Tác giả:

Xin chào, tôi là Lucy, lớp 12-8 trường Green Garden. Lớp chúng tôi là lớp bị "đá", hiểu đơn giản hơn thì lớp chúng tôi bị khinh miệt vì trình độ học... Luôn bị coi thường, mỉa mai và bị bắt nạt. Luôn sống trong sự nhục nhã. "Kém Thông minh có gì sai? Những kẻ như vậy thường tự do, chứ không phải làm tù binh cho sách vở" có người nói với tôi như vậy, trớ trêu thật... - Cả lớp đứng! Nghiêm! - tôi mang thân phận lớp trưởng - Aiss.. Tại sao lại cho mình dạy cái lớp này chứ... nãy giờ mấy đứa nghe tôi nói rồi chứ, tôi đưa câu hỏi rồi, về nhà tự soạn, trong ma trận có nhiêu tôi cho nhiêu, đừng phân bì với lớp khác vì tụi nó học giỏi nên đề ngắn hơn - ông thầy vừa bước ra lớp thì quay lại nói vài câu ngớ ngẩn, xong bước một mạch - Tụi bay ở lại vui vẻ, cúp đây - Ken cầm cặp đi ra khỏi chỗ ngồi - Đợi tao! - anh em Bin, Bun cũng xách cặp lên theo Ken - Tao nữa - tôi - Tao! - Anny - Tao đi luôn, đợi, từ đi với, tao nữa! - cả lớp Đi ngang qua hành lang lớp 12-7 - Nhìn đi, tụi nó học dốt quá nên…

