Tác giả:

"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…

Chương 9: Cherry

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Có chuyện gì không "bạn" Yun? - Khoa đổi giọng ngọt cực ngọt nói với Yun- Có đấy - lúc này Yun đang sôi 100 độ- Chuyện gì vậy "bạn"? - Nam giọng cũng ngọt theo Khoa- MẤY NGƯỜI BÀY NHƯ VẬY BIẾT AI SẼ DỌN KHÔNGGGGGG????!!!!! - Yun tức lên tới 500 độ- Ờ... ờ.. - Tất nhiên là cô dọn - Kun đứng dựa ngoài cửa cười đểu- Anh... - Yun tức lên 1000 độ - HAI NGƯỜI THẤY HẬU QUẢ CHƯA!! DỌN CÁI ĐỐNG NÀY NGAY CHO TÔI!!!!!! - Yun tức lên tới 2000 độ- Yes sir - Khoa và Nam nói xong liền như ma đuổi mà dọn sạch chỉ trong vòn 5s vì làm Yun từ 37 độ mà tới 2000 độ (phục Yun quá đi)Yun nhìn hai người đó dọn dẹp xong rồi mới an tâm đi lên phòng. Lấy headphone ra nghe nhạc, bỗng có một số lạ gọi tới cho cô:- Alo? - Yun bắt máy nói[Is that Yun? Hi I'm Cherry] Yun à? Mình là Cherry nè- Cherry... - Yun thấy cái tên nghe quen quen[Don't say with me it you forget me?] Đừng nói với mình là cậu quên mình rồi nhé- Oh! It's you, Cherry! (Là cậu, Cherry) - Yun sực nhớ ra là một người bạn ở bên Los Angeles mà cô làm quen được - What is it? Where are you now? How are you? (Có chuyện gì vậy? Hiện cậu đang ở đâu? Cậu khỏe không?)[Yes, it's me. I'm still fine. I'm currently in near Bitexco ] Hi! Là mình. Mình vẫn ổn. Hiện mình đang ở gần tòa nhà Bitexco (tòa nhà 68 tầng ở Sài Gòn)- I'm in Ho Chi Minh city. To me go there with you. Ok? (Mình đang ở Thành phố Hồ Chí Minh. Để mình tới đó với cậu. OK?)[Sure. I'w wait] Được, mình sẽ đợi- Ok Tòa nhà Bitexco...~~- Cherry! - Yun vẫy tay chạy tới chỗ Cherry đang đứng- Oh Yun! Hi! From time come VN you still haven't called me - Cherry trách móc (Từ lúc về VN cậu vẫn không gọi cho mình nhỉ?)- Sorry - Do you want to go to eat? - Cherry hổi (Cậu có muốn đi ăn không?)- Sure! I'm hungry now (Tất nhiên! Mình đói bụng rồi)- Do you know any restaurant? (Cậu có biết một số nhà hàng nào không?)- Yes. The Log, it's very great (Có. The Log. Chỗ đấy rất tuyệt)- Ok let's go (khỏi dịch) Nhà hàng The Log...  Nhà hàng the Log... - What do you want to eat? - Yun hỏi Cherry (Cậu muốn ăn gì?)- Beff Steak (Bò bít tết)- Ok! - Yun quay qua nói với nhân viên - Cho 2 phần bò bít tết nhé chị(Từ đây tác giả sẽ dùng tiếng Việt nhé)- Sao cậu lại về VN? - Yun hỏi Cherry- Bố mình công tác bên này- Ừ- Còn cậu?- Mình học xong thì về thôi - Ừmk  Phục vụ bưng 2 phần Beff Steak ra. Cả 2 ngồi ăn và trò chuyện vui vẻ tới chiều- Mình muốn đi shopping, cậu đi với mình nha - Cherry nói với Yun- Được thôi Khu mua sắm Minza... ~~- Oa, cái áo kia đẹp quá - Cherry thốt lên khi thấy một chiếc áo sơmi ở quầy quần áo nam- Quý khách thật tinh mắt, đây là mẫu áo mới nhất của cửa hàng chúng tôi - một chị nhân viên nói, tay cầm chiếc áo sơmi màu đen, cổ áo chữ V, tay dài, sọc trắng nhìn rất tao nhã- Này! Mình mua cũng chẳng làm gì, hay là cậu mua cho anh trai cậu đi - Cherry nói rồi vỗ vai Yun- Hm.... - Yun đắng đo - Được thôi Nhân viên gói chiếc áo lại, Yun cùng Cherry ra về. Về tới nhà Kun, Cherry nhìn căn biệt thự mà không khỏi ngạc nhiên:- Oa, nhà cậu đây ư? To quá... - Cherry thốt lên - Chả bù cho mình, phải ở khách sạn. Này! Mình ở nhờ nhà cậu được không?- Ấy! Không được! Đây là nhà bạn mình, mình ở nhờ tại chưa tìm được nhà thôi - Yun khéo léo giải thích- Còn nhà của anh cậu? - À... Ảnh đi qua Pháp mà không để chìa khóa lại thôi - Yun cười hì hì - Ừ vậy cậu về nhà đi. Bye- Ừm byeYun nói rồi vào nhà. Làm một ly coffee capuchino cho Kun rồi về phòng ngủ. Lúc qua phòng Kun chưa kịp cất túi đồ mà vẫn cầm trên tay:- Này! - Kun hỏi- Hả?- Túi đồ đó... mua cho ai?- Cho a... - Yun bịt miệng, không thể nói là anh hai cô vì Kun biết anh hai cô là một hacker ngầm nên sẽ nghi ngờ ảnh hưởng tới việc của cô - cho... bạn tôi?- Bạn cô?? Cô mới về VN cơ mà?- Aissss... cho ai là chuyện của tôi, không cần anh quan tâm - Yun nói rồi hậm hực bước về phòng  P.s: Hôm nay tác giả viết như vậyvì thứ 7 có thể sẽ không có chương mới đâu nhá. Bye

