Giới thiệu nhân vật: Lục Băng Tâm: Xinh đẹp, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Mắt to nâu tròn. Tóc dài hơi xoăn lọn. Mũi cao. Rất quan tâm em gái. Thường được gọi là Tâm Tâm Lục Hạ Như: Cũng rất xinh đẹp như chị gái mình là Băng Tâm. Mắt đen láy. Tóc xoăn tự nhiên. Hồn nhiên, lạc quan, yêu đời. Trần Tiến Phong: Cực kì đẹp trai. Tóc nâu. Lạnh lùng. Được giao phải bám sát và bắt được Băng Tâm Trần Tiến Trung: Giống anh trai mình là Tiến Phong. Nhưng tính cách thì có phần nhí nhảnh hơn. Và các nhân vật khác ========================================================================= Tại bệnh viện Hồng Phúc, tại phòng chờ, các ông bố thi nhau nói và làm việc riêng.Người thì mân mê cái phone của mình, người thì vò đầu bức tai vì hồi hộp, ngược lại, có những người rất thản nhiên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng ở băng ghế cuối, một người cách xa với cái nơi ồn ào như vậy chỉ để.....ngủ. Đầu tóc thì rối bù lên như cái ổ quạ không bằng, râu ria lỉa chia tùm lum, gương mặt hốc hác, quầng thâm dầy đặc,…
Chương 13: Lời nói dối
Thử Thách Của Số PhậnTác giả: Khiết BăngGiới thiệu nhân vật: Lục Băng Tâm: Xinh đẹp, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Mắt to nâu tròn. Tóc dài hơi xoăn lọn. Mũi cao. Rất quan tâm em gái. Thường được gọi là Tâm Tâm Lục Hạ Như: Cũng rất xinh đẹp như chị gái mình là Băng Tâm. Mắt đen láy. Tóc xoăn tự nhiên. Hồn nhiên, lạc quan, yêu đời. Trần Tiến Phong: Cực kì đẹp trai. Tóc nâu. Lạnh lùng. Được giao phải bám sát và bắt được Băng Tâm Trần Tiến Trung: Giống anh trai mình là Tiến Phong. Nhưng tính cách thì có phần nhí nhảnh hơn. Và các nhân vật khác ========================================================================= Tại bệnh viện Hồng Phúc, tại phòng chờ, các ông bố thi nhau nói và làm việc riêng.Người thì mân mê cái phone của mình, người thì vò đầu bức tai vì hồi hộp, ngược lại, có những người rất thản nhiên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng ở băng ghế cuối, một người cách xa với cái nơi ồn ào như vậy chỉ để.....ngủ. Đầu tóc thì rối bù lên như cái ổ quạ không bằng, râu ria lỉa chia tùm lum, gương mặt hốc hác, quầng thâm dầy đặc,… Băng Tâm đang hì hục lau nhà còn Tiến Phong đang ngồi chễm chệ trên cái sôpha mềm mại màu đỏ coi tivi. Nhìn ngứa mắt quá, Băng Tâm vội càu nhàu:- Ê! Thấy toi lau muốn chết luon mà còn nằm ườn ra đó!- Không kiềm chế được bản thân Băng Tâm ném luon cái giẻ lau nhà vào mặt Tiến Phong( vãi~~).Tiến Phong vội ngồi chổm dậy, nghiến răng ken két:- Băng Tâm!!!! Làm cái trò gì đấy!!!Băng Tâm vừa chạy ra vườn vừa nói:- Lêu lêu! Bắt toi đi, " giẻ lau"- Băng Tâm!!!Cả hai rượt đuổi rất vui trong khu vườn rộng lớn đó. Sau khi đã thấm mệt( mình TP thôi chứ Băng Tâm còn sung lắm)- Phù! Lau ngày hông chạy mệt thật( hồi đó gần Hùng Mạnh còn chạy nhiều, giờ lãnh cái nhiệm vụ này, ru rú trong phòng mãi thì làm sao mà chạy( í nói quản cái co Băng Tâm này đấy)- Sao? Mệt rồi hả? Mới chạy tí đã mệt ! Tại thấy anh ít vận động nên toi mới dụ anh ra đây nè, mình ra xích đu nghỉ chút ha!- Ờ! Nhờ Phước của co không!Ngồi trên chiếc xích đu trắng phau, Băng Tâm rút vội khăn tay của minh lau đi những giọt mồ hoi lấm tấm tren gương mặt điển trai của Tiến Phong.Băng Tâm hỏi Tiến Phong:- Ê! Rốt cuộc là anh có thân thế ra sao? Sao lại biết tới chúng tôi!