Tác giả:

- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."…

Chương 90

Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!Tác giả: nhím(♏)- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."… - Ngoan, đứng lên đi, chị lên gọi Jenny xuống cho._Sandy nghĩ đã đến lúc sự thật được phơi bày.Mắt Mary sáng rực lên, thái độ thay đổi hẳn, đứng dậy ngay sau lời nói c*̉a Sandy, tay quệt mấy giọt nước mắt trên má. Tim Mary đập thình thịch. Thời gian lúc này đối với Mary sao lại trôi chậm thế. Chắc tại Mary nôn nóng muốn gặp Jenny quá rồi. Và giây phút mong đợi c*̉a Mary cuối c*̀ng c*̃ng đến, chị Sandy bước xuống c*̀ng một cô gái đi theo sau. Cô gái đó có mái tóc màu hạt dẻ làm xoăn nhẹ, bận trên mình một chiếc váy ngủ trắng tinh khiết và người đó không ai khác là Jenny. Lần này Mary có thể chắc chắn, không nhầm vào đâu được nữa. Jenny vừa bước xuống hết bậc thang cuối c*̀ng Mary đã lao tới ôm lấy Jenny rồi khóc sướt mướt. Jenny c*̃ng vậy, c*̃ng ôm lấy Mary và khóc. Tình bạn suốt bao năm qua như bị dồn nén đến bây giờ mới có dịp được bật ra khiến cho Mary và Jenny không nói nên lời mà chỉ biết khóc thôi. Mary đang vui lắm, được ôm người bạn bằng da bằng thịt mà suốt bao năm qua chỉ được thấy trong giấc mơ bảo sao không vui được. Mary c*̃ng đang vui vì một khi đã tìm được Jenny thì sẽ có cơ hội ngăn cả đám cưới c*̉a Kelvin và Jun. Jenny c*̃ng chẳng kém. Bởi lẽ đã lâu lắm rồi Jenny không được tán chuyện, không được đi chơi c*̀ng những người bạn c*̉a mình. Dù đây chỉ là cái ôm hội ngộ nhưng đủ để xoá đi khoảng cách bao năm qua. Sandy chỉ đứng nhìn và nhìn được cả tình bạn giữa hai cô gái này. Chỉ buồn là hoàn cảnh đưa đẩy quá.- Jenny, suốt mấy năm qua bạn ở đâu vậy. Mình đã đi tìm bạn khắp nơi mà không thấy._Mãi hai người mới buông nhau ra, Mary liền hỏi Jenny bằng cái giọng lạc đi vì khóc- Chuyện dài lắm, khi nào có dịp mình sẽ kể._Giọng c*̉a Jenny c*̃ng không khác Mary mấy- Ủa, mắt bạn sao...sao...giống..._Mary bây giờ mới thấy mắt Jenny không còn đen như ngày nào nữa mà lại xanh như mắt cô Hana.- Jenny là Hana em à. Ở nhà Jenny ăn mặc bình thường. Ra ngoài chị cải trang cho Jenny không có tóc để mọi người không nhận ra đó.(các bạn lên google xem người ta hoá trang cho các diễn viên trong vai hoà thượng hay nhân vật không có tóc ý, Nhím biết mà không biết diễn tả thế nào)._Sandy thay lời Jenny giải quyết thắc mắc trong lòng Mary- Ơ....nhưng mà mắt Jenny ngày xưa là mắt đen cơ mà?_Mary- Jenny là người đã hiến mắt cho Kelvin, sau đó chị đưa Jenny qua Mĩ và Jenny được một người Mĩ hiến mắt. Còn c*̣ thể hơn nữa sau này Jenny sẽ kể cho các em sau._Jenny không biết trả lời sao đành nhìn Sandy cầu cứu và chị ý đã trả lời giúp Jenny.- Ôi...bạn tôi...._Mary lại xúc động không nói nên lời.- Nhưng tại sao lúc đó Jenny lại bỏ đi và để lại thư như vậy?_Mary lại hỏi- Chị nghĩ đến lúc phơi bày sự thật rồi. Em nói cho Mary biết đi._Sandy nói khi thấy Jenny cứ chần chừ.- Lúc đó mình gặp chị Sandy qua Việt Nam. Sau khi hiến mắt xong mình sợ làm gánh nặng cho mọi người nên theo chi ̣Sandy ra nước ngoài._Jenny nghe lời chị Sandy nhưng chỉ nói một nửa thôi, không nói chuyện có xích mích với Jun. Jenny nghĩ bây giờ chưa phải lúc.