- Có chuyện gì không "bạn" Yun? - Khoa đổi giọng ngọt cực ngọt nói với Yun

- Có đấy - lúc này Yun đang sôi 100 độ

- Chuyện gì vậy "bạn"? - Nam giọng cũng ngọt theo Khoa

- MẤY NGƯỜI BÀY NHƯ VẬY BIẾT AI SẼ DỌN KHÔNGGGGGG????!!!!! - Yun tức lên tới 500 độ

- Ờ... ờ.. 

- Tất nhiên là cô dọn - Kun đứng dựa ngoài cửa cười đểu

- Anh... - Yun tức lên 1000 độ - HAI NGƯỜI THẤY HẬU QUẢ CHƯA!! DỌN CÁI ĐỐNG NÀY NGAY CHO TÔI!!!!!! - Yun tức lên tới 2000 độ

- Yes sir - Khoa và Nam nói xong liền như ma đuổi mà dọn sạch chỉ trong vòn 5s vì làm Yun từ 37 độ mà tới 2000 độ (phục Yun quá đi)

Yun nhìn hai người đó dọn dẹp xong rồi mới an tâm đi lên phòng. Lấy headphone ra nghe nhạc, bỗng có một số lạ gọi tới cho cô:

- Alo? - Yun bắt máy nói

[Is that Yun? Hi I'm Cherry] Yun à? Mình là Cherry nè

- Cherry... - Yun thấy cái tên nghe quen quen

[Don't say with me it you forget me?] Đừng nói với mình là cậu quên mình rồi nhé

- Oh! It's you, Cherry! (Là cậu, Cherry) - Yun sực nhớ ra là một người bạn ở bên Los Angeles mà cô làm quen được - What is it? Where are you now? How are you? (Có chuyện gì vậy? Hiện cậu đang ở đâu? Cậu khỏe không?)

[Yes, it's me. I'm still fine. I'm currently in near Bitexco ] Hi! Là mình. Mình vẫn ổn. Hiện mình đang ở gần tòa nhà Bitexco (tòa nhà 68 tầng ở Sài Gòn)

- I'm in Ho Chi Minh city. To me go there with you. Ok? (Mình đang ở Thành phố Hồ Chí Minh. Để mình tới đó với cậu. OK?)

[Sure. I'w wait] Được, mình sẽ đợi

- Ok

 

Tòa nhà Bitexco...~~

- Cherry! - Yun vẫy tay chạy tới chỗ Cherry đang đứng

- Oh Yun! Hi! From time come VN you still haven't called me - Cherry trách móc (Từ lúc về VN cậu vẫn không gọi cho mình nhỉ?)

- Sorry 

- Do you want to go to eat? - Cherry hổi (Cậu có muốn đi ăn không?)

- Sure! I'm hungry now (Tất nhiên! Mình đói bụng rồi)

- Do you know any restaurant? (Cậu có biết một số nhà hàng nào không?)

- Yes. The Log, it's very great (Có. The Log. Chỗ đấy rất tuyệt)

- Ok let's go (khỏi dịch)

 

Nhà hàng The Log... 

