"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay. Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…
Chương 15: Trả thù
Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay. Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Cô... - Yun đứng dậy khỏi ghế, không cầm khỏi tức giận - Thôi không sao - Yun nói rồi cầm khăn lau sạch sẽ- Hả? - Yin ngạc nhiên, Tú và Khoa bàn trên cũng quay xuống la làng- Đã bảo không sao mà - Yun ngồi xuống ghế, lấy một tờ giấy ghi ghi gì đó- Nhát cấy - Ran cười nhếch mép rồi bỏ đi- Khoan - Yun dán tờ giấy vừa ghi lên lưng Ran - trên lưng cậu có con sâu, tôi lấy ra rồi- Ờ - Ran nói rồi bỏ về chỗ ngồiKhi đi qua các bàn của các hs, ai nấy cũng đều nhìn Ran chằm chằm, thực ra là nhìn kĩ vào cái lưng, dính tờ giấy ghi: "TÔI LÀ CON LESS! TÔI BỊ ĐIÊN" + dòng chữ: "đứa nào nói thì đừng trách với tôi" (chị hù ác quá). Ran thấy mà cứ tưởng bở: "Chắc mình đẹp quá mà, cái đó là sự thật rồi, Haha" (Hoy! Xuống với tôi đi bà ơi!). Lúc ra về, tờ giấy vẫn còn dính trên lưng áo khiến người đi đường ai nhìn qua cũng thầm cười. Ran nhìn họ khó hiểu, lên chiếc xe limo rồi phóng tới nhà hàng Jina:- Hêy! - Rin vẫy tay khi nhìn thấy Ran- Chào- Làm gì lâu thế?- Có chuyện thôi, mà bữa nay sao mọi người nhìn tui mà cười khúc khích khó hiểu ghê- Không biết nữa, à mà chuyện con Yun sao rồi?- Sáng nay tui đổ nước vào người nó mà nó vẫn bình thản được, tức ghê- Đừng lo, chắc nó sợ bà đó (Yun: méo có đâu)- Ờm, mà bà lo kế hoạch chưa- Rồi, chúng ta sẽ làm vậy... vậy... vậy... (t/g không nghe thấy)- Hay đó, rồi anh Kun sẽ về tay tui haha, ủa còn Kin của bà thì sao? (Kin: tui là tui, không là của ai hết. T/g: trừ 1 người. Kin: đi ra chỗ khác *kéo kéo*)- Tui đang cố gắng đăng kí học ở trường Sun nè (Kin: đờ có mưng. T/g: đi *kéo*). Tự nhiên ông anh đáng ghét không cho học- Sao vậy?- Thì vậy nè: "Em sẽ gây rắc rối bla bla... Em không được phép bla bla..." Như vậy đó! Haiz- Thôi không sao! Mà nhớ thực hiện kế hoạch đó nha- OkSau khi ăn xong, Rin và Ran rời khỏi nhà hàng, Ran đi trước Rin nên Rin đã nhìn thấy tờ giấy:- Ê Ê- Không phải lúc này - Ran đang nhìn một anh khá đẹp trai, nhưng khi thấy anh ta đã có bạn gái thì xụ mặt nhăn nhó - Đi thôi- Ờ... Được thôi'Trên chiếc xe limo, Ran đang ngồi make up, còn Rin thì vẫn nhìn Ran:- Bà có chắc không muốn nghe?- Ờ, tui sắp đi bar rồi nên phải tranh thủ make up, thay đồ chắc khỏi quá- Ai lại mặc đồ hs đi bar?- Ờ cũng có lý- Với lại... - Rin nói rồi lấy tờ giấy ra khỏi lưng Ran- CÁI GÌ THẾ NÀY?!?! - Ran hét toáng cả xe- Tui tính nói mà bà có cho đâu- HỪ HỪ.... TỨC QUÁ... CON YUN ĐÁNG GHÉT CHẾT TIỆT, RỒI NGƯỜI SẼ HỐI HẬN - Ran nói, tay vò vò nát tờ giấy
