Tác giả:

-Hạnh phúc quá nhỉ? Sakura vừa nói, vừa liếc nhìn đôi trẻ đi trước bằng ánh mắt tinh nghịch. -còn 1 đống người độc thân phía sau các cậu đấy nhé, ý tứ vào. Đôi trẻ nghe thế đột nhiên im bặt, mặt cả 2 bắt đầu hồng dần rồi chuyển sang màu đỏ lúc nào chả hay. Thấy cảnh đó sakura buồn cười ghê gớm. Cái tên tóc vàng mặt ngố mà lúc nào cũng lải nhải ramen, cái tên mà ngốc đến độ người ta thích mình cũng chả hiểu, cái tên…. Nói chung là cái tên Naruto kia kìa, cái tên đang đỏ mặt ấy, có bạn gái rồi cơ đấy!!! Mà bạn gái cậu ta không những vừa xinh, vừa hiền, lại là người của tộc Hyuga danh giá. Hyuga Hinata. Sakura thừa biết rồi ngày này sẽ đến, nhưng không ngờ nó nhanh thế. Mới mấy hôm trước, Hinata vừa hỏi cô là có nên tặng khăn và tỏ tình với Naruto không, vậy mà hôm nay 2 người đó đã tíu tít bên nhau rồi. Sakura cảm thấy vui lây. – Các cậu đã hôn nhau rồi đúng không? Trong sách nói, khi 2 người yêu nhau, họ sẽ có những cử chỉ thân mật như hôn nhau, động chạm và…..- Sai bất ngờ lên tiếng,…

Chương 67: Bóng đen lạ mặt

Cánh Hoa Đào Định Mệnh (Sasusaku)Tác giả: Uchiha_Joji-Hạnh phúc quá nhỉ? Sakura vừa nói, vừa liếc nhìn đôi trẻ đi trước bằng ánh mắt tinh nghịch. -còn 1 đống người độc thân phía sau các cậu đấy nhé, ý tứ vào. Đôi trẻ nghe thế đột nhiên im bặt, mặt cả 2 bắt đầu hồng dần rồi chuyển sang màu đỏ lúc nào chả hay. Thấy cảnh đó sakura buồn cười ghê gớm. Cái tên tóc vàng mặt ngố mà lúc nào cũng lải nhải ramen, cái tên mà ngốc đến độ người ta thích mình cũng chả hiểu, cái tên…. Nói chung là cái tên Naruto kia kìa, cái tên đang đỏ mặt ấy, có bạn gái rồi cơ đấy!!! Mà bạn gái cậu ta không những vừa xinh, vừa hiền, lại là người của tộc Hyuga danh giá. Hyuga Hinata. Sakura thừa biết rồi ngày này sẽ đến, nhưng không ngờ nó nhanh thế. Mới mấy hôm trước, Hinata vừa hỏi cô là có nên tặng khăn và tỏ tình với Naruto không, vậy mà hôm nay 2 người đó đã tíu tít bên nhau rồi. Sakura cảm thấy vui lây. – Các cậu đã hôn nhau rồi đúng không? Trong sách nói, khi 2 người yêu nhau, họ sẽ có những cử chỉ thân mật như hôn nhau, động chạm và…..- Sai bất ngờ lên tiếng,… – Sa-san, Ra-san….có chuyện gì vậy ạ?Sakura rụt rè đứng ở bậc cửa cách đó không xa, nhìn Sa-san và Ra-san…..ánh mắt không tránh khỏi lo lắng….– Mấy vết đó….làm chị không khỏe ư?Chàng trai tóc đen nhìn cô bé tóc hồng…Rồi lại nhìn những vết vân đen trên cổ cô Shinobi…Nhắm chặt mắt, anh thở dài…đầy bực dọc….Ánh mắt cô bé ấy, đôi mắt ngọc bích xanh ngắt đó cứ không ngừng nhìn anh…Đầy hồn nhiên và chờ đợi…Nó làm anh cảm thấy mình thật vô dụng….“Mày làm được gì hả Sasuke?Mày luôn tự mãn và kiêu hãnh về bản thân mày cơ mà…Thế mà mày không thể bảo vệ được cô gái của mày ư?”– Không có gì đâu cô bé. – Ra-san lên tiếng, cô nhìn chàng trai của mình rồi nở một nụ cười ấm áp. – mà dù có chuyện gì thì anh Sa-san sẽ giải quyết được hết em à!Câu nói của Ra-san….Như một cơn gió nhẹ nhàng thổi bay tâm trạng rối bời của chàng trai Uchiha….Cúi nhẹ đầu xuống…anh lặng lẽ che giấu đôi môi đang nhếch nhẹ của mình….“Ừ….Mọi chuyện….Sẽ tốt cả thôi ”Cả 3 cứ đứng đó một lúc lâu cho đến khi Naruto, Sasuke và Kakashi bước ra ….Vừa chỉnh lại trang phục của mình, ông thầy già vừa không ngừng hỏi lý do khiến Sa-san lao ra như tên bắn lúc trước.Và đáp lại là câu nói mang đầy tính ra lệnh của cậu trẻ tóc đen…– Không có thư giãn hay nghỉ ngơi gì nữa. Đến con suối ngớ ngẩn đó càng nhanh càng tốt.– Hờ! – Kakashi đứng hình. Tự nhận thấy bản thân đã bỏ lỡ một chuyện vô cùng quan trọng.Tuy nhiên, ông không hề có ý tưởng phản đối cậu học trò của mình….Nhất là khi mặt cậu ta đang dần đanh lại như muốn đấm ai thế kia!– Thôi được, vậy ta đi nào!Ông thầy tóc bạc xách chiếc ba lô, thư thái bước ra trước…Nối đuôi đằng sau là đàn học trò lớn có, nhỏ có….Chàng trai tóc đen vén tấm mành cửa….Ánh mắt anh bỗng đột ngột sắc lạnh, không ngừng đảo quanh xem xét mọi thứ…Nhận thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra…Chàng trai tóc đen kéo tay cô shinobi, nói khẽ:– Anh thấy rất lạ……Nhưng anh chưa kịp nói hết câu, một bóng đen từ đâu đã lao vụt đến. Rất nhanh chóng, bóng đen đó lướt ngang qua Kakashi, giật tấm bản đồ trên tay ông thầy tóc bạc…Giật mình, Kakashi lùi lại….rút thanh kunai, ông thủ thế sẵn sàng chiến đấu….– Mấy đứa, cẩn thận đi, chúng ta có khách rồi!

– Sa-san, Ra-san….có chuyện gì vậy ạ?

Sakura rụt rè đứng ở bậc cửa cách đó không xa, nhìn Sa-san và Ra-san…..ánh mắt không tránh khỏi lo lắng….

– Mấy vết đó….làm chị không khỏe ư?

Chàng trai tóc đen nhìn cô bé tóc hồng…

Rồi lại nhìn những vết vân đen trên cổ cô Shinobi…

Nhắm chặt mắt, anh thở dài…đầy bực dọc….

Ánh mắt cô bé ấy, đôi mắt ngọc bích xanh ngắt đó cứ không ngừng nhìn anh…

Đầy hồn nhiên và chờ đợi…

Nó làm anh cảm thấy mình thật vô dụng….

“Mày làm được gì hả Sasuke?

Mày luôn tự mãn và kiêu hãnh về bản thân mày cơ mà…

Thế mà mày không thể bảo vệ được cô gái của mày ư?”

– Không có gì đâu cô bé. – Ra-san lên tiếng, cô nhìn chàng trai của
mình rồi nở một nụ cười ấm áp. – mà dù có chuyện gì thì anh Sa-san sẽ
giải quyết được hết em à!

Câu nói của Ra-san….

Như một cơn gió nhẹ nhàng thổi bay tâm trạng rối bời của chàng trai Uchiha….

Cúi nhẹ đầu xuống…anh lặng lẽ che giấu đôi môi đang nhếch nhẹ của mình….

“Ừ….

Mọi chuyện….

Sẽ tốt cả thôi ”

Cả 3 cứ đứng đó một lúc lâu cho đến khi Naruto, Sasuke và Kakashi bước ra ….

Vừa chỉnh lại trang phục của mình, ông thầy già vừa không ngừng hỏi lý do khiến Sa-san lao ra như tên bắn lúc trước.

Và đáp lại là câu nói mang đầy tính ra lệnh của cậu trẻ tóc đen…

– Không có thư giãn hay nghỉ ngơi gì nữa. Đến con suối ngớ ngẩn đó càng nhanh càng tốt.

– Hờ! – Kakashi đứng hình. Tự nhận thấy bản thân đã bỏ lỡ một chuyện vô cùng quan trọng.

Tuy nhiên, ông không hề có ý tưởng phản đối cậu học trò của mình….

Nhất là khi mặt cậu ta đang dần đanh lại như muốn đấm ai thế kia!

– Thôi được, vậy ta đi nào!

Ông thầy tóc bạc xách chiếc ba lô, thư thái bước ra trước…

Nối đuôi đằng sau là đàn học trò lớn có, nhỏ có….

Chàng trai tóc đen vén tấm mành cửa….

Ánh mắt anh bỗng đột ngột sắc lạnh, không ngừng đảo quanh xem xét mọi thứ…

Nhận thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra…

Chàng trai tóc đen kéo tay cô shinobi, nói khẽ:

– Anh thấy rất lạ……

Nhưng anh chưa kịp nói hết câu, một bóng đen từ đâu đã lao vụt đến.
Rất nhanh chóng, bóng đen đó lướt ngang qua Kakashi, giật tấm bản đồ
trên tay ông thầy tóc bạc…

Giật mình, Kakashi lùi lại….rút thanh kunai, ông thủ thế sẵn sàng chiến đấu….

– Mấy đứa, cẩn thận đi, chúng ta có khách rồi!

