- Thái tử! Đã tới rồi ạ!- Tiếng nói của tên lính oang oang. Vừa nghe tiếng nói ấy, các kĩ nữ trong thanh lâu lặp tức như ong vỡ tổ, chạy ra nhìn. Miệng léo nhéo. -Thái tử! Ở với thiếp! -Thái tử! Đừng nghe lời cô ta! Hai cô kĩ nữ đó vốn đã có thù hằn với nhau. Hai người nhào vào đánh nhau. Nhưng chưa kịp gì hết thì cây roi dây uy quyền của tú bà đã giơ cao. -Nhốt hai đứa nó! Bỏ đói 3 ngày! Các cô kĩ nữ khác nghe xong thì lòng đã hân hoan phần nào. Loại bỏ 2 đối thủ quá dễ dàng. Rồi bọn họ lại tiếp tục mè nheo: - Thái tử! - Thái tử hãy chọn thiếp! ... Thật là một mớ hỗn độn. Nhưng xem ra hắn rất thích.
Chương 24: Sóng Gió (P1)
Muội Phải Ở Bên Ta Mãi Mãi, Biết Chưa?Tác giả: Scarlet KittenTruyện Cung Đấu- Thái tử! Đã tới rồi ạ!- Tiếng nói của tên lính oang oang. Vừa nghe tiếng nói ấy, các kĩ nữ trong thanh lâu lặp tức như ong vỡ tổ, chạy ra nhìn. Miệng léo nhéo. -Thái tử! Ở với thiếp! -Thái tử! Đừng nghe lời cô ta! Hai cô kĩ nữ đó vốn đã có thù hằn với nhau. Hai người nhào vào đánh nhau. Nhưng chưa kịp gì hết thì cây roi dây uy quyền của tú bà đã giơ cao. -Nhốt hai đứa nó! Bỏ đói 3 ngày! Các cô kĩ nữ khác nghe xong thì lòng đã hân hoan phần nào. Loại bỏ 2 đối thủ quá dễ dàng. Rồi bọn họ lại tiếp tục mè nheo: - Thái tử! - Thái tử hãy chọn thiếp! ... Thật là một mớ hỗn độn. Nhưng xem ra hắn rất thích. Cả hai cứ nhìn nhau, không biết nói gì. Chợt một cung nữ trạc tuổi An Vy chạy vào.- Thái tử điện hạ, có chuyện rồi!Hắn nhíu mày. Đây không phải là cung nữ hắn cài vào ở bên Linh Hoa sao?- Chuyện gì?- Cái giọng đượm buồn lúc nãy đã biến mất mà thay thế nó là một giọng lạnh băng, không cảm xúc và đầy uy quyền.- Chuyện lúc nãy Linh Hoa đã báo cho hoàng hậu rồi!- Cô cung nữ hớt hải nói.- Bằng gì?- Dạ chim bồ cấu ạ!Hắn run lên. Cô ta coi hắn là cái gai trong mắt, lòng luôn muốn diệt trừ. Bây giờ cô ta đang rất được yêu quý. Chỉ cần một sơ xuất nhỏ là cô ta sẽ xúi phụ thân giết hắn. Hắn chết thì không sợ, nhưng nếu chuyện này liên lụy với Nguyệt Cầm thì sao!- An Vy! Đưa Nguyệt Cầm đến phủ công chúa Ái Khuê!Rồi hắn nhanh chóng lấy một tờ giấy viết vài chữ rồi đưa cho An Vy.- Đưa lá thư này cho muội ấy! Muội ấy tự khắc sẽ hiểu.- Vâng!Cái gì? Muốn nàng bỏ hắn lại ư! Không! Không thể được!Như nhìn thấy suy nghĩ của nàng, hắn trấn an.- Ta đưa muội đến phủ của Ái Khuê không phải để trốn! Mà là nghĩ cách để cứu ta!
Cả hai cứ nhìn nhau, không biết nói gì. Chợt một cung nữ trạc tuổi An Vy chạy vào.
- Thái tử điện hạ, có chuyện rồi!
Hắn nhíu mày. Đây không phải là cung nữ hắn cài vào ở bên Linh Hoa sao?