- Cô... - Yun đứng dậy khỏi ghế, không cầm khỏi tức giận - Thôi không sao - Yun nói rồi cầm khăn lau sạch sẽ
- Hả? - Yin ngạc nhiên, Tú và Khoa bàn trên cũng quay xuống la làng
- Đã bảo không sao mà - Yun ngồi xuống ghế, lấy một tờ giấy ghi ghi gì đó
- Nhát cấy - Ran cười nhếch mép rồi bỏ đi
- Khoan - Yun dán tờ giấy vừa ghi lên lưng Ran - trên lưng cậu có con sâu, tôi lấy ra rồi
- Ờ - Ran nói rồi bỏ về chỗ ngồi
Khi đi qua các bàn của các hs, ai nấy cũng đều nhìn Ran chằm chằm, thực ra là nhìn kĩ vào cái lưng, dính tờ giấy ghi: "TÔI LÀ CON LESS! TÔI BỊ ĐIÊN" + dòng chữ: "đứa nào nói thì đừng trách với tôi" (chị hù ác quá). Ran thấy mà cứ tưởng bở: "Chắc mình đẹp quá mà, cái đó là sự thật rồi, Haha" (Hoy! Xuống với tôi đi bà ơi!). Lúc ra về, tờ giấy vẫn còn dính trên lưng áo khiến người đi đường ai nhìn qua cũng thầm cười. Ran nhìn họ khó hiểu, lên chiếc xe limo rồi phóng tới nhà hàng Jina:
- Hêy! - Rin vẫy tay khi nhìn thấy Ran
- Chào
- Làm gì lâu thế?
- Có chuyện thôi, mà bữa nay sao mọi người nhìn tui mà cười khúc khích khó hiểu ghê
- Không biết nữa, à mà chuyện con Yun sao rồi?
- Sáng nay tui đổ nước vào người nó mà nó vẫn bình thản được, tức ghê
- Đừng lo, chắc nó sợ bà đó (Yun: méo có đâu)
- Ờm, mà bà lo kế hoạch chưa
- Rồi, chúng ta sẽ làm vậy... vậy... vậy... (t/g không nghe thấy)
- Hay đó, rồi anh Kun sẽ về tay tui haha, ủa còn Kin của bà thì sao? (Kin: tui là tui, không là của ai hết. T/g: trừ 1 người. Kin: đi ra chỗ khác *kéo kéo*)
- Tui đang cố gắng đăng kí học ở trường Sun nè (Kin: đờ có mưng. T/g: đi *kéo*). Tự nhiên ông anh đáng ghét không cho học
- Sao vậy?
- Thì vậy nè: "Em sẽ gây rắc rối bla bla... Em không được phép bla bla..." Như vậy đó! Haiz
- Thôi không sao! Mà nhớ thực hiện kế hoạch đó nha
- Ok
Sau khi ăn xong, Rin và Ran rời khỏi nhà hàng, Ran đi trước Rin nên Rin đã nhìn thấy tờ giấy:
- Ê Ê
- Không phải lúc này - Ran đang nhìn một anh khá đẹp trai, nhưng khi thấy anh ta đã có bạn gái thì xụ mặt nhăn nhó - Đi thôi
- Ờ... Được thôi'
Trên chiếc xe limo, Ran đang ngồi make up, còn Rin thì vẫn nhìn Ran:
- Bà có chắc không muốn nghe?
- Ờ, tui sắp đi bar rồi nên phải tranh thủ make up, thay đồ chắc khỏi quá
- Ai lại mặc đồ hs đi bar?
