Tác giả:

"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới…

Chương 22: Thời gian bên Nhật

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… 1 tuần sau khi đi Nhật: Yun cứ nằm khóc mãi trong phòng.2 tuần : Yun bắt đầu xếp đồ đạc3 tuần: đã ổn định tinh thần, Yun bắt đầu cuộc sống mới ở Nhật1 tuần sau khi Yun đi: Kun tìm kiếm khắp cái Nhật Bản, nhưng Kat đã giấu rất kĩ2 tuần: anh tìm cô không bỏ cuộc3 tuần: anh nhớ cô đến điên lênYun thì đang vui vẻ xem tivi bỗng có thư, cô liền chạy ra nhận hàng. Nhận hàng xong, cô vào xem tivi tiếp. Cô không biết rằng người vừa giao hàng là quản lý của Kun. Quản lý của Kun liền gọi cho Kun thông báo. Kun như tên điên chạy lên máy bay riêng bay tới Nhật. Đứng trước cửa nhà Yun, Kun cứ đập cửa liên tục. Yun khó chịu ra mở cửa. Nhìn thấy Kun, cô thoáng bất ngờ tính đóng cửa thì không kịp. Kun nhào tới ôm lấy cô, mặc cho cô vùng vẫy. Yun đá vào chân Kun một cái làm cho Kun đau đớn:- Em làm gì vậy hả?! - Kun hét lên- Tôi mới phải hỏi anh câu đó, anh làm gì ở đây??- Tôi tìm em chứ làm gì- Tại sao?- Vì tôi nhớ emYun đỏ mặt, Kun thấy dễ thương liền hôn lên má Yun một cái chụt. Yun bất ngờ, đơ người. Sau khi định thần lại, Yun hỏi Kun:- Sau anh không đi với mấy con gà mái mơ kia đi mà tìm tôi?- Em đang ghen à?- Làm. . . gì. . . có. . .- Có kìa thấy chưa, bây giờ cùng tôi về VN- CÁI GÌ? ANH ĐIÊN À? KHÔNG BAO GIỜYun nói rồi đạp Kun ra khỏi nhà, đóng cửa, khóa cửa.

1 tuần sau khi đi Nhật: Yun cứ nằm khóc mãi trong phòng.

2 tuần : Yun bắt đầu xếp đồ đạc

3 tuần: đã ổn định tinh thần, Yun bắt đầu cuộc sống mới ở Nhật

1 tuần sau khi Yun đi: Kun tìm kiếm khắp cái Nhật Bản, nhưng Kat đã giấu rất kĩ

2 tuần: anh tìm cô không bỏ cuộc

3 tuần: anh nhớ cô đến điên lên

Yun thì đang vui vẻ xem tivi bỗng có thư, cô liền chạy ra nhận hàng. Nhận hàng xong, cô vào xem tivi tiếp. Cô không biết rằng người vừa giao hàng là quản lý của Kun. Quản lý của Kun liền gọi cho Kun thông báo. Kun như tên điên chạy lên máy bay riêng bay tới Nhật. Đứng trước cửa nhà Yun, Kun cứ đập cửa liên tục. Yun khó chịu ra mở cửa. Nhìn thấy Kun, cô thoáng bất ngờ tính đóng cửa thì không kịp. Kun nhào tới ôm lấy cô, mặc cho cô vùng vẫy. Yun đá vào chân Kun một cái làm cho Kun đau đớn:

- Em làm gì vậy hả?! - Kun hét lên

- Tôi mới phải hỏi anh câu đó, anh làm gì ở đây??

- Tôi tìm em chứ làm gì

- Tại sao?

- Vì tôi nhớ em

Yun đỏ mặt, Kun thấy dễ thương liền hôn lên má Yun một cái chụt. Yun bất ngờ, đơ người. Sau khi định thần lại, Yun hỏi Kun:

- Sau anh không đi với mấy con gà mái mơ kia đi mà tìm tôi?

- Em đang ghen à?