- Khổ thân bạn quá. À hay tối nay mình hẹn mọi người để gặp lại bạn nha. Sau đó mình sẽ giúp bạn nói ra chuyện đó. Mọi người sẽ vui mừng chào đón bạn thôi. Còn chuyện tình cảm c*̉a bạn và anh Kelvin thì để tính sau nha._Mary biết với sự thật như vậy, mọi người biết ai c*̃ng nôn nóng gặp Jenny.- Mình không thể gặo mọi người nữa đâu. 1 Tháng nữa mình c*̃ng ra nước ngoài mới rồi. Bạn đừng bận tâm nữa. Hãy để nó là quá khứ đi, mình trở lại sẽ làm cuộc sống các bạn bị sáo trộn. Chuyện hôm nay bạn gặp mình đừng nói cho ai cả. Còn chuyện mình với Kelvin đã chấm dứt rồi, mình không xứng._Mắt Jenny nhuốm màu buồn rầu. Jenny thở dài....Jenny nói không xứng không phải về gia thế nữa. Sau khi được thay mắt, với sự giúp đỡ c*̉a chị Sandy Jenny tiếp tục đi học xong đi làm. Đến bây giờ, Jenny đã trả hết các khoản tiền thay mắt và ăn học cho chị Sandy rồi vẫn còn dư một khoản rất lớn. Trong tay Jenny đang có những công ty, chi nhánh được phân bố ở nhiều nơi c*̀ng với số tiền đang có đủ để xây dựng lên một khối tài sản nhiều người không có được. Jenny nói không xứng là vì Jenny đã không giữ lời hứa rằng sẽ nắm chặt tay Kelvin c*̀ng vượt qua sóng gió. Nhưng vì hoàn cảnh Jenny phải thất hứa. Jenny tự thấy xấu hổ với Kelvin.- Đi mà, mình tin mọi người sẽ hiểu cho bạn._Mary năn nỉ- Chị nghĩ là đã đến lúc mọi người cần được biết sự thật và em lấy lại công bằng cho mình._Jenny nhìn Sandy cầu cứu lần nữa nhưng không ngờ Sandy lại bênh Mary.- Mình sẽ ở bên cạnh không để bạn gặp chuyện gì đâu. Đi nha._Mary- Chị đi c*̀ng em._Jenny nghĩ lần này đi kiểu gì c*̃ng gặp Jun, sợ sảy ra chuyện này quay sang rủ chị Sandy đi c*̀ng. Jenny biết chị ấy rất tốt, lần nào Jenny gặp khó khăn chị Sandy c*̃ng sẽ giúp. Có chị Sandy đi c*̀ng sẽ yên tâm hơn.- Ok em. Chị sẽ bảo vệ em._Sandy như đọc được cả suy nghĩ c*̉a Jenny. Sandy mới về Việt Nam hôm qua thôi, và c*̃ng chỉ qua mấy ngày xem Jenny thế nào, có gặp khó khăn gì trong công việc không. Rồi mấy ngày nữa Sandy về Mỹ luôn. Vì bây giờ Sandy có chồng rồi mà, đâu thể tự do đi đây đi đó như trước được nữa. Còn Jenny c*̃ng chỉ định qua đây làm công việc cần thiết thôi, làm xong, độ 1 tháng nữa Jenny c*̃ng về Mĩ luôn, sợ ở đây lâu có chuyện không hay. Jenny có hẳng ngôi biệt thự to bự bên đó, cuộc sống bên đó khá tốt nên c*̃ng không lưu luyến nơi toàn đau thương này cho lắm. Sandy tin với những gì đã được học từ mình, Jenny sẽ có thể tự bảo vệ bản thân. Nhưng lần này là gặp mặt và giải thích sau hiểu lầm nên sợ Jenny gặp chuyện chẳng lành. Vì thế mới đồng ý đi c*̀ng.- Vậy thì tốt quá. Tối nay mình sẽ cho mọi người một bất ngờ đại lớn luôn. À làm party ở nhà mình nhé. Tụi mình vẫn ở nhà c*̃, bạn còn nhớ chứ._Mary vui mừng lên cả kế hoạch luôn.- Nhớ mà._Jenny cườiThế là tối nay Jenny sẽ gặp lại mọi người. Phản ứng c*̉a mọi người sẽ thế nào đây? Kelvin sẽ ra sao? Jun sẽ làm gì? Sự trở về c*̉a Jenny có làm mọi thứ bị sáo trộng không? Liệu nói có ảnh hưởng đến tương lai sắp tới c*̉a Jun không? Câu trả lời sẽ ở những chương sau nhé. Nhím hết ý tưởng cho chương này rồi.hihu....hẹn gặp lại các bạn nha.