- Tôi từng là một người hầu nhỏ trong cong ty của Hùng Mạnh, toi nghe nói đó là cha cô! Hôm trước nghe rằng ba cô sẽ có ý định ám sát co và em gái co. Đó cũng là hôm toi nghỉ việc. Tại lo cho co nên mới làm vậy thoi!( Nói dối trắng trợn-_-)- Tốt quá ha! Lo mà bắt toi lau nhà, nấu ăn, làm tùm lum đủ thứ. Biết toi cực lắm hông? Cái đồ...- Chưa kịp nói hết câu, một nụ hôn cất cánh từ moi Tiến Phong hạ cánh ngay đôi moi anh đào của cô. Co trợn tròn mắt rồi cố đẩy anh ra. Tiến Phong sau khi hon đã đời xong thì phán cho câu:- Tôi lớn hơn co tới 2 tuổi, sau này gọi anh xưng em đó! Tôi vào nhà đâyGóc trò chuyệnVừa qua mình thấy truyện của mình được đăng tren truyendich. Mình cảm ơn bạn nào đã đăng truyện minh để cho người cùng đọc. Mọi ý kiến mong các bạn bình luận phía dưới. Liên hệ với minh qua tin nhắn FB là nick Võ Ngọc Tường Vy( hình minh mặc áo caro màu đỏ đeo mắt kính) hoặc số điện thoại 0936385371. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình! Mình định là sau khi hoàn thành truyện này sẽ cho ra truyện mới: Hướng Dương Mang Màu Mưa---Pumi Haruna----- Võ Ngọc Tường Vy--
Băng Tâm đang hì hục lau nhà còn Tiến Phong đang ngồi chễm chệ trên cái sôpha mềm mại màu đỏ coi tivi. Nhìn ngứa mắt quá, Băng Tâm vội càu nhàu:- Ê! Thấy toi lau muốn chết luon mà còn nằm ườn ra đó!- Không kiềm chế được bản thân Băng Tâm ném luon cái giẻ lau nhà vào mặt Tiến Phong( vãi~~).
Tiến Phong vội ngồi chổm dậy, nghiến răng ken két:
- Băng Tâm!!!! Làm cái trò gì đấy!!!
Băng Tâm vừa chạy ra vườn vừa nói:
- Lêu lêu! Bắt toi đi, " giẻ lau"
- Băng Tâm!!!
Cả hai rượt đuổi rất vui trong khu vườn rộng lớn đó. Sau khi đã thấm mệt( mình TP thôi chứ Băng Tâm còn sung lắm)
- Phù! Lau ngày hông chạy mệt thật( hồi đó gần Hùng Mạnh còn chạy nhiều, giờ lãnh cái nhiệm vụ này, ru rú trong phòng mãi thì làm sao mà chạy( í nói quản cái co Băng Tâm này đấy)
- Sao? Mệt rồi hả? Mới chạy tí đã mệt ! Tại thấy anh ít vận động nên toi mới dụ anh ra đây nè, mình ra xích đu nghỉ chút ha!
- Ờ! Nhờ Phước của co không!
Ngồi trên chiếc xích đu trắng phau, Băng Tâm rút vội khăn tay của minh lau đi những giọt mồ hoi lấm tấm tren gương mặt điển trai của Tiến Phong.
Băng Tâm hỏi Tiến Phong:
- Ê! Rốt cuộc là anh có thân thế ra sao? Sao lại biết tới chúng tôi!
- Tôi từng là một người hầu nhỏ trong cong ty của Hùng Mạnh, toi nghe nói đó là cha cô! Hôm trước nghe rằng ba cô sẽ có ý định ám sát co và em gái co. Đó cũng là hôm toi nghỉ việc. Tại lo cho co nên mới làm vậy thoi!( Nói dối trắng trợn-_-)
- Tốt quá ha! Lo mà bắt toi lau nhà, nấu ăn, làm tùm lum đủ thứ. Biết toi cực lắm hông? Cái đồ...- Chưa kịp nói hết câu, một nụ hôn cất cánh từ moi Tiến Phong hạ cánh ngay đôi moi anh đào của cô. Co trợn tròn mắt rồi cố đẩy anh ra. Tiến Phong sau khi hon đã đời xong thì phán cho câu:
- Tôi lớn hơn co tới 2 tuổi, sau này gọi anh xưng em đó! Tôi vào nhà đây
Góc trò chuyện
Vừa qua mình thấy truyện của mình được đăng tren truyendich. Mình cảm ơn bạn nào đã đăng truyện minh để cho người cùng đọc. Mọi ý kiến mong các bạn bình luận phía dưới. Liên hệ với minh qua tin nhắn FB là nick Võ Ngọc Tường Vy( hình minh mặc áo caro màu đỏ đeo mắt kính) hoặc số điện thoại 0936385371. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình! Mình định là sau khi hoàn thành truyện này sẽ cho ra truyện mới: Hướng Dương Mang Màu Mưa
---Pumi Haruna---
-- Võ Ngọc Tường Vy--