- Chuyện gì?- Cái giọng đượm buồn lúc nãy đã biến mất mà thay thế nó là một giọng lạnh băng, không cảm xúc và đầy uy quyền.
- Chuyện lúc nãy Linh Hoa đã báo cho hoàng hậu rồi!- Cô cung nữ hớt hải nói.
- Bằng gì?
- Dạ chim bồ cấu ạ!
Hắn run lên. Cô ta coi hắn là cái gai trong mắt, lòng luôn muốn diệt trừ. Bây giờ cô ta đang rất được yêu quý. Chỉ cần một sơ xuất nhỏ là cô ta sẽ xúi phụ thân giết hắn. Hắn chết thì không sợ, nhưng nếu chuyện này liên lụy với Nguyệt Cầm thì sao!
- An Vy! Đưa Nguyệt Cầm đến phủ công chúa Ái Khuê!
Rồi hắn nhanh chóng lấy một tờ giấy viết vài chữ rồi đưa cho An Vy.
- Đưa lá thư này cho muội ấy! Muội ấy tự khắc sẽ hiểu.
- Vâng!
Cái gì? Muốn nàng bỏ hắn lại ư! Không! Không thể được!
Như nhìn thấy suy nghĩ của nàng, hắn trấn an.
- Ta đưa muội đến phủ của Ái Khuê không phải để trốn! Mà là nghĩ cách để cứu ta!
Muội Phải Ở Bên Ta Mãi Mãi, Biết Chưa?Tác giả: Scarlet KittenTruyện Cung Đấu- Thái tử! Đã tới rồi ạ!- Tiếng nói của tên lính oang oang. Vừa nghe tiếng nói ấy, các kĩ nữ trong thanh lâu lặp tức như ong vỡ tổ, chạy ra nhìn. Miệng léo nhéo. -Thái tử! Ở với thiếp! -Thái tử! Đừng nghe lời cô ta! Hai cô kĩ nữ đó vốn đã có thù hằn với nhau. Hai người nhào vào đánh nhau. Nhưng chưa kịp gì hết thì cây roi dây uy quyền của tú bà đã giơ cao. -Nhốt hai đứa nó! Bỏ đói 3 ngày! Các cô kĩ nữ khác nghe xong thì lòng đã hân hoan phần nào. Loại bỏ 2 đối thủ quá dễ dàng. Rồi bọn họ lại tiếp tục mè nheo: - Thái tử! - Thái tử hãy chọn thiếp! ... Thật là một mớ hỗn độn. Nhưng xem ra hắn rất thích. Cả hai cứ nhìn nhau, không biết nói gì. Chợt một cung nữ trạc tuổi An Vy chạy vào.- Thái tử điện hạ, có chuyện rồi!Hắn nhíu mày. Đây không phải là cung nữ hắn cài vào ở bên Linh Hoa sao?- Chuyện gì?- Cái giọng đượm buồn lúc nãy đã biến mất mà thay thế nó là một giọng lạnh băng, không cảm xúc và đầy uy quyền.- Chuyện lúc nãy Linh Hoa đã báo cho hoàng hậu rồi!- Cô cung nữ hớt hải nói.- Bằng gì?- Dạ chim bồ cấu ạ!Hắn run lên. Cô ta coi hắn là cái gai trong mắt, lòng luôn muốn diệt trừ. Bây giờ cô ta đang rất được yêu quý. Chỉ cần một sơ xuất nhỏ là cô ta sẽ xúi phụ thân giết hắn. Hắn chết thì không sợ, nhưng nếu chuyện này liên lụy với Nguyệt Cầm thì sao!- An Vy! Đưa Nguyệt Cầm đến phủ công chúa Ái Khuê!Rồi hắn nhanh chóng lấy một tờ giấy viết vài chữ rồi đưa cho An Vy.- Đưa lá thư này cho muội ấy! Muội ấy tự khắc sẽ hiểu.- Vâng!Cái gì? Muốn nàng bỏ hắn lại ư! Không! Không thể được!Như nhìn thấy suy nghĩ của nàng, hắn trấn an.- Ta đưa muội đến phủ của Ái Khuê không phải để trốn! Mà là nghĩ cách để cứu ta!