- Ngoan, đứng lên đi, chị lên gọi Jenny xuống cho._Sandy nghĩ đã đến lúc sự thật được phơi bày.

Mắt Mary sáng rực lên, thái độ thay đổi hẳn, đứng dậy ngay sau lời nói c*̉a Sandy, tay quệt mấy giọt nước mắt trên má. Tim Mary
đập thình thịch. Thời gian lúc này đối với Mary sao lại trôi
chậm thế. Chắc tại Mary nôn nóng muốn gặp Jenny quá rồi. Và
giây phút mong đợi c*̉a Mary cuối c*̀ng c*̃ng đến, chị Sandy bước
xuống c*̀ng một cô gái đi theo sau. Cô gái đó có mái tóc màu
hạt dẻ làm xoăn nhẹ, bận trên mình một chiếc váy ngủ trắng
tinh khiết và người đó không ai khác là Jenny. Lần này Mary có
thể chắc chắn, không nhầm vào đâu được nữa. Jenny vừa bước
xuống hết bậc thang cuối c*̀ng Mary đã lao tới ôm lấy Jenny rồi
khóc sướt mướt. Jenny c*̃ng vậy, c*̃ng ôm lấy Mary và khóc. Tình bạn suốt bao năm qua như bị dồn nén đến bây giờ mới có dịp
được bật ra khiến cho Mary và Jenny không nói nên lời mà chỉ
biết khóc thôi. Mary đang vui lắm, được ôm người bạn bằng da
bằng thịt mà suốt bao năm qua chỉ được thấy trong giấc mơ bảo
sao không vui được. Mary c*̃ng đang vui vì một khi đã tìm được
Jenny thì sẽ có cơ hội ngăn cả đám cưới c*̉a Kelvin và Jun.
Jenny c*̃ng chẳng kém. Bởi lẽ đã lâu lắm rồi Jenny không được
tán chuyện, không được đi chơi c*̀ng những người bạn c*̉a mình.
Dù đây chỉ là cái ôm hội ngộ nhưng đủ để xoá đi khoảng cách
bao năm qua. Sandy chỉ đứng nhìn và nhìn được cả tình bạn giữa hai cô gái này. Chỉ buồn là hoàn cảnh đưa đẩy quá.

- Jenny, suốt mấy năm qua bạn ở đâu vậy. Mình đã đi tìm bạn
khắp nơi mà không thấy._Mãi hai người mới buông nhau ra, Mary
liền hỏi Jenny bằng cái giọng lạc đi vì khóc

- Chuyện dài lắm, khi nào có dịp mình sẽ kể._Giọng c*̉a Jenny c*̃ng không khác Mary mấy

- Ủa, mắt bạn sao...sao...giống..._Mary bây giờ mới thấy mắt
Jenny không còn đen như ngày nào nữa mà lại xanh như mắt cô Hana.