Cánh Hoa Đào Định Mệnh (Sasusaku)Tác giả: Uchiha_Joji-Hạnh phúc quá nhỉ? Sakura vừa nói, vừa liếc nhìn đôi trẻ đi trước bằng ánh mắt tinh nghịch. -còn 1 đống người độc thân phía sau các cậu đấy nhé, ý tứ vào. Đôi trẻ nghe thế đột nhiên im bặt, mặt cả 2 bắt đầu hồng dần rồi chuyển sang màu đỏ lúc nào chả hay. Thấy cảnh đó sakura buồn cười ghê gớm. Cái tên tóc vàng mặt ngố mà lúc nào cũng lải nhải ramen, cái tên mà ngốc đến độ người ta thích mình cũng chả hiểu, cái tên…. Nói chung là cái tên Naruto kia kìa, cái tên đang đỏ mặt ấy, có bạn gái rồi cơ đấy!!! Mà bạn gái cậu ta không những vừa xinh, vừa hiền, lại là người của tộc Hyuga danh giá. Hyuga Hinata. Sakura thừa biết rồi ngày này sẽ đến, nhưng không ngờ nó nhanh thế. Mới mấy hôm trước, Hinata vừa hỏi cô là có nên tặng khăn và tỏ tình với Naruto không, vậy mà hôm nay 2 người đó đã tíu tít bên nhau rồi. Sakura cảm thấy vui lây. – Các cậu đã hôn nhau rồi đúng không? Trong sách nói, khi 2 người yêu nhau, họ sẽ có những cử chỉ thân mật như hôn nhau, động chạm và…..- Sai bất ngờ lên tiếng,… – Sa-san, Ra-san….có chuyện gì vậy ạ?Sakura rụt rè đứng ở bậc cửa cách đó không xa, nhìn Sa-san và Ra-san…..ánh mắt không tránh khỏi lo lắng….– Mấy vết đó….làm chị không khỏe ư?Chàng trai tóc đen nhìn cô bé tóc hồng…Rồi lại nhìn những vết vân đen trên cổ cô Shinobi…Nhắm chặt mắt, anh thở dài…đầy bực dọc….Ánh mắt cô bé ấy, đôi mắt ngọc bích xanh ngắt đó cứ không ngừng nhìn anh…Đầy hồn nhiên và chờ đợi…Nó làm anh cảm thấy mình thật vô dụng….“Mày làm được gì hả Sasuke?Mày luôn tự mãn và kiêu hãnh về bản thân mày cơ mà…Thế mà mày không thể bảo vệ được cô gái của mày ư?”– Không có gì đâu cô bé. – Ra-san lên tiếng, cô nhìn chàng trai của mình rồi nở một nụ cười ấm áp. – mà dù có chuyện gì thì anh Sa-san sẽ giải quyết được hết em à!Câu nói của Ra-san….Như một cơn gió nhẹ nhàng thổi bay tâm trạng rối bời của chàng trai Uchiha….Cúi nhẹ đầu xuống…anh lặng lẽ che giấu đôi môi đang nhếch nhẹ của mình….“Ừ….Mọi chuyện….Sẽ tốt cả thôi ”Cả 3 cứ đứng đó một lúc lâu cho đến khi Naruto, Sasuke và Kakashi bước ra ….Vừa chỉnh lại trang phục của mình, ông thầy già vừa không ngừng hỏi lý do khiến Sa-san lao ra như tên bắn lúc trước.Và đáp lại là câu nói mang đầy tính ra lệnh của cậu trẻ tóc đen…– Không có thư giãn hay nghỉ ngơi gì nữa. Đến con suối ngớ ngẩn đó càng nhanh càng tốt.– Hờ! – Kakashi đứng hình. Tự nhận thấy bản thân đã bỏ lỡ một chuyện vô cùng quan trọng.Tuy nhiên, ông không hề có ý tưởng phản đối cậu học trò của mình….Nhất là khi mặt cậu ta đang dần đanh lại như muốn đấm ai thế kia!– Thôi được, vậy ta đi nào!Ông thầy tóc bạc xách chiếc ba lô, thư thái bước ra trước…Nối đuôi đằng sau là đàn học trò lớn có, nhỏ có….Chàng trai tóc đen vén tấm mành cửa….Ánh mắt anh bỗng đột ngột sắc lạnh, không ngừng đảo quanh xem xét mọi thứ…Nhận thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra…Chàng trai tóc đen kéo tay cô shinobi, nói khẽ:– Anh thấy rất lạ……Nhưng anh chưa kịp nói hết câu, một bóng đen từ đâu đã lao vụt đến. Rất nhanh chóng, bóng đen đó lướt ngang qua Kakashi, giật tấm bản đồ trên tay ông thầy tóc bạc…Giật mình, Kakashi lùi lại….rút thanh kunai, ông thủ thế sẵn sàng chiến đấu….– Mấy đứa, cẩn thận đi, chúng ta có khách rồi!

Chương 67: Bóng đen lạ mặt