Chương 62

Lớp Học Kinh DịTác giả: AliceTruyện Huyền HuyễnXin chào, tôi là Lucy, lớp 12-8 trường Green Garden. Lớp chúng tôi là lớp bị "đá", hiểu đơn giản hơn thì lớp chúng tôi bị khinh miệt vì trình độ học... Luôn bị coi thường, mỉa mai và bị bắt nạt. Luôn sống trong sự nhục nhã. "Kém Thông minh có gì sai? Những kẻ như vậy thường tự do, chứ không phải làm tù binh cho sách vở" có người nói với tôi như vậy, trớ trêu thật... - Cả lớp đứng! Nghiêm! - tôi mang thân phận lớp trưởng - Aiss.. Tại sao lại cho mình dạy cái lớp này chứ... nãy giờ mấy đứa nghe tôi nói rồi chứ, tôi đưa câu hỏi rồi, về nhà tự soạn, trong ma trận có nhiêu tôi cho nhiêu, đừng phân bì với lớp khác vì tụi nó học giỏi nên đề ngắn hơn - ông thầy vừa bước ra lớp thì quay lại nói vài câu ngớ ngẩn, xong bước một mạch - Tụi bay ở lại vui vẻ, cúp đây - Ken cầm cặp đi ra khỏi chỗ ngồi - Đợi tao! - anh em Bin, Bun cũng xách cặp lên theo Ken - Tao nữa - tôi - Tao! - Anny - Tao đi luôn, đợi, từ đi với, tao nữa! - cả lớp Đi ngang qua hành lang lớp 12-7 - Nhìn đi, tụi nó học dốt quá nên… Anny chỉnh lại trang phục một hồi rồi gõ cửa có dán bảng "Phòng Chủ Tịch"- Vào đi - một giọng nói trầm thấp, lạnh đến buốt người vang lên.- Hello daddy - Anny vừa mở cửa là bay thằng vào phòng, ngồi xuống ghế sofa- [ ANNY????!!!!!! Sao con lại ở đây?? Con sao rồi?? Ở bên đó vẫn khoẻ chứ?? Ăn uống có đầy đủ không?? Sao bảo 4 tháng nữa?? Có chuyện gì càn gặp papa à?? Con gặp mama chưa?? Con bla..bla.. ]- những câu hỏi đập vào mặt Anny tập 2. Papa Anny lao ra khỏi ghế chủ tịch, ngồi trước mặt Anny- Được rồi papa. Dẹp cái tiếng Pháp của papa đi. Papa ghi câu hỏi ra giấy con sẽ trả lời. Con đến từ hôm trước rồi papa. Chưa gặp mama nữa. Lý do con đến Pháp để chơi, thăm papa giới thiệu chồng tương lai - Anny- Ừ được rồi.. Khoan.. Chồng tương lai.. Đâu đâu???? Chồng tương lai con ở đâu?? - papa Anny ngó ngang ngó dọc- Ngồi kế bên con nè papa - Anny chỉ tay qua người ngồi kế bên mình- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - papa Anny hét lên- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - Han hùa hét theo- Cháu ngồi đây khi nào?? - Papa Anny lấy tay xoa ngực hỏi- Dạ cháu đỡ Anny ngồi rồi cháu ngồi - Han trả lời- Cháu đứng lên bác đánh giá cái - papa Anny ra lệnhNhìn quanh Han một lúc lâu, ông ta lại hét lên thất thanh- Áhhhhhhhhhhhh!Han giật mình cũng hét lên theo- Áhhhhhhhhhhhh!- Hai người im ngay!! - Anny nghe tiếng hét nãy giờ mới bất bình quát lớn cắt đứt cuộc la hét của hai người kia- À ừm.. Rồi.. Cháu?? Là cháu phải không?? Cái cậu bé bắt cướp!! - papa Anny nhìn Han- À à.. Vâng.. Là cháu ạ - Han khép nép như con dâu ra mắt ba mẹ chồngÔng ta mỉm cười quay phắt sang nhìn Anny giơ ngón cái lên nói một chữ:- Duyệt!- Đấy thấy chưa, con gái papa chọn là chỉ có chuẩn - Anny cười khì khìPapa Anny vỗ vai Han cười nói- Okey, sau này nhờ cậu chăm sóc cũng như lo lắng bảo vệ cho con gái tôi đấy. Nó mà có 1 vết trầy xước nào là tôi lấy mạng cậu- Bác yên tâm. Chỉ cần ai đụng vào 1 cọng tóc của Anny cháu sẽ cho nhà nó sống dở chết dở- Được! Có khí thế! Bác thích haha - papa Anny- Ủa papa... Theo con nhớ thì vệ sĩ của papa đâu mà để Han bắt cướp ạ? - Anny thắc mắc- Hầy papa vừa bị giựt được 5 giây. Trong khi mấy chú vệ sĩ đang định bay ra thì đã thấy tên cướp nằm bất tỉnh rồi. Bạn trai con rất có tài đấy - ông vừa nói vừa vỗ vai HanÔng ta vỗ xong bỗng lạnh hết người nghĩ thầm "cái con người này...da dẻ gì mà lạnh toát như băng vậy"Ba người ngồi luyên thuyên suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng ngưng- Ừm đến giờ con phải về rồi papa. Tạm biệt papa - Anny đứng lên, hôn má chào tạm biệt papa mình rồi đi về- Chào bác cháu về - Han cúi người rồi bước đằng sau Anny đi vềCửa phòng chủ tịch vừa khép lại. Khuôn mặt người đàn ông bỗng trở nên lạnh lẽo- Thông tin về cậu con trai kia như thế nào?- Thưa chủ tịch. Cậu ấy là tên Han. Con của chủ tịch tập đoàn LTD, tập đoàn này trước đây vô cùng hùng mạnh, có thể nói ngang ngửa với chúng ta. Có điều.. Không biết vì một lí do nào đó, tập đoàn này cách đây mười mấy năm về trước đã hoàn toàn sụp đổ. - một người áo đen từ đâu xuất hiện- Hử.. Thông tin chỉ có vậy thôi à. Thôi cũng tốt. Cậu ấy cũng không phải là tệ. Khuôn mặt rất kiên định nhưng làn da... Quá trắng, quá lạnh.. Tôi không biết cậu ấy bị bệnh gì. Sợ sau này không lo được cho Anny nhà tôi - papa Anny lạnh lùng nói- Chủ tịch yên tâm. Theo tôi được biết, cậu ấy rất khoẻ và không mắc bệnh gì từ nhỏ tới giờ. Từ khi công ty LTD sụp đổ, cậu ấy cũng mất tích không dấu vết. Theo tin đồn thì cậu ấy đã sang nước khác du học. Có tin đồn khác là Công ty của cậu ấy lúc còn hùng mạnh thì ở New York. Cậu ấy được điều về một chi nhánh ở đâu đó. - ông chú áo đen nói tiếp- Được rồi, cậu lui đi - papa Anny phất tay. Ông chú áo đen biến mất- Cậu bé.. Cậu có bao nhiêu điều bí ẩn đây? Đôi mắt của cậu không giống mắt người.. - papa Anny lắc đầu rồi quay lại với sấp tài liệu của mình

Anny chỉnh lại trang phục một hồi rồi gõ cửa có dán bảng "Phòng Chủ Tịch"

- Vào đi - một giọng nói trầm thấp, lạnh đến buốt người vang lên.