- Jenny là Hana em à. Ở nhà Jenny ăn mặc bình thường. Ra ngoài
chị cải trang cho Jenny không có tóc để mọi người không nhận ra
đó.(các bạn lên google xem người ta hoá trang cho các diễn viên
trong vai hoà thượng hay nhân vật không có tóc ý, Nhím biết mà
không biết diễn tả thế nào)._Sandy thay lời Jenny giải quyết
thắc mắc trong lòng Mary

- Ơ....nhưng mà mắt Jenny ngày xưa là mắt đen cơ mà?_Mary

- Jenny là người đã hiến mắt cho Kelvin, sau đó chị đưa Jenny qua
Mĩ và Jenny được một người Mĩ hiến mắt. Còn c*̣ thể hơn nữa
sau này Jenny sẽ kể cho các em sau._Jenny không biết trả lời sao
đành nhìn Sandy cầu cứu và chị ý đã trả lời giúp Jenny.

- Ôi...bạn tôi...._Mary lại xúc động không nói nên lời.

- Nhưng tại sao lúc đó Jenny lại bỏ đi và để lại thư như vậy?_Mary lại hỏi

- Chị nghĩ đến lúc phơi bày sự thật rồi. Em nói cho Mary biết đi._Sandy nói khi thấy Jenny cứ chần chừ.

- Lúc đó mình gặp chị Sandy qua Việt Nam. Sau khi hiến mắt xong
mình sợ làm gánh nặng cho mọi người nên theo chi ̣Sandy ra nước
ngoài._Jenny nghe lời chị Sandy nhưng chỉ nói một nửa thôi, không nói chuyện có xích mích với Jun. Jenny nghĩ bây giờ chưa phải
lúc.

- Khổ thân bạn quá. À hay tối nay mình hẹn
mọi người để gặp lại bạn nha. Sau đó mình sẽ giúp bạn nói ra chuyện đó. Mọi người sẽ vui mừng chào đón bạn thôi. Còn
chuyện tình cảm c*̉a bạn và anh Kelvin thì để tính sau nha._Mary biết với sự thật như vậy, mọi người biết ai c*̃ng nôn nóng
gặp Jenny.

- Mình không thể gặo mọi người nữa đâu. 1 Tháng nữa mình c*̃ng ra nước ngoài mới rồi. Bạn đừng bận tâm
nữa. Hãy để nó là quá khứ đi, mình trở lại sẽ làm cuộc
sống các bạn bị sáo trộn. Chuyện hôm nay bạn gặp mình đừng
nói cho ai cả. Còn chuyện mình với Kelvin đã chấm dứt rồi,
mình không xứng._Mắt Jenny nhuốm màu buồn rầu. Jenny thở
dài....Jenny nói không xứng không phải về gia thế nữa. Sau khi
được thay mắt, với sự giúp đỡ c*̉a chị Sandy Jenny tiếp tục đi
học xong đi làm. Đến bây giờ, Jenny đã trả hết các khoản tiền
thay mắt và ăn học cho chị Sandy rồi vẫn còn dư một khoản rất
lớn. Trong tay Jenny đang có những công ty, chi nhánh được phân bố ở nhiều nơi c*̀ng với số tiền đang có đủ để xây dựng lên một
khối tài sản nhiều người không có được. Jenny nói không xứng
là vì Jenny đã không giữ lời hứa rằng sẽ nắm chặt tay Kelvin
c*̀ng vượt qua sóng gió. Nhưng vì hoàn cảnh Jenny phải thất
hứa. Jenny tự thấy xấu hổ với Kelvin.

- Đi mà, mình tin mọi người sẽ hiểu cho bạn._Mary năn nỉ

- Chị nghĩ là đã đến lúc mọi người cần được biết sự thật và em lấy lại công bằng cho mình._Jenny nhìn Sandy cầu cứu lần
nữa nhưng không ngờ Sandy lại bênh Mary.

- Mình sẽ ở bên cạnh không để bạn gặp chuyện gì đâu. Đi nha._Mary

- Chị đi c*̀ng em._Jenny nghĩ lần này đi kiểu gì c*̃ng gặp Jun,
sợ sảy ra chuyện này quay sang rủ chị Sandy đi c*̀ng. Jenny biết
chị ấy rất tốt, lần nào Jenny gặp khó khăn chị Sandy c*̃ng sẽ
giúp. Có chị Sandy đi c*̀ng sẽ yên tâm hơn.