- Ờ cũng có lý
- Với lại... - Rin nói rồi lấy tờ giấy ra khỏi lưng Ran
- CÁI GÌ THẾ NÀY?!?! - Ran hét toáng cả xe
- Tui tính nói mà bà có cho đâu
- HỪ HỪ.... TỨC QUÁ... CON YUN ĐÁNG GHÉT CHẾT TIỆT, RỒI NGƯỜI SẼ HỐI HẬN - Ran nói, tay vò vò nát tờ giấy
Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay. Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… - Cô... - Yun đứng dậy khỏi ghế, không cầm khỏi tức giận - Thôi không sao - Yun nói rồi cầm khăn lau sạch sẽ- Hả? - Yin ngạc nhiên, Tú và Khoa bàn trên cũng quay xuống la làng- Đã bảo không sao mà - Yun ngồi xuống ghế, lấy một tờ giấy ghi ghi gì đó- Nhát cấy - Ran cười nhếch mép rồi bỏ đi- Khoan - Yun dán tờ giấy vừa ghi lên lưng Ran - trên lưng cậu có con sâu, tôi lấy ra rồi- Ờ - Ran nói rồi bỏ về chỗ ngồiKhi đi qua các bàn của các hs, ai nấy cũng đều nhìn Ran chằm chằm, thực ra là nhìn kĩ vào cái lưng, dính tờ giấy ghi: "TÔI LÀ CON LESS! TÔI BỊ ĐIÊN" + dòng chữ: "đứa nào nói thì đừng trách với tôi" (chị hù ác quá). Ran thấy mà cứ tưởng bở: "Chắc mình đẹp quá mà, cái đó là sự thật rồi, Haha" (Hoy! Xuống với tôi đi bà ơi!). Lúc ra về, tờ giấy vẫn còn dính trên lưng áo khiến người đi đường ai nhìn qua cũng thầm cười. Ran nhìn họ khó hiểu, lên chiếc xe limo rồi phóng tới nhà hàng Jina:- Hêy! - Rin vẫy tay khi nhìn thấy Ran- Chào- Làm gì lâu thế?- Có chuyện thôi, mà bữa nay sao mọi người nhìn tui mà cười khúc khích khó hiểu ghê- Không biết nữa, à mà chuyện con Yun sao rồi?- Sáng nay tui đổ nước vào người nó mà nó vẫn bình thản được, tức ghê- Đừng lo, chắc nó sợ bà đó (Yun: méo có đâu)- Ờm, mà bà lo kế hoạch chưa- Rồi, chúng ta sẽ làm vậy... vậy... vậy... (t/g không nghe thấy)- Hay đó, rồi anh Kun sẽ về tay tui haha, ủa còn Kin của bà thì sao? (Kin: tui là tui, không là của ai hết. T/g: trừ 1 người. Kin: đi ra chỗ khác *kéo kéo*)- Tui đang cố gắng đăng kí học ở trường Sun nè (Kin: đờ có mưng. T/g: đi *kéo*). Tự nhiên ông anh đáng ghét không cho học- Sao vậy?- Thì vậy nè: "Em sẽ gây rắc rối bla bla... Em không được phép bla bla..." Như vậy đó! Haiz- Thôi không sao! Mà nhớ thực hiện kế hoạch đó nha- OkSau khi ăn xong, Rin và Ran rời khỏi nhà hàng, Ran đi trước Rin nên Rin đã nhìn thấy tờ giấy:- Ê Ê- Không phải lúc này - Ran đang nhìn một anh khá đẹp trai, nhưng khi thấy anh ta đã có bạn gái thì xụ mặt nhăn nhó - Đi thôi- Ờ... Được thôi'Trên chiếc xe limo, Ran đang ngồi make up, còn Rin thì vẫn nhìn Ran:- Bà có chắc không muốn nghe?- Ờ, tui sắp đi bar rồi nên phải tranh thủ make up, thay đồ chắc khỏi quá- Ai lại mặc đồ hs đi bar?- Ờ cũng có lý- Với lại... - Rin nói rồi lấy tờ giấy ra khỏi lưng Ran- CÁI GÌ THẾ NÀY?!?! - Ran hét toáng cả xe- Tui tính nói mà bà có cho đâu- HỪ HỪ.... TỨC QUÁ... CON YUN ĐÁNG GHÉT CHẾT TIỆT, RỒI NGƯỜI SẼ HỐI HẬN - Ran nói, tay vò vò nát tờ giấy