- Hello daddy - Anny vừa mở cửa là bay thằng vào phòng, ngồi xuống ghế sofa

- [ ANNY????!!!!!! Sao con lại ở đây?? Con sao rồi?? Ở bên đó vẫn khoẻ chứ?? Ăn uống có đầy đủ không?? Sao bảo 4 tháng nữa?? Có chuyện gì càn gặp papa à?? Con gặp mama chưa?? Con bla..bla.. ]- những câu hỏi đập vào mặt Anny tập 2. Papa Anny lao ra khỏi ghế chủ tịch, ngồi trước mặt Anny

- Được rồi papa. Dẹp cái tiếng Pháp của papa đi. Papa ghi câu hỏi ra giấy con sẽ trả lời. Con đến từ hôm trước rồi papa. Chưa gặp mama nữa. Lý do con đến Pháp để chơi, thăm papa giới thiệu chồng tương lai - Anny

- Ừ được rồi.. Khoan.. Chồng tương lai.. Đâu đâu???? Chồng tương lai con ở đâu?? - papa Anny ngó ngang ngó dọc

- Ngồi kế bên con nè papa - Anny chỉ tay qua người ngồi kế bên mình

- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - papa Anny hét lên

- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - Han hùa hét theo

- Cháu ngồi đây khi nào?? - Papa Anny lấy tay xoa ngực hỏi

- Dạ cháu đỡ Anny ngồi rồi cháu ngồi - Han trả lời

- Cháu đứng lên bác đánh giá cái - papa Anny ra lệnh

Nhìn quanh Han một lúc lâu, ông ta lại hét lên thất thanh

- Áhhhhhhhhhhhh!

Han giật mình cũng hét lên theo

- Áhhhhhhhhhhhh!

- Hai người im ngay!! - Anny nghe tiếng hét nãy giờ mới bất bình quát lớn cắt đứt cuộc la hét của hai người kia

- À ừm.. Rồi.. Cháu?? Là cháu phải không?? Cái cậu bé bắt cướp!! - papa Anny nhìn Han

- À à.. Vâng.. Là cháu ạ - Han khép nép như con dâu ra mắt ba mẹ chồng

Ông ta mỉm cười quay phắt sang nhìn Anny giơ ngón cái lên nói một chữ:

- Duyệt!

- Đấy thấy chưa, con gái papa chọn là chỉ có chuẩn - Anny cười khì khì

Papa Anny vỗ vai Han cười nói

- Okey, sau này nhờ cậu chăm sóc cũng như lo lắng bảo vệ cho con gái tôi đấy. Nó mà có 1 vết trầy xước nào là tôi lấy mạng cậu

- Bác yên tâm. Chỉ cần ai đụng vào 1 cọng tóc của Anny cháu sẽ cho nhà nó sống dở chết dở

- Được! Có khí thế! Bác thích haha - papa Anny

- Ủa papa... Theo con nhớ thì vệ sĩ của papa đâu mà để Han bắt cướp ạ? - Anny thắc mắc

- Hầy papa vừa bị giựt được 5 giây. Trong khi mấy chú vệ sĩ đang định bay ra thì đã thấy tên cướp nằm bất tỉnh rồi. Bạn trai con rất có tài đấy - ông vừa nói vừa vỗ vai Han

Ông ta vỗ xong bỗng lạnh hết người nghĩ thầm "cái con người này...da dẻ gì mà lạnh toát như băng vậy"

Ba người ngồi luyên thuyên suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng ngưng

- Ừm đến giờ con phải về rồi papa. Tạm biệt papa - Anny đứng lên, hôn má chào tạm biệt papa mình rồi đi về

- Chào bác cháu về - Han cúi người rồi bước đằng sau Anny đi về

Cửa phòng chủ tịch vừa khép lại. Khuôn mặt người đàn ông bỗng trở nên lạnh lẽo

- Thông tin về cậu con trai kia như thế nào?