- Ok em.
Chị sẽ bảo vệ em._Sandy như đọc được cả suy nghĩ c*̉a Jenny.
Sandy mới về Việt Nam hôm qua thôi, và c*̃ng chỉ qua mấy ngày xem Jenny thế nào, có gặp khó khăn gì trong công việc không. Rồi
mấy ngày nữa Sandy về Mỹ luôn. Vì bây giờ Sandy có chồng rồi
mà, đâu thể tự do đi đây đi đó như trước được nữa. Còn Jenny
c*̃ng chỉ định qua đây làm công việc cần thiết thôi, làm xong,
độ 1 tháng nữa Jenny c*̃ng về Mĩ luôn, sợ ở đây lâu có chuyện
không hay. Jenny có hẳng ngôi biệt thự to bự bên đó, cuộc sống
bên đó khá tốt nên c*̃ng không lưu luyến nơi toàn đau thương này
cho lắm. Sandy tin với những gì đã được học từ mình, Jenny sẽ
có thể tự bảo vệ bản thân. Nhưng lần này là gặp mặt và giải thích sau hiểu lầm nên sợ Jenny gặp chuyện chẳng lành. Vì thế mới đồng ý đi c*̀ng.

- Vậy thì tốt quá. Tối nay
mình sẽ cho mọi người một bất ngờ đại lớn luôn. À làm party
ở nhà mình nhé. Tụi mình vẫn ở nhà c*̃, bạn còn nhớ
chứ._Mary vui mừng lên cả kế hoạch luôn.

- Nhớ mà._Jenny cười

Thế là tối nay Jenny sẽ gặp lại mọi người. Phản ứng c*̉a mọi
người sẽ thế nào đây? Kelvin sẽ ra sao? Jun sẽ làm gì? Sự trở
về c*̉a Jenny có làm mọi thứ bị sáo trộng không? Liệu nói có
ảnh hưởng đến tương lai sắp tới c*̉a Jun không? Câu trả lời sẽ
ở những chương sau nhé. Nhím hết ý tưởng cho chương này
rồi.hihu....hẹn gặp lại các bạn nha.

Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!Tác giả: nhím(♏)- Alô_Jenny nghe điện thoại sau tiếng chuông. - Cho hỏi đây có phải người nhà bệnh nhân Nguyễn Mạnh Hùng không ạ?_Là giọng một cô gái trẻ. - Dạ phải, tôi là con gái ông ấy. Có chuyện gì ạ?_Jenny. - Thưa cô, ông Hùng bị tai nạn đang trong phòng cấp cứu ạ._Cô gái kia. Lúc này Jenny không còn bình tĩnh được nữa. Và rồi 1 giọt...2 giọt...3 giọt... Nước mắt c*̉a cô lại rơi nữa rồi. Nhưng cô cố giữ bình tĩnh, đáp lại với giọng nhgẹn ngào: - Ở bệnh viện nào ạ? - Dạ, bệnh viện ABC_Cô gái kia nhanh chóng đáp. Không nói gì thêm Jenny c*́p máy và lao thẳng ra khỏi phòng. Vội lấy chiếc xe SH và đi đến bệnh viện mà cô gái kia đã nói. Tâm trí c*̉a cô giờ đây đang rất rối, cứ thế hàng nghìn câu hỏ hiện ra trong đầu cô. Cô có linh cảm như một tai hoạ sắp ập đến gia đình cô, nhưng cô không thể nào đoán trước được. Cô vẫn đi mà vẫn suy nghĩ lung tung. Và............."… - Ngoan, đứng lên đi, chị lên gọi Jenny xuống cho._Sandy nghĩ đã đến lúc sự thật được phơi bày.Mắt Mary sáng rực lên, thái độ thay đổi hẳn, đứng dậy ngay sau lời nói c*̉a Sandy, tay quệt mấy giọt nước mắt trên má. Tim Mary đập thình thịch. Thời gian lúc này đối với Mary sao lại trôi chậm thế. Chắc tại Mary nôn nóng muốn gặp Jenny quá rồi. Và giây phút mong đợi c*̉a Mary cuối c*̀ng c*̃ng đến, chị Sandy bước xuống c*̀ng một cô gái đi theo sau. Cô gái đó có mái tóc màu hạt dẻ làm xoăn nhẹ, bận trên mình một chiếc váy ngủ trắng tinh khiết và người đó không ai khác là Jenny. Lần này Mary có thể chắc chắn, không nhầm vào đâu được nữa. Jenny vừa bước xuống hết bậc thang cuối c*̀ng Mary đã lao tới ôm lấy Jenny rồi khóc sướt mướt. Jenny c*̃ng vậy, c*̃ng ôm lấy Mary và khóc. Tình bạn suốt bao năm qua như bị dồn nén đến bây giờ mới có dịp được bật ra khiến cho Mary và Jenny không nói nên lời mà chỉ biết khóc thôi. Mary đang vui lắm, được ôm người bạn bằng da bằng thịt mà suốt bao năm qua chỉ được thấy trong giấc mơ bảo sao không vui được. Mary c*̃ng đang vui vì một khi đã tìm được Jenny thì sẽ có cơ hội ngăn cả đám cưới c*̉a Kelvin và Jun. Jenny c*̃ng chẳng kém. Bởi lẽ đã lâu lắm rồi Jenny không được tán chuyện, không được đi chơi c*̀ng những người bạn c*̉a mình. Dù đây chỉ là cái ôm hội ngộ nhưng đủ để xoá đi khoảng cách bao năm qua. Sandy chỉ đứng nhìn và nhìn được cả tình bạn giữa hai cô gái này. Chỉ buồn là hoàn cảnh đưa đẩy quá.- Jenny, suốt mấy năm qua bạn ở đâu vậy. Mình đã đi tìm bạn khắp nơi mà không thấy._Mãi hai người mới buông nhau ra, Mary liền hỏi Jenny bằng cái giọng lạc đi vì khóc- Chuyện dài lắm, khi nào có dịp mình sẽ kể._Giọng c*̉a Jenny c*̃ng không khác Mary mấy- Ủa, mắt bạn sao...sao...giống..._Mary bây giờ mới thấy mắt Jenny không còn đen như ngày nào nữa mà lại xanh như mắt cô Hana.- Jenny là Hana em à. Ở nhà Jenny ăn mặc bình thường. Ra ngoài chị cải trang cho Jenny không có tóc để mọi người không nhận ra đó.(các bạn lên google xem người ta hoá trang cho các diễn viên trong vai hoà thượng hay nhân vật không có tóc ý, Nhím biết mà không biết diễn tả thế nào)._Sandy thay lời Jenny giải quyết thắc mắc trong lòng Mary- Ơ....nhưng mà mắt Jenny ngày xưa là mắt đen cơ mà?_Mary- Jenny là người đã hiến mắt cho Kelvin, sau đó chị đưa Jenny qua Mĩ và Jenny được một người Mĩ hiến mắt. Còn c*̣ thể hơn nữa sau này Jenny sẽ kể cho các em sau._Jenny không biết trả lời sao đành nhìn Sandy cầu cứu và chị ý đã trả lời giúp Jenny.