Tác giả:

Reng..eng...eng Xoẹt... Choang Thêm một cái đồng hồ bị nó đập nát. -1'... -5'... -10'... -Ôi mẹ ơi trễ giờ rồi !- Nó nhanh chóng VSCN rồi chạy thẳng xuống dưới nhà.Hôm nay là ngày đầu tiên học lớp 11 c*̉a nó kể từ ngày khai giảng. -Không kịp rồi! Nó tự nhủ khi nhìn thấy cổng trường đóng lại.Chỉ còn cách cuối. Nó nói rồi nhìn lên hàng rào trường thở dài. Nó đang mặc váy mà! -Hây..Ya...Hự...Bịch... Đó là tiếng nó đang trèo tường. Nhưng tìm hoài sao không thấy chỗ bám thế này? -Này!Đang làm gì thế?- Tiếng 1 đứa con trai vang lên làm nó giật mình.Bỗng dưng " Á " nó la lên rồi ngã vào đứa con trai đang đứng đó khiến cả 2 ngã vào nhau.Nhìn vào tưởng 2 đứa nó đang *** ấy! Nó đứng dậy phủi phủi bụi rồi chợt nhận ra: mình đang trễ giờ. -Xin lỗi!- Đó là 2 từ mà người kia nghe được từ nó.Lúc đứng dậy anh ta nhìn được phù hiệu trên áo nó rồi khẽ mỉm cười. Thấy…

Chương 4: Về nhà chồng

Vợ! Trả BàiTác giả: Tiểu BăngReng..eng...eng Xoẹt... Choang Thêm một cái đồng hồ bị nó đập nát. -1'... -5'... -10'... -Ôi mẹ ơi trễ giờ rồi !- Nó nhanh chóng VSCN rồi chạy thẳng xuống dưới nhà.Hôm nay là ngày đầu tiên học lớp 11 c*̉a nó kể từ ngày khai giảng. -Không kịp rồi! Nó tự nhủ khi nhìn thấy cổng trường đóng lại.Chỉ còn cách cuối. Nó nói rồi nhìn lên hàng rào trường thở dài. Nó đang mặc váy mà! -Hây..Ya...Hự...Bịch... Đó là tiếng nó đang trèo tường. Nhưng tìm hoài sao không thấy chỗ bám thế này? -Này!Đang làm gì thế?- Tiếng 1 đứa con trai vang lên làm nó giật mình.Bỗng dưng " Á " nó la lên rồi ngã vào đứa con trai đang đứng đó khiến cả 2 ngã vào nhau.Nhìn vào tưởng 2 đứa nó đang *** ấy! Nó đứng dậy phủi phủi bụi rồi chợt nhận ra: mình đang trễ giờ. -Xin lỗi!- Đó là 2 từ mà người kia nghe được từ nó.Lúc đứng dậy anh ta nhìn được phù hiệu trên áo nó rồi khẽ mỉm cười. Thấy… Khoan đã!Sao?Cô tính chạy à?À.. không đâu! chỉ là tôi có hẹn thôi!-Quái! Sao thên này đọc được suy nghĩ của mình hay vậy?Thật sao?Hẹn với ai?Anh hỏi lạ? Đương nhiên là bạn của tôi rồi!Sai! Bạn của cô là Đào Ngọc Gia Hân, hiện giờ đang ăn tối cùng gia đình ở nhà hàng XYZ.Ồ! Thật à?-Sao hắn biết hay vậy nhỉ?Vậy bây giờ ta đi chứ?Đi đâu?Đương nhiên là về nhà tôi rồi!CÁI GÌ? TẠI SAO?Vì em là vợ của tôi!Đưa đôi mắt cún con nhìn ba mẹ và nhận lại là cái cười chua chát.-Không lẽ cuộc đời của Đỗ Ngọc Linh Nhi mình tới đây là hết sao?Không thể nào.Ba ơi! Con về bên đó rồi đồ thì sao?À! Cái đó con không cần phải lo! Minh Khang đã có người tới nhà mình lấy lúc nãy rồi!Vậy con có được đưa chị Thảo sang không?Ở nhà tôi có nhiều người giúp việc rồi!-Hắn đápĐương nhiên là nhiều rồi vì nhà ba mẹ anh to mà!Nhà tôi! Tôi ở riêng.Vậy là anh chỉ sống 1 mình thôi sao?Ừk.Chết toi ròi!Nhưng vì thế mà tôi càng phải đưa chị ấy tới!Không thì tôi sẽ không tới nhà anh ở đâu!Thôi được rồi!

Khoan đã!

Sao?

Cô tính chạy à?

À.. không đâu! chỉ là tôi có hẹn thôi!-Quái! Sao thên này đọc được suy nghĩ của mình hay vậy?

