Tác giả:

- Dừng tay! Một cô nhóc có mái tóc xù, cặp mắt đen, lông mày rậm, lông mi cụp. Bận trên mình chiếc váy trắng lấm bẩn. Giọng nói của cô bé nhè nhẹ nhưng lại có sức công phá Phía trước là 5 thằng con trai bắt nạt 1 thằng con trai khác. Cậu ta bị đánh đến tím bầm khắp mặt, máu nơi khóe miệng vẫn k ngừng dỉ, sự đáng thương bao tỏa - Con nhỏ xấu xí, mau biến đi!_1 tên to tiếng - Huỳnh Thiên Lâm! Tôi cấm cậu nói tôi như vậy!_Cô gái nhỏ chạy đến đấm túi bụi vào người cậu ta, khóe mắt cay cay - Con mẹ điên, bỏ bố mày ra_Thiên Lâm tức tối hất mạnh cô gái nhỏ ra khiến cô bị té ngã vào vũng bùn, chiếc váy màu trắng đã chuyển màu - Bọn mày muốn gì?_Cậu bé bị bắt nạt ban nãy cao giọng - Mày im miệng, bọn tao chúa ghét nhưng đứa cùng lứa nhưng giàu có hơn_1 tên khác nói - Đồ tệ hại, các cậu làm vậy là xúc phạm người ta đấy_Cô bé tuy bị đẩy ngã nhưng vẫn lớn giọng quát - Còn k mau im mồm?_Thiên Lâm sồng sộc chạy đến giựt mái tóc bù sù của cô bé khiến cô bé khóc to lên - Thả tớ ra Thiên Lâm! - Mày là…

Chương 32

Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em - V.ATác giả: Song nhi- Dừng tay! Một cô nhóc có mái tóc xù, cặp mắt đen, lông mày rậm, lông mi cụp. Bận trên mình chiếc váy trắng lấm bẩn. Giọng nói của cô bé nhè nhẹ nhưng lại có sức công phá Phía trước là 5 thằng con trai bắt nạt 1 thằng con trai khác. Cậu ta bị đánh đến tím bầm khắp mặt, máu nơi khóe miệng vẫn k ngừng dỉ, sự đáng thương bao tỏa - Con nhỏ xấu xí, mau biến đi!_1 tên to tiếng - Huỳnh Thiên Lâm! Tôi cấm cậu nói tôi như vậy!_Cô gái nhỏ chạy đến đấm túi bụi vào người cậu ta, khóe mắt cay cay - Con mẹ điên, bỏ bố mày ra_Thiên Lâm tức tối hất mạnh cô gái nhỏ ra khiến cô bị té ngã vào vũng bùn, chiếc váy màu trắng đã chuyển màu - Bọn mày muốn gì?_Cậu bé bị bắt nạt ban nãy cao giọng - Mày im miệng, bọn tao chúa ghét nhưng đứa cùng lứa nhưng giàu có hơn_1 tên khác nói - Đồ tệ hại, các cậu làm vậy là xúc phạm người ta đấy_Cô bé tuy bị đẩy ngã nhưng vẫn lớn giọng quát - Còn k mau im mồm?_Thiên Lâm sồng sộc chạy đến giựt mái tóc bù sù của cô bé khiến cô bé khóc to lên - Thả tớ ra Thiên Lâm! - Mày là… Tối hôm đó.Tôi cầm gối và chăn vào phòng khách ngủ, tuy không hề có ý định nhường Thiên Lâm phòng mình nhưng tôi lo lắng cho cánh tay của hắn ta, lỡ hắn có mệnh hệ gì k phải tôi họa vô đơn chí sao?Đêm 12:00"bịch""ui da"2"15"bịch""á"4:30"bịch""hự"và từ đó k có tiếng động nào nữa phát ra từ phòng khách.Thiên Lâm dạy sớm, anh bước vào phòng khách thấy cô gái mà anh mang ơn ôm chân bàn uống nước ngủ ngon lành thì khẽ cười.Cô gái này có phải rất ngốc k?- Này Như Nguyệt, cô có phải ngủ rất ngon hay k?_Thiên Lâm thấy Như Nguyệt từ nhà vệ sinh bước ra k quên trâm trọc.- Anh chế nhạo tôi._Tôi khẳng định, sau đó hứng mông ê ẩm về phía bàn ăn.Mùi thức ăn thơm nức quen thuộc khiến tôi xao lòng, ngày trước Thiên Lâm ở đây cũng thường làm bữa sáng cho tôi, hắn ta nấu ngon dã man luôn á.- Cô k gọi anh Triệt xuống à?_Thiên Lâm nhếch mép cười- Anh ấy ngủ tới trưa luôn cũng được, mà tốt nhất để anh ta nhịn đói, người đâu mà kén cá chọn canh, chỉ khổ người có công mà k có tội anh thôi._Tôi vừa ăn phần ăn sáng của mk vừa nói- Ý cô là gì, anh ấy sẽ làm j tôi?- Anh ấy sẽ bắt bẻ anh đến cùng đó, đừng nghĩ thức ăn của anh có thể làm sẹp lép cái tính kén cá chọn canh đó_Tôi nói- Tôi đâu có nói vậy, ăn xong mau chóng đi học đi._Thiên Lâm mỉm cười- Ừ nhể_Tôi đáp rồi ăn với tốc độ nhanh hơn.- Này Thiên Lâm, lát anh đèo tôi đi học nhé?- Xe đạp á?- Ừm hửm, được k.- NOAAAAAAAAAA tức chết đi được.