- Thưa chủ tịch. Cậu ấy là tên Han. Con của chủ tịch tập đoàn LTD, tập đoàn này trước đây vô cùng hùng mạnh, có thể nói ngang ngửa với chúng ta. Có điều.. Không biết vì một lí do nào đó, tập đoàn này cách đây mười mấy năm về trước đã hoàn toàn sụp đổ. - một người áo đen từ đâu xuất hiện

- Hử.. Thông tin chỉ có vậy thôi à. Thôi cũng tốt. Cậu ấy cũng không phải là tệ. Khuôn mặt rất kiên định nhưng làn da... Quá trắng, quá lạnh.. Tôi không biết cậu ấy bị bệnh gì. Sợ sau này không lo được cho Anny nhà tôi - papa Anny lạnh lùng nói

- Chủ tịch yên tâm. Theo tôi được biết, cậu ấy rất khoẻ và không mắc bệnh gì từ nhỏ tới giờ. Từ khi công ty LTD sụp đổ, cậu ấy cũng mất tích không dấu vết. Theo tin đồn thì cậu ấy đã sang nước khác du học. Có tin đồn khác là Công ty của cậu ấy lúc còn hùng mạnh thì ở New York. Cậu ấy được điều về một chi nhánh ở đâu đó. - ông chú áo đen nói tiếp

- Được rồi, cậu lui đi - papa Anny phất tay. Ông chú áo đen biến mất

- Cậu bé.. Cậu có bao nhiêu điều bí ẩn đây? Đôi mắt của cậu không giống mắt người.. - papa Anny lắc đầu rồi quay lại với sấp tài liệu của mình