Thử Thách Của Số PhậnTác giả: Khiết BăngGiới thiệu nhân vật: Lục Băng Tâm: Xinh đẹp, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Mắt to nâu tròn. Tóc dài hơi xoăn lọn. Mũi cao. Rất quan tâm em gái. Thường được gọi là Tâm Tâm Lục Hạ Như: Cũng rất xinh đẹp như chị gái mình là Băng Tâm. Mắt đen láy. Tóc xoăn tự nhiên. Hồn nhiên, lạc quan, yêu đời. Trần Tiến Phong: Cực kì đẹp trai. Tóc nâu. Lạnh lùng. Được giao phải bám sát và bắt được Băng Tâm Trần Tiến Trung: Giống anh trai mình là Tiến Phong. Nhưng tính cách thì có phần nhí nhảnh hơn. Và các nhân vật khác ========================================================================= Tại bệnh viện Hồng Phúc, tại phòng chờ, các ông bố thi nhau nói và làm việc riêng.Người thì mân mê cái phone của mình, người thì vò đầu bức tai vì hồi hộp, ngược lại, có những người rất thản nhiên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng ở băng ghế cuối, một người cách xa với cái nơi ồn ào như vậy chỉ để.....ngủ. Đầu tóc thì rối bù lên như cái ổ quạ không bằng, râu ria lỉa chia tùm lum, gương mặt hốc hác, quầng thâm dầy đặc,… Băng Tâm đang hì hục lau nhà còn Tiến Phong đang ngồi chễm chệ trên cái sôpha mềm mại màu đỏ coi tivi. Nhìn ngứa mắt quá, Băng Tâm vội càu nhàu:- Ê! Thấy toi lau muốn chết luon mà còn nằm ườn ra đó!- Không kiềm chế được bản thân Băng Tâm ném luon cái giẻ lau nhà vào mặt Tiến Phong( vãi~~).Tiến Phong vội ngồi chổm dậy, nghiến răng ken két:- Băng Tâm!!!! Làm cái trò gì đấy!!!Băng Tâm vừa chạy ra vườn vừa nói:- Lêu lêu! Bắt toi đi, " giẻ lau"- Băng Tâm!!!Cả hai rượt đuổi rất vui trong khu vườn rộng lớn đó. Sau khi đã thấm mệt( mình TP thôi chứ Băng Tâm còn sung lắm)- Phù! Lau ngày hông chạy mệt thật( hồi đó gần Hùng Mạnh còn chạy nhiều, giờ lãnh cái nhiệm vụ này, ru rú trong phòng mãi thì làm sao mà chạy( í nói quản cái co Băng Tâm này đấy)- Sao? Mệt rồi hả? Mới chạy tí đã mệt ! Tại thấy anh ít vận động nên toi mới dụ anh ra đây nè, mình ra xích đu nghỉ chút ha!- Ờ! Nhờ Phước của co không!Ngồi trên chiếc xích đu trắng phau, Băng Tâm rút vội khăn tay của minh lau đi những giọt mồ hoi lấm tấm tren gương mặt điển trai của Tiến Phong.Băng Tâm hỏi Tiến Phong:- Ê! Rốt cuộc là anh có thân thế ra sao? Sao lại biết tới chúng tôi!- Tôi từng là một người hầu nhỏ trong cong ty của Hùng Mạnh, toi nghe nói đó là cha cô! Hôm trước nghe rằng ba cô sẽ có ý định ám sát co và em gái co. Đó cũng là hôm toi nghỉ việc. Tại lo cho co nên mới làm vậy thoi!( Nói dối trắng trợn-_-)- Tốt quá ha! Lo mà bắt toi lau nhà, nấu ăn, làm tùm lum đủ thứ. Biết toi cực lắm hông? Cái đồ...- Chưa kịp nói hết câu, một nụ hôn cất cánh từ moi Tiến Phong hạ cánh ngay đôi moi anh đào của cô. Co trợn tròn mắt rồi cố đẩy anh ra. Tiến Phong sau khi hon đã đời xong thì phán cho câu:- Tôi lớn hơn co tới 2 tuổi, sau này gọi anh xưng em đó! Tôi vào nhà đâyGóc trò chuyệnVừa qua mình thấy truyện của mình được đăng tren truyendich. Mình cảm ơn bạn nào đã đăng truyện minh để cho người cùng đọc. Mọi ý kiến mong các bạn bình luận phía dưới. Liên hệ với minh qua tin nhắn FB là nick Võ Ngọc Tường Vy( hình minh mặc áo caro màu đỏ đeo mắt kính) hoặc số điện thoại 0936385371. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình! Mình định là sau khi hoàn thành truyện này sẽ cho ra truyện mới: Hướng Dương Mang Màu Mưa---Pumi Haruna----- Võ Ngọc Tường Vy--