Tối hôm đó.

Tôi cầm gối và chăn vào phòng khách ngủ, tuy không hề có ý định nhường Thiên Lâm phòng mình nhưng tôi lo lắng cho cánh tay
của hắn ta, lỡ hắn có mệnh hệ gì k phải tôi họa vô đơn chí sao?

Đêm 12:00

"bịch"

"ui da"

2"15

"bịch"

"á"

4:30

"bịch"

"hự"

và từ đó k có tiếng động nào nữa phát ra từ phòng khách.

Thiên Lâm dạy sớm, anh bước vào phòng khách thấy cô gái mà anh mang ơn ôm chân bàn uống nước ngủ ngon lành thì khẽ cười.

Cô gái này có phải rất ngốc k?

- Này Như Nguyệt, cô có phải ngủ rất ngon hay k?_Thiên Lâm thấy Như Nguyệt từ nhà vệ sinh bước ra k quên trâm trọc.

- Anh chế nhạo tôi._Tôi khẳng định, sau đó hứng mông ê ẩm về phía bàn ăn.

Mùi thức ăn thơm nức quen thuộc khiến tôi xao lòng, ngày trước Thiên Lâm ở
đây cũng thường làm bữa sáng cho tôi, hắn ta nấu ngon dã man luôn á.

- Cô k gọi anh Triệt xuống à?_Thiên Lâm nhếch mép cười

- Anh ấy ngủ tới trưa luôn cũng được, mà tốt nhất để anh ta nhịn đói,
người đâu mà kén cá chọn canh, chỉ khổ người có công mà k có tội anh
thôi._Tôi vừa ăn phần ăn sáng của mk vừa nói

- Ý cô là gì, anh ấy sẽ làm j tôi?

- Anh ấy sẽ bắt bẻ anh đến cùng đó, đừng nghĩ thức ăn của anh có thể làm sẹp lép cái tính kén cá chọn canh đó_Tôi nói

- Tôi đâu có nói vậy, ăn xong mau chóng đi học đi._Thiên Lâm mỉm cười

- Ừ nhể_Tôi đáp rồi ăn với tốc độ nhanh hơn.

- Này Thiên Lâm, lát anh đèo tôi đi học nhé?

- Xe đạp á?

- Ừm hửm, được k.

- NO

AAAAAAAAAA tức chết đi được.

Xấu Nhưng Kết Cấu Nó Đẹp, Vì Vậy Anh Vẫn Yêu Em - V.ATác giả: Song nhi- Dừng tay! Một cô nhóc có mái tóc xù, cặp mắt đen, lông mày rậm, lông mi cụp. Bận trên mình chiếc váy trắng lấm bẩn. Giọng nói của cô bé nhè nhẹ nhưng lại có sức công phá Phía trước là 5 thằng con trai bắt nạt 1 thằng con trai khác. Cậu ta bị đánh đến tím bầm khắp mặt, máu nơi khóe miệng vẫn k ngừng dỉ, sự đáng thương bao tỏa - Con nhỏ xấu xí, mau biến đi!_1 tên to tiếng - Huỳnh Thiên Lâm! Tôi cấm cậu nói tôi như vậy!_Cô gái nhỏ chạy đến đấm túi bụi vào người cậu ta, khóe mắt cay cay - Con mẹ điên, bỏ bố mày ra_Thiên Lâm tức tối hất mạnh cô gái nhỏ ra khiến cô bị té ngã vào vũng bùn, chiếc váy màu trắng đã chuyển màu - Bọn mày muốn gì?_Cậu bé bị bắt nạt ban nãy cao giọng - Mày im miệng, bọn tao chúa ghét nhưng đứa cùng lứa nhưng giàu có hơn_1 tên khác nói - Đồ tệ hại, các cậu làm vậy là xúc phạm người ta đấy_Cô bé tuy bị đẩy ngã nhưng vẫn lớn giọng quát - Còn k mau im mồm?_Thiên Lâm sồng sộc chạy đến giựt mái tóc bù sù của cô bé khiến cô bé khóc to lên - Thả tớ ra Thiên Lâm! - Mày là… Tối hôm đó.Tôi cầm gối và chăn vào phòng khách ngủ, tuy không hề có ý định nhường Thiên Lâm phòng mình nhưng tôi lo lắng cho cánh tay của hắn ta, lỡ hắn có mệnh hệ gì k phải tôi họa vô đơn chí sao?Đêm 12:00"bịch""ui da"2"15"bịch""á"4:30"bịch""hự"và từ đó k có tiếng động nào nữa phát ra từ phòng khách.Thiên Lâm dạy sớm, anh bước vào phòng khách thấy cô gái mà anh mang ơn ôm chân bàn uống nước ngủ ngon lành thì khẽ cười.Cô gái này có phải rất ngốc k?- Này Như Nguyệt, cô có phải ngủ rất ngon hay k?_Thiên Lâm thấy Như Nguyệt từ nhà vệ sinh bước ra k quên trâm trọc.- Anh chế nhạo tôi._Tôi khẳng định, sau đó hứng mông ê ẩm về phía bàn ăn.Mùi thức ăn thơm nức quen thuộc khiến tôi xao lòng, ngày trước Thiên Lâm ở đây cũng thường làm bữa sáng cho tôi, hắn ta nấu ngon dã man luôn á.- Cô k gọi anh Triệt xuống à?_Thiên Lâm nhếch mép cười- Anh ấy ngủ tới trưa luôn cũng được, mà tốt nhất để anh ta nhịn đói, người đâu mà kén cá chọn canh, chỉ khổ người có công mà k có tội anh thôi._Tôi vừa ăn phần ăn sáng của mk vừa nói- Ý cô là gì, anh ấy sẽ làm j tôi?- Anh ấy sẽ bắt bẻ anh đến cùng đó, đừng nghĩ thức ăn của anh có thể làm sẹp lép cái tính kén cá chọn canh đó_Tôi nói- Tôi đâu có nói vậy, ăn xong mau chóng đi học đi._Thiên Lâm mỉm cười- Ừ nhể_Tôi đáp rồi ăn với tốc độ nhanh hơn.- Này Thiên Lâm, lát anh đèo tôi đi học nhé?- Xe đạp á?- Ừm hửm, được k.- NOAAAAAAAAAA tức chết đi được.

Chương 32