- Làm. . . gì. . . có. . .

- Có kìa thấy chưa, bây giờ cùng tôi về VN

- CÁI GÌ? ANH ĐIÊN À? KHÔNG BAO GIỜ

Yun nói rồi đạp Kun ra khỏi nhà, đóng cửa, khóa cửa.

Siêu Quậy Học Viện SunTác giả: Cừu nhỏTruyện Đô Thị"Chuyến bay từ Los Angeles về Việt Nam chuẩn bị khởi hành" - giọng nói của một nhân viên thông báo phát lên từ loa của sân bay.  Yun đang ngồi đọc sách ở dãy ghế chờ, nghe tiếng thông báo, cô vội cất cuốn sách vào balo rồi xách vali lên máy bay. Trên máy bay, Yun lại lấy cuốn sách ra đọc. Nói đọc chứ thật ra tâm hồn để trên mây chờ ai kéo xuống. "Mình đi cũng đã được 5 năm rồi. Không biết bên đó có ai nhớ tới mình không nhỉ? Chắc không đâu... mình tự ý bỏ đi như vậy cơ mà..." Yun thầm nghĩ rồi lắc đầu, mỉm cười chua xót. Đến nơi, Yun bước xuống sân bay. Nhìn những người ôm lấy, cười tươi đón người thân mà cô không khỏi buồn. "Giá như anh ấy cũng ở đây và đón mình nhỉ..." Yun thầm nghĩ. Rồi Yun kéo vali ra khỏi sân bay, đi đến đâu cô cũng được mọi người dòm ngó, lũ boy thì được vào viện tiếp máu còn girl thì ghen vì bạn trai của mình cứ nhìn chằm chằm gái khác mà chảy máu mũi (t/g: người ta đẹp thế cơ mà... haha). Yun mặc một chiếc váy trắng không dây, để lộ bờ vai trắng nõn, phần dưới… 1 tuần sau khi đi Nhật: Yun cứ nằm khóc mãi trong phòng.2 tuần : Yun bắt đầu xếp đồ đạc3 tuần: đã ổn định tinh thần, Yun bắt đầu cuộc sống mới ở Nhật1 tuần sau khi Yun đi: Kun tìm kiếm khắp cái Nhật Bản, nhưng Kat đã giấu rất kĩ2 tuần: anh tìm cô không bỏ cuộc3 tuần: anh nhớ cô đến điên lênYun thì đang vui vẻ xem tivi bỗng có thư, cô liền chạy ra nhận hàng. Nhận hàng xong, cô vào xem tivi tiếp. Cô không biết rằng người vừa giao hàng là quản lý của Kun. Quản lý của Kun liền gọi cho Kun thông báo. Kun như tên điên chạy lên máy bay riêng bay tới Nhật. Đứng trước cửa nhà Yun, Kun cứ đập cửa liên tục. Yun khó chịu ra mở cửa. Nhìn thấy Kun, cô thoáng bất ngờ tính đóng cửa thì không kịp. Kun nhào tới ôm lấy cô, mặc cho cô vùng vẫy. Yun đá vào chân Kun một cái làm cho Kun đau đớn:- Em làm gì vậy hả?! - Kun hét lên- Tôi mới phải hỏi anh câu đó, anh làm gì ở đây??- Tôi tìm em chứ làm gì- Tại sao?- Vì tôi nhớ emYun đỏ mặt, Kun thấy dễ thương liền hôn lên má Yun một cái chụt. Yun bất ngờ, đơ người. Sau khi định thần lại, Yun hỏi Kun:- Sau anh không đi với mấy con gà mái mơ kia đi mà tìm tôi?- Em đang ghen à?- Làm. . . gì. . . có. . .- Có kìa thấy chưa, bây giờ cùng tôi về VN- CÁI GÌ? ANH ĐIÊN À? KHÔNG BAO GIỜYun nói rồi đạp Kun ra khỏi nhà, đóng cửa, khóa cửa.

Chương 22: Thời gian bên Nhật