 

Nhà hàng the Log... 

- What do you want to eat? - Yun hỏi Cherry (Cậu muốn ăn gì?)

- Beff Steak (Bò bít tết)

- Ok! - Yun quay qua nói với nhân viên - Cho 2 phần bò bít tết nhé chị

(Từ đây tác giả sẽ dùng tiếng Việt nhé)

- Sao cậu lại về VN? - Yun hỏi Cherry

- Bố mình công tác bên này

- Ừ

- Còn cậu?

- Mình học xong thì về thôi 

- Ừmk 

 

Phục vụ bưng 2 phần Beff Steak ra. Cả 2 ngồi ăn và trò chuyện vui vẻ tới chiều

- Mình muốn đi shopping, cậu đi với mình nha - Cherry nói với Yun

- Được thôi

 

Khu mua sắm Minza... ~~

- Oa, cái áo kia đẹp quá - Cherry thốt lên khi thấy một chiếc áo sơmi ở quầy quần áo nam

- Quý khách thật tinh mắt, đây là mẫu áo mới nhất của cửa hàng chúng tôi - một chị nhân viên nói, tay cầm chiếc áo sơmi màu đen, cổ áo chữ V, tay dài, sọc trắng nhìn rất tao nhã

- Này! Mình mua cũng chẳng làm gì, hay là cậu mua cho anh trai cậu đi - Cherry nói rồi vỗ vai Yun

- Hm.... - Yun đắng đo - Được thôi

 

Nhân viên gói chiếc áo lại, Yun cùng Cherry ra về. Về tới nhà Kun, Cherry nhìn căn biệt thự mà không khỏi ngạc nhiên:

- Oa, nhà cậu đây ư? To quá... - Cherry thốt lên - Chả bù cho mình, phải ở khách sạn. Này! Mình ở nhờ nhà cậu được không?

- Ấy! Không được! Đây là nhà bạn mình, mình ở nhờ tại chưa tìm được nhà thôi - Yun khéo léo giải thích

- Còn nhà của anh cậu? 

- À... Ảnh đi qua Pháp mà không để chìa khóa lại thôi - Yun cười hì hì 

- Ừ vậy cậu về nhà đi. Bye

- Ừm bye

Yun nói rồi vào nhà. Làm một ly coffee capuchino cho Kun rồi về phòng ngủ. Lúc qua phòng Kun chưa kịp cất túi đồ mà vẫn cầm trên tay:

- Này! - Kun hỏi

- Hả?

- Túi đồ đó... mua cho ai?

- Cho a... - Yun bịt miệng, không thể nói là anh hai cô vì Kun biết anh hai cô là một hacker ngầm nên sẽ nghi ngờ ảnh hưởng tới việc của cô - cho... bạn tôi?

- Bạn cô?? Cô mới về VN cơ mà?

- Aissss... cho ai là chuyện của tôi, không cần anh quan tâm - Yun nói rồi hậm hực bước về phòng

 

 P.s: Hôm nay tác giả viết như vậyvì thứ 7 có thể sẽ không có chương mới đâu nhá. Bye

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Có chuyện gì không "bạn" Yun? - Khoa đổi giọng ngọt cực ngọt nói với Yun- Có đấy - lúc này Yun đang sôi 100 độ- Chuyện gì vậy "bạn"? - Nam giọng cũng ngọt theo Khoa- MẤY NGƯỜI BÀY NHƯ VẬY BIẾT AI SẼ DỌN KHÔNGGGGGG????!!!!! - Yun tức lên tới 500 độ- Ờ... ờ.. - Tất nhiên là cô dọn - Kun đứng dựa ngoài cửa cười đểu- Anh... - Yun tức lên 1000 độ - HAI NGƯỜI THẤY HẬU QUẢ CHƯA!! DỌN CÁI ĐỐNG NÀY NGAY CHO TÔI!!!!!! - Yun tức lên tới 2000 độ- Yes sir - Khoa và Nam nói xong liền như ma đuổi mà dọn sạch chỉ trong vòn 5s vì làm Yun từ 37 độ mà tới 2000 độ (phục Yun quá đi)Yun nhìn hai người đó dọn dẹp xong rồi mới an tâm đi lên phòng. Lấy headphone ra nghe nhạc, bỗng có một số lạ gọi tới cho cô:- Alo? - Yun bắt máy nói[Is that Yun? Hi I'm Cherry] Yun à? Mình là Cherry nè- Cherry... - Yun thấy cái tên nghe quen quen[Don't say with me it you forget me?] Đừng nói với mình là cậu quên mình rồi nhé- Oh! It's you, Cherry! (Là cậu, Cherry) - Yun sực nhớ ra là một người bạn ở bên Los Angeles mà cô làm quen được - What is it? Where are you now? How are you? (Có chuyện gì vậy? Hiện cậu đang ở đâu? Cậu khỏe không?)[Yes, it's me. I'm still fine. I'm currently in near Bitexco ] Hi! Là mình. Mình vẫn ổn. Hiện mình đang ở gần tòa nhà Bitexco (tòa nhà 68 tầng ở Sài Gòn)- I'm in Ho Chi Minh city. To me go there with you. Ok? (Mình đang ở Thành phố Hồ Chí Minh. Để mình tới đó với cậu. OK?)[Sure. I'w wait] Được, mình sẽ đợi- Ok Tòa nhà Bitexco...~~- Cherry! - Yun vẫy tay chạy tới chỗ Cherry đang đứng- Oh Yun! Hi! From time come VN you still haven't called me - Cherry trách móc (Từ lúc về VN cậu vẫn không gọi cho mình nhỉ?)- Sorry - Do you want to go to eat? - Cherry hổi (Cậu có muốn đi ăn không?)- Sure! I'm hungry now (Tất nhiên! Mình đói bụng rồi)- Do you know any restaurant? (Cậu có biết một số nhà hàng nào không?)- Yes. The Log, it's very great (Có. The Log. Chỗ đấy rất tuyệt)- Ok let's go (khỏi dịch) Nhà hàng The Log...  Nhà hàng the Log... - What do you want to eat? - Yun hỏi Cherry (Cậu muốn ăn gì?)- Beff Steak (Bò bít tết)- Ok! - Yun quay qua nói với nhân viên - Cho 2 phần bò bít tết nhé chị(Từ đây tác giả sẽ dùng tiếng Việt nhé)- Sao cậu lại về VN? - Yun hỏi Cherry- Bố mình công tác bên này- Ừ- Còn cậu?- Mình học xong thì về thôi - Ừmk  Phục vụ bưng 2 phần Beff Steak ra. Cả 2 ngồi ăn và trò chuyện vui vẻ tới chiều- Mình muốn đi shopping, cậu đi với mình nha - Cherry nói với Yun- Được thôi Khu mua sắm Minza... ~~- Oa, cái áo kia đẹp quá - Cherry thốt lên khi thấy một chiếc áo sơmi ở quầy quần áo nam- Quý khách thật tinh mắt, đây là mẫu áo mới nhất của cửa hàng chúng tôi - một chị nhân viên nói, tay cầm chiếc áo sơmi màu đen, cổ áo chữ V, tay dài, sọc trắng nhìn rất tao nhã- Này! Mình mua cũng chẳng làm gì, hay là cậu mua cho anh trai cậu đi - Cherry nói rồi vỗ vai Yun- Hm.... - Yun đắng đo - Được thôi Nhân viên gói chiếc áo lại, Yun cùng Cherry ra về. Về tới nhà Kun, Cherry nhìn căn biệt thự mà không khỏi ngạc nhiên:- Oa, nhà cậu đây ư? To quá... - Cherry thốt lên - Chả bù cho mình, phải ở khách sạn. Này! Mình ở nhờ nhà cậu được không?- Ấy! Không được! Đây là nhà bạn mình, mình ở nhờ tại chưa tìm được nhà thôi - Yun khéo léo giải thích- Còn nhà của anh cậu? - À... Ảnh đi qua Pháp mà không để chìa khóa lại thôi - Yun cười hì hì - Ừ vậy cậu về nhà đi. Bye- Ừm byeYun nói rồi vào nhà. Làm một ly coffee capuchino cho Kun rồi về phòng ngủ. Lúc qua phòng Kun chưa kịp cất túi đồ mà vẫn cầm trên tay:- Này! - Kun hỏi- Hả?- Túi đồ đó... mua cho ai?- Cho a... - Yun bịt miệng, không thể nói là anh hai cô vì Kun biết anh hai cô là một hacker ngầm nên sẽ nghi ngờ ảnh hưởng tới việc của cô - cho... bạn tôi?- Bạn cô?? Cô mới về VN cơ mà?- Aissss... cho ai là chuyện của tôi, không cần anh quan tâm - Yun nói rồi hậm hực bước về phòng  P.s: Hôm nay tác giả viết như vậyvì thứ 7 có thể sẽ không có chương mới đâu nhá. Bye

Chương 9: Cherry