Mấy nàng có giống ta hơm dạ.............................Tuki đaq lười nên mấy nàq cho chọi gạch đi chăq nữa thì nó cũq chả bớt lười đâu. Nên...đừq có mà hối tuôi nhea. Hối là tuôi ngâm dấm luôn nguyên fic này á.Nói dzậy chứ mấy nàq thôq cảm đợi một tg nữa thì tuôi sẽ ngoi lên.NGỦ NGON

Ta dạo này cứ viết nó-hắn qài hà...h viết cho Nhi-Thái trc ròi cặp kia. Lâu nay bỏ qên hai đứa đó luôn ròi. Hai cặp này hường phấn qá nên ta ngược....muahahaha. Dù sau thì cũq ngược xíu cho dzuôi. Yêu qài chán lắm a~...ngược ms hay.

Nói thựt là bệnh lười của tuôi nó tái phát lại ròi a~. Đi học xoq về nhà là ta qải lắm rồi.....h còn viết ấy nàng nữa là hay òi á. Mà ta cũq để ý là có một số nàng chưa nhập học nên vẫn ở nhà chơi ha. Còn một số thì đi học...lâu lâu ms ngoi lên như ta. Ta đaq nản lắm lắm luôn á. Bị làm LT ròi trực nhật ròi quản lớp là ta lười. Lười kinh khủng nhưq vẫn cố gắng ngoi lên đây. Há há há...ta chán lắm. Nói chuq là nãi h ta nói đi nói lại có mỗi một vấn đề là ta chán hoy à...hí hí.

Ta chán thiệt chứ bộ. Bây h thì ta chưa viết lịch up chap đâu. Sau này ta sẽ viết. Cái phần lảm nhảm của ta cũq dài đúq hơm. Cứ nghĩ tới đi học là ta nản gần chết. Mỗi ngày pải lết bộ từ trường về nhà rồi buổi trưa đội nắng lết dzô lại...haiz...khổ thân ta qá. Ta ước gì h ko pải đi học mà cũq giỏi thì hay qá ròi. Ta ko biết là có nên ngâm fic tạm thời cho đến khi ta rảnh ko nữa đây. Mấy nàng có giống ta hơm dạ.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tuki đaq lười nên mấy nàq cho chọi gạch đi chăq nữa thì nó cũq chả bớt lười đâu. Nên...đừq có mà hối tuôi nhea. Hối là tuôi ngâm dấm luôn nguyên fic này á.

Nói dzậy chứ mấy nàq thôq cảm đợi một tg nữa thì tuôi sẽ ngoi lên.

NGỦ NGON

Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng GiáTác giả: tututuki7 giờ sáng. "Em" đồng hồ vừa cất tiếng kêu oanh vàng của mình thì 0,1s sau "em" đã về với đất mẹ "thưng êu". Bây giờ, giọng hét oanh tạc long trời lở đất của nhỏ My, nó mới chịu lết cái xác của nó xuống giường. Làm VSCN nhanh bằng tốc độ ánh sáng. Nó và 2 đứa kia mới tới trường kịp giờ. Vừa bưàớc vô cổng trường , hàng loạt ánh mắt dòm nó như muốn xuyên thủng đầu ba đứa nó. Nó không quan tâm mấy đứa đó. Bước thẳng vô phòng thầy HTrưởng. - Lớp. - Âm thanh trầm mà lạnh lùng vang lên khiến cho cả căn phòng có cảm giác rùng rợn. Nếu bạn nghĩ là nó - Hàn Băng Băng thì chúc mừng bạn...bạn đã trả lời đúng rồi đó. - À. Lớp 11A10. Cô Hoàng dẫn tụi nó vẹ lớp đi. - Ông thầy HTrưởng nói lớn nhằm phá vỡ không khí ảm đạm trong phòng đi. Chưa nói xong đã thấy bà cô dắt tụi nó đi từ bao giờ rồi. Bởi vì bà cô vừa nghe lớp mình thì đi một mạch. Lí do ư ? Vì bà cô đó ghen với tụi nó. ( Lí do ghen thì Tuki nói .n biết sau. ) Về tới lớp, đập vô mặt tụi nó là cái lớp như cái chợ Bến Thành. Bà cô vô lớp… Ta dạo này cứ viết nó-hắn qài hà...h viết cho Nhi-Thái trc ròi cặp kia. Lâu nay bỏ qên hai đứa đó luôn ròi. Hai cặp này hường phấn qá nên ta ngược....muahahaha. Dù sau thì cũq ngược xíu cho dzuôi. Yêu qài chán lắm a~...ngược ms hay.Nói thựt là bệnh lười của tuôi nó tái phát lại ròi a~. Đi học xoq về nhà là ta qải lắm rồi.....h còn viết ấy nàng nữa là hay òi á. Mà ta cũq để ý là có một số nàng chưa nhập học nên vẫn ở nhà chơi ha. Còn một số thì đi học...lâu lâu ms ngoi lên như ta. Ta đaq nản lắm lắm luôn á. Bị làm LT ròi trực nhật ròi quản lớp là ta lười. Lười kinh khủng nhưq vẫn cố gắng ngoi lên đây. Há há há...ta chán lắm. Nói chuq là nãi h ta nói đi nói lại có mỗi một vấn đề là ta chán hoy à...hí hí.Ta chán thiệt chứ bộ. Bây h thì ta chưa viết lịch up chap đâu. Sau này ta sẽ viết. Cái phần lảm nhảm của ta cũq dài đúq hơm. Cứ nghĩ tới đi học là ta nản gần chết. Mỗi ngày pải lết bộ từ trường về nhà rồi buổi trưa đội nắng lết dzô lại...haiz...khổ thân ta qá. Ta ước gì h ko pải đi học mà cũq giỏi thì hay qá ròi. Ta ko biết là có nên ngâm fic tạm thời cho đến khi ta rảnh ko nữa đây. Mấy nàng có giống ta hơm dạ.............................Tuki đaq lười nên mấy nàq cho chọi gạch đi chăq nữa thì nó cũq chả bớt lười đâu. Nên...đừq có mà hối tuôi nhea. Hối là tuôi ngâm dấm luôn nguyên fic này á.Nói dzậy chứ mấy nàq thôq cảm đợi một tg nữa thì tuôi sẽ ngoi lên.NGỦ NGON

Chương 21: Lại thêm đôi lời muốn nói nữa