- Ôi...bạn tôi...._Mary lại xúc động không nói nên lời.- Nhưng tại sao lúc đó Jenny lại bỏ đi và để lại thư như vậy?_Mary lại hỏi- Chị nghĩ đến lúc phơi bày sự thật rồi. Em nói cho Mary biết đi._Sandy nói khi thấy Jenny cứ chần chừ.- Lúc đó mình gặp chị Sandy qua Việt Nam. Sau khi hiến mắt xong mình sợ làm gánh nặng cho mọi người nên theo chi ̣Sandy ra nước ngoài._Jenny nghe lời chị Sandy nhưng chỉ nói một nửa thôi, không nói chuyện có xích mích với Jun. Jenny nghĩ bây giờ chưa phải lúc.- Khổ thân bạn quá. À hay tối nay mình hẹn mọi người để gặp lại bạn nha. Sau đó mình sẽ giúp bạn nói ra chuyện đó. Mọi người sẽ vui mừng chào đón bạn thôi. Còn chuyện tình cảm c*̉a bạn và anh Kelvin thì để tính sau nha._Mary biết với sự thật như vậy, mọi người biết ai c*̃ng nôn nóng gặp Jenny.- Mình không thể gặo mọi người nữa đâu. 1 Tháng nữa mình c*̃ng ra nước ngoài mới rồi. Bạn đừng bận tâm nữa. Hãy để nó là quá khứ đi, mình trở lại sẽ làm cuộc sống các bạn bị sáo trộn. Chuyện hôm nay bạn gặp mình đừng nói cho ai cả. Còn chuyện mình với Kelvin đã chấm dứt rồi, mình không xứng._Mắt Jenny nhuốm màu buồn rầu. Jenny thở dài....Jenny nói không xứng không phải về gia thế nữa. Sau khi được thay mắt, với sự giúp đỡ c*̉a chị Sandy Jenny tiếp tục đi học xong đi làm. Đến bây giờ, Jenny đã trả hết các khoản tiền thay mắt và ăn học cho chị Sandy rồi vẫn còn dư một khoản rất lớn. Trong tay Jenny đang có những công ty, chi nhánh được phân bố ở nhiều nơi c*̀ng với số tiền đang có đủ để xây dựng lên một khối tài sản nhiều người không có được. Jenny nói không xứng là vì Jenny đã không giữ lời hứa rằng sẽ nắm chặt tay Kelvin c*̀ng vượt qua sóng gió. Nhưng vì hoàn cảnh Jenny phải thất hứa. Jenny tự thấy xấu hổ với Kelvin.- Đi mà, mình tin mọi người sẽ hiểu cho bạn._Mary năn nỉ- Chị nghĩ là đã đến lúc mọi người cần được biết sự thật và em lấy lại công bằng cho mình._Jenny nhìn Sandy cầu cứu lần nữa nhưng không ngờ Sandy lại bênh Mary.- Mình sẽ ở bên cạnh không để bạn gặp chuyện gì đâu. Đi nha._Mary- Chị đi c*̀ng em._Jenny nghĩ lần này đi kiểu gì c*̃ng gặp Jun, sợ sảy ra chuyện này quay sang rủ chị Sandy đi c*̀ng. Jenny biết chị ấy rất tốt, lần nào Jenny gặp khó khăn chị Sandy c*̃ng sẽ giúp. Có chị Sandy đi c*̀ng sẽ yên tâm hơn.- Ok em. Chị sẽ bảo vệ em._Sandy như đọc được cả suy nghĩ c*̉a Jenny. Sandy mới về Việt Nam hôm qua thôi, và c*̃ng chỉ qua mấy ngày xem Jenny thế nào, có gặp khó khăn gì trong công việc không. Rồi mấy ngày nữa Sandy về Mỹ luôn. Vì bây giờ Sandy có chồng rồi mà, đâu thể tự do đi đây đi đó như trước được nữa. Còn Jenny c*̃ng chỉ định qua đây làm công việc cần thiết thôi, làm xong, độ 1 tháng nữa Jenny c*̃ng về Mĩ luôn, sợ ở đây lâu có chuyện không hay. Jenny có hẳng ngôi biệt thự to bự bên đó, cuộc sống bên đó khá tốt nên c*̃ng không lưu luyến nơi toàn đau thương này cho lắm. Sandy tin với những gì đã được học từ mình, Jenny sẽ có thể tự bảo vệ bản thân. Nhưng lần này là gặp mặt và giải thích sau hiểu lầm nên sợ Jenny gặp chuyện chẳng lành. Vì thế mới đồng ý đi c*̀ng.- Vậy thì tốt quá. Tối nay mình sẽ cho mọi người một bất ngờ đại lớn luôn. À làm party ở nhà mình nhé. Tụi mình vẫn ở nhà c*̃, bạn còn nhớ chứ._Mary vui mừng lên cả kế hoạch luôn.- Nhớ mà._Jenny cườiThế là tối nay Jenny sẽ gặp lại mọi người. Phản ứng c*̉a mọi người sẽ thế nào đây? Kelvin sẽ ra sao? Jun sẽ làm gì? Sự trở về c*̉a Jenