- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."…
Chương 15
Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!Tác giả: nhím(♏)- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."… " Kelvin, bên ngoài anh rất lạnh lùng nhưng bên trong thật sự anh rất ấm áp. Lúc trước cô cho rằng anh là một con người nhìn có vẻ hoàn hảo nhưng lại là người vô tâm. Tiếp xúc với anh nhiều cô mới nhận ra suy nghĩ c*̉a mình bấy lâu hoàn toàn sai. Anh không phải là con người như vậy. Anh luôn quan tâm người khác một cách ầm thầm không để ai nhận ra cả. Nhìn thật kĩ vào đôi mắt đen láy c*̉a anh cô thấy anh có rất nhiều buồn phiền, cô rất muốn chia sẻ c*̀ng anh nhưng không dám. Với lại người như anh cô có hỏi anh c*̃ng không nói. Mà cô chỉ ôsin c*̉a anh thôi có quyền gì xen vào cuộc sống riêng c*̉a anh chứ." Trên đường về nhà Jenny và Kelvin không ai nói gì nên Jenny nghĩ vu vơ. - Em có muốn về thăm mẹ không?_Bỗng Kelvin lên tiếng- Được không?_Jenny- Tôi sẽ đưa em đi._Kelvin- Vâng, địa chỉ là...._Jenny- Tôi biết._Kelvin- Sao anh biết._Jenny- Đến rồi đó._Kelvin đưa Jenny đến một ngôi nhà cấp 4- Ơ đây đâu phải nhà em._JennyKelvin không nói gì chỉ bước xuống mở cửa xe cho Jenny rổi xách túi hoa quả đi vào. Jenny vẫn không hiểu gì, mẹ cô ở phòng trọ mà. Nhưng thôi kệ cô đi vào theo Kelvin.- Cháu chào bác._Kelvin- Kelvin đến chơi hả cháu. Vào nhà đi._Bà Trang Hạ- Mẹ._Jenny- Con c*̃ng về à?_Bà Trang Hạ- Sao mẹ lại ở đây?_Jenny- Là cậu Kelvin cho mẹ thuê căn nhà này. Từ đầu mẹ c*̃ng không đồng ý nhưng tiền thuê căn nhà này với phòng trọ bằng nhau nên mẹ chuyển sang đây. thôi hai đứa vào nhà đi, để mẹ đi lấy nước._Bà Trang HạCô biết là có hỏi Kelvin c*̃ng không trả lời tại sao lại cho mẹ cô thuê nhà nên thôi. Ngồi nói chuyện hỏi thăm mẹ được khá lâu, Jenny chào mẹ để đi về:- Đến giờ con đi rồi, để khi khác con về thăm mẹ nhé.- Con với Kelvin ở lại ăn cơm rổi chiều về không được à?_Bà Trang Hạ- Nhưng con..._Jenny- Cứ ở lại đi._Kelvin- Được rồi để mẹ vào làm cơm._Bà Trang Hạ- Để con giúp. Anh ngồi đợi tí nha._JennyKelvin ngồi một mình ở trên phòng khách cho đến khi Jenny gọi anh xuống ăn cơm. Ngồi ăn nhìn hai mẹ con Jenny, Kelvin chạnh lòng nhớ đến ba mẹ c*̉a mình. Hai năm, phải đã hai năm anh không được gặp ba mẹ rồi. c*̃ng sắp đến kì nghỉ hè, anh tính rủ đám bạn đi du lịch ở Mĩ, tiện thể thăm ba mẹ c*̉a anh. Ăn xong Kelvin có việc bận nên anh đưa Jenny về biệt thự luôn.
" Kelvin, bên ngoài anh rất lạnh lùng nhưng bên trong thật sự anh rất ấm áp. Lúc trước cô cho rằng anh là một con người nhìn có vẻ hoàn hảo nhưng lại là người vô tâm. Tiếp xúc với anh nhiều cô mới nhận ra suy nghĩ c*̉a mình bấy lâu hoàn toàn sai. Anh không phải là con người như vậy. Anh luôn quan tâm người khác một cách ầm thầm không để ai nhận ra cả. Nhìn thật kĩ vào đôi mắt đen láy c*̉a anh cô thấy anh có rất nhiều buồn phiền, cô rất muốn chia sẻ c*̀ng anh nhưng không dám. Với lại người như anh cô có hỏi anh c*̃ng không nói. Mà cô chỉ ôsin c*̉a anh thôi có quyền gì xen vào cuộc sống riêng c*̉a anh chứ." Trên đường về nhà Jenny và Kelvin không ai nói gì nên Jenny nghĩ vu vơ. - Em có muốn về thăm mẹ không?_Bỗng Kelvin lên tiếng
- Được không?_Jenny
- Tôi sẽ đưa em đi._Kelvin
- Vâng, địa chỉ là...._Jenny
- Tôi biết._Kelvin
- Sao anh biết._Jenny
- Đến rồi đó._Kelvin đưa Jenny đến một ngôi nhà cấp 4
- Ơ đây đâu phải nhà em._Jenny
Kelvin không nói gì chỉ bước xuống mở cửa xe cho Jenny rổi xách túi hoa quả đi vào. Jenny vẫn không hiểu gì, mẹ cô ở phòng trọ mà. Nhưng thôi kệ cô đi vào theo Kelvin.
- Cháu chào bác._Kelvin
- Kelvin đến chơi hả cháu. Vào nhà đi._Bà Trang Hạ
- Mẹ._Jenny
- Con c*̃ng về à?_Bà Trang Hạ
- Sao mẹ lại ở đây?_Jenny
- Là cậu Kelvin cho mẹ thuê căn nhà này. Từ đầu mẹ c*̃ng không đồng ý nhưng tiền thuê căn nhà này với phòng trọ bằng nhau nên mẹ chuyển sang đây. thôi hai đứa vào nhà đi, để mẹ đi lấy nước._Bà Trang Hạ
Cô biết là có hỏi Kelvin c*̃ng không trả lời tại sao lại cho mẹ cô thuê nhà nên thôi. Ngồi nói chuyện hỏi thăm mẹ được khá lâu, Jenny chào mẹ để đi về:
- Đến giờ con đi rồi, để khi khác con về thăm mẹ nhé.
- Con với Kelvin ở lại ăn cơm rổi chiều về không được à?_Bà Trang Hạ
- Nhưng con..._Jenny
- Cứ ở lại đi._Kelvin
- Được rồi để mẹ vào làm cơm._Bà Trang Hạ
- Để con giúp. Anh ngồi đợi tí nha._Jenny
Kelvin ngồi một mình ở trên phòng khách cho đến khi Jenny gọi anh xuống ăn cơm. Ngồi ăn nhìn hai mẹ con Jenny, Kelvin chạnh lòng nhớ đến ba mẹ c*̉a mình. Hai năm, phải đã hai năm anh không được gặp ba mẹ rồi. c*̃ng sắp đến kì nghỉ hè, anh tính rủ đám bạn đi du lịch ở Mĩ, tiện thể thăm ba mẹ c*̉a anh. Ăn xong Kelvin có việc bận nên anh đưa Jenny về biệt thự luôn.
Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!Tác giả: nhím(♏)- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."… " Kelvin, bên ngoài anh rất lạnh lùng nhưng bên trong thật sự anh rất ấm áp. Lúc trước cô cho rằng anh là một con người nhìn có vẻ hoàn hảo nhưng lại là người vô tâm. Tiếp xúc với anh nhiều cô mới nhận ra suy nghĩ c*̉a mình bấy lâu hoàn toàn sai. Anh không phải là con người như vậy. Anh luôn quan tâm người khác một cách ầm thầm không để ai nhận ra cả. Nhìn thật kĩ vào đôi mắt đen láy c*̉a anh cô thấy anh có rất nhiều buồn phiền, cô rất muốn chia sẻ c*̀ng anh nhưng không dám. Với lại người như anh cô có hỏi anh c*̃ng không nói. Mà cô chỉ ôsin c*̉a anh thôi có quyền gì xen vào cuộc sống riêng c*̉a anh chứ." Trên đường về nhà Jenny và Kelvin không ai nói gì nên Jenny nghĩ vu vơ. - Em có muốn về thăm mẹ không?_Bỗng Kelvin lên tiếng- Được không?_Jenny- Tôi sẽ đưa em đi._Kelvin- Vâng, địa chỉ là...._Jenny- Tôi biết._Kelvin- Sao anh biết._Jenny- Đến rồi đó._Kelvin đưa Jenny đến một ngôi nhà cấp 4- Ơ đây đâu phải nhà em._JennyKelvin không nói gì chỉ bước xuống mở cửa xe cho Jenny rổi xách túi hoa quả đi vào. Jenny vẫn không hiểu gì, mẹ cô ở phòng trọ mà. Nhưng thôi kệ cô đi vào theo Kelvin.- Cháu chào bác._Kelvin- Kelvin đến chơi hả cháu. Vào nhà đi._Bà Trang Hạ- Mẹ._Jenny- Con c*̃ng về à?_Bà Trang Hạ- Sao mẹ lại ở đây?_Jenny- Là cậu Kelvin cho mẹ thuê căn nhà này. Từ đầu mẹ c*̃ng không đồng ý nhưng tiền thuê căn nhà này với phòng trọ bằng nhau nên mẹ chuyển sang đây. thôi hai đứa vào nhà đi, để mẹ đi lấy nước._Bà Trang HạCô biết là có hỏi Kelvin c*̃ng không trả lời tại sao lại cho mẹ cô thuê nhà nên thôi. Ngồi nói chuyện hỏi thăm mẹ được khá lâu, Jenny chào mẹ để đi về:- Đến giờ con đi rồi, để khi khác con về thăm mẹ nhé.- Con với Kelvin ở lại ăn cơm rổi chiều về không được à?_Bà Trang Hạ- Nhưng con..._Jenny- Cứ ở lại đi._Kelvin- Được rồi để mẹ vào làm cơm._Bà Trang Hạ- Để con giúp. Anh ngồi đợi tí nha._JennyKelvin ngồi một mình ở trên phòng khách cho đến khi Jenny gọi anh xuống ăn cơm. Ngồi ăn nhìn hai mẹ con Jenny, Kelvin chạnh lòng nhớ đến ba mẹ c*̉a mình. Hai năm, phải đã hai năm anh không được gặp ba mẹ rồi. c*̃ng sắp đến kì nghỉ hè, anh tính rủ đám bạn đi du lịch ở Mĩ, tiện thể thăm ba mẹ c*̉a anh. Ăn xong Kelvin có việc bận nên anh đưa Jenny về biệt thự luôn.