Lớp Học Kinh DịTác giả: AliceTruyện Huyền HuyễnXin chào, tôi là Lucy, lớp 12-8 trường Green Garden. Lớp chúng tôi là lớp bị "đá", hiểu đơn giản hơn thì lớp chúng tôi bị khinh miệt vì trình độ học... Luôn bị coi thường, mỉa mai và bị bắt nạt. Luôn sống trong sự nhục nhã. "Kém Thông minh có gì sai? Những kẻ như vậy thường tự do, chứ không phải làm tù binh cho sách vở" có người nói với tôi như vậy, trớ trêu thật... - Cả lớp đứng! Nghiêm! - tôi mang thân phận lớp trưởng - Aiss.. Tại sao lại cho mình dạy cái lớp này chứ... nãy giờ mấy đứa nghe tôi nói rồi chứ, tôi đưa câu hỏi rồi, về nhà tự soạn, trong ma trận có nhiêu tôi cho nhiêu, đừng phân bì với lớp khác vì tụi nó học giỏi nên đề ngắn hơn - ông thầy vừa bước ra lớp thì quay lại nói vài câu ngớ ngẩn, xong bước một mạch - Tụi bay ở lại vui vẻ, cúp đây - Ken cầm cặp đi ra khỏi chỗ ngồi - Đợi tao! - anh em Bin, Bun cũng xách cặp lên theo Ken - Tao nữa - tôi - Tao! - Anny - Tao đi luôn, đợi, từ đi với, tao nữa! - cả lớp Đi ngang qua hành lang lớp 12-7 - Nhìn đi, tụi nó học dốt quá nên… Anny chỉnh lại trang phục một hồi rồi gõ cửa có dán bảng "Phòng Chủ Tịch"- Vào đi - một giọng nói trầm thấp, lạnh đến buốt người vang lên.- Hello daddy - Anny vừa mở cửa là bay thằng vào phòng, ngồi xuống ghế sofa- [ ANNY????!!!!!! Sao con lại ở đây?? Con sao rồi?? Ở bên đó vẫn khoẻ chứ?? Ăn uống có đầy đủ không?? Sao bảo 4 tháng nữa?? Có chuyện gì càn gặp papa à?? Con gặp mama chưa?? Con bla..bla.. ]- những câu hỏi đập vào mặt Anny tập 2. Papa Anny lao ra khỏi ghế chủ tịch, ngồi trước mặt Anny- Được rồi papa. Dẹp cái tiếng Pháp của papa đi. Papa ghi câu hỏi ra giấy con sẽ trả lời. Con đến từ hôm trước rồi papa. Chưa gặp mama nữa. Lý do con đến Pháp để chơi, thăm papa giới thiệu chồng tương lai - Anny- Ừ được rồi.. Khoan.. Chồng tương lai.. Đâu đâu???? Chồng tương lai con ở đâu?? - papa Anny ngó ngang ngó dọc- Ngồi kế bên con nè papa - Anny chỉ tay qua người ngồi kế bên mình- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - papa Anny hét lên- Ahhhhhhhhh!!!!!!! - Han hùa hét theo- Cháu ngồi đây khi nào?? - Papa Anny lấy tay xoa ngực hỏi- Dạ cháu đỡ Anny ngồi rồi cháu ngồi - Han trả lời- Cháu đứng lên bác đánh giá cái - papa Anny ra lệnhNhìn quanh Han một lúc lâu, ông ta lại hét lên thất thanh- Áhhhhhhhhhhhh!Han giật mình cũng hét lên theo- Áhhhhhhhhhhhh!- Hai người im ngay!! - Anny nghe tiếng hét nãy giờ mới bất bình quát lớn cắt đứt cuộc la hét của hai người kia- À ừm.. Rồi.. Cháu?? Là cháu phải không?? Cái cậu bé bắt cướp!! - papa Anny nhìn Han- À à.. Vâng.. Là cháu ạ - Han khép nép như con dâu ra mắt ba mẹ chồngÔng ta mỉm cười quay phắt sang nhìn Anny giơ ngón cái lên nói một chữ:- Duyệt!- Đấy thấy chưa, con gái papa chọn là chỉ có chuẩn - Anny cười khì khìPapa Anny vỗ vai Han cười nói- Okey, sau này nhờ cậu chăm sóc cũng như lo lắng bảo vệ cho con gái tôi đấy. Nó mà có 1 vết trầy xước nào là tôi lấy mạng cậu- Bác yên tâm. Chỉ cần ai đụng vào 1 cọng tóc của Anny cháu sẽ cho nhà nó sống dở chết dở- Được! Có khí thế! Bác thích haha - papa Anny- Ủa papa... Theo con nhớ thì vệ sĩ của papa đâu mà để Han bắt cướp ạ? - Anny thắc mắc- Hầy papa vừa bị giựt được 5 giây. Trong khi mấy chú vệ sĩ đang định bay ra thì đã thấy tên cướp nằm bất tỉnh rồi. Bạn trai con rất có tài đấy - ông vừa nói vừa vỗ vai HanÔng ta vỗ xong bỗng lạnh hết người nghĩ thầm "cái con người này...da dẻ gì mà lạnh toát như băng vậy"Ba người ngồi luyên thuyên suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng cũng ngưng- Ừm đến giờ con phải về rồi papa. Tạm biệt papa - Anny đứng lên, hôn má chào tạm biệt papa mình rồi đi về- Chào bác cháu về - Han cúi người rồi bước đằng sau Anny đi vềCửa phòng chủ tịch vừa khép lại. Khuôn mặt người đàn ông bỗng trở nên lạnh lẽo- Thông tin về cậu con trai kia như thế nào?- Thưa chủ tịch. Cậu ấy là tên Han. Con của chủ tịch tập đoàn LTD, tập đoàn này trước đây vô cùng hùng mạnh, có thể nói ngang ngửa với chúng ta. Có điều.. Không biết vì một lí do nào đó, tập đoàn này cách đây mười mấy năm về trước đã hoàn toàn sụp đổ. - một người áo đen từ đâu xuất hiện- Hử.. Thông tin chỉ có vậy thôi à. Thôi cũng tốt. Cậu ấy cũng không phải là tệ. Khuôn mặt rất kiên định nhưng làn da... Quá trắng, quá lạnh.. Tôi không biết cậu ấy bị bệnh gì. Sợ sau này không lo được cho Anny nhà tôi - papa Anny lạnh lùng nói- Chủ tịch yên tâm. Theo tôi được biết, cậu ấy rất khoẻ và không mắc bệnh gì từ nhỏ tới giờ. Từ khi công ty LTD sụp đổ, cậu ấy cũng mất tích không dấu vết. Theo tin đồn thì cậu ấy đã sang nước khác du học. Có tin đồn khác là Công ty của cậu ấy lúc còn hùng mạnh thì ở New York. Cậu ấy được điều về một chi nhánh ở đâu đó. - ông chú áo đen nói tiếp- Được rồi, cậu lui đi - papa Anny phất tay. Ông chú áo đen biến mất- Cậu bé.. Cậu có bao nhiêu điều bí ẩn đây? Đôi mắt của cậu không giống mắt người.. - papa Anny lắc đầu rồi quay lại với sấp tài liệu của mình

Chương 62