Thật sao?Hẹn với ai?

Anh hỏi lạ? Đương nhiên là bạn của tôi rồi!

Sai! Bạn của cô là Đào Ngọc Gia Hân, hiện giờ đang ăn tối cùng gia đình ở nhà hàng XYZ.

Ồ! Thật à?-Sao hắn biết hay vậy nhỉ?

Vậy bây giờ ta đi chứ?

Đi đâu?

Đương nhiên là về nhà tôi rồi!

CÁI GÌ? TẠI SAO?

Vì em là vợ của tôi!

Đưa đôi mắt cún con nhìn ba mẹ và nhận lại là cái cười chua chát.-Không lẽ cuộc đời của Đỗ Ngọc Linh Nhi mình tới đây là hết sao?Không thể nào.

Ba ơi! Con về bên đó rồi đồ thì sao?

À! Cái đó con không cần phải lo! Minh Khang đã có người tới nhà mình lấy lúc nãy rồi!

Vậy con có được đưa chị Thảo sang không?

Ở nhà tôi có nhiều người giúp việc rồi!-Hắn đáp

Đương nhiên là nhiều rồi vì nhà ba mẹ anh to mà!

Nhà tôi! Tôi ở riêng.

Vậy là anh chỉ sống 1 mình thôi sao?

Ừk.

Chết toi ròi!Nhưng vì thế mà tôi càng phải đưa chị ấy tới!Không thì tôi sẽ không tới nhà anh ở đâu!

Thôi được rồi!

Vợ! Trả BàiTác giả: Tiểu BăngReng..eng...eng Xoẹt... Choang Thêm một cái đồng hồ bị nó đập nát. -1'... -5'... -10'... -Ôi mẹ ơi trễ giờ rồi !- Nó nhanh chóng VSCN rồi chạy thẳng xuống dưới nhà.Hôm nay là ngày đầu tiên học lớp 11 c*̉a nó kể từ ngày khai giảng. -Không kịp rồi! Nó tự nhủ khi nhìn thấy cổng trường đóng lại.Chỉ còn cách cuối. Nó nói rồi nhìn lên hàng rào trường thở dài. Nó đang mặc váy mà! -Hây..Ya...Hự...Bịch... Đó là tiếng nó đang trèo tường. Nhưng tìm hoài sao không thấy chỗ bám thế này? -Này!Đang làm gì thế?- Tiếng 1 đứa con trai vang lên làm nó giật mình.Bỗng dưng " Á " nó la lên rồi ngã vào đứa con trai đang đứng đó khiến cả 2 ngã vào nhau.Nhìn vào tưởng 2 đứa nó đang *** ấy! Nó đứng dậy phủi phủi bụi rồi chợt nhận ra: mình đang trễ giờ. -Xin lỗi!- Đó là 2 từ mà người kia nghe được từ nó.Lúc đứng dậy anh ta nhìn được phù hiệu trên áo nó rồi khẽ mỉm cười. Thấy… Khoan đã!Sao?Cô tính chạy à?À.. không đâu! chỉ là tôi có hẹn thôi!-Quái! Sao thên này đọc được suy nghĩ của mình hay vậy?Thật sao?Hẹn với ai?Anh hỏi lạ? Đương nhiên là bạn của tôi rồi!Sai! Bạn của cô là Đào Ngọc Gia Hân, hiện giờ đang ăn tối cùng gia đình ở nhà hàng XYZ.Ồ! Thật à?-Sao hắn biết hay vậy nhỉ?Vậy bây giờ ta đi chứ?Đi đâu?Đương nhiên là về nhà tôi rồi!CÁI GÌ? TẠI SAO?Vì em là vợ của tôi!Đưa đôi mắt cún con nhìn ba mẹ và nhận lại là cái cười chua chát.-Không lẽ cuộc đời của Đỗ Ngọc Linh Nhi mình tới đây là hết sao?Không thể nào.Ba ơi! Con về bên đó rồi đồ thì sao?À! Cái đó con không cần phải lo! Minh Khang đã có người tới nhà mình lấy lúc nãy rồi!Vậy con có được đưa chị Thảo sang không?Ở nhà tôi có nhiều người giúp việc rồi!-Hắn đápĐương nhiên là nhiều rồi vì nhà ba mẹ anh to mà!Nhà tôi! Tôi ở riêng.Vậy là anh chỉ sống 1 mình thôi sao?Ừk.Chết toi ròi!Nhưng vì thế mà tôi càng phải đưa chị ấy tới!Không thì tôi sẽ không tới nhà anh ở đâu!Thôi được rồi!

Chương 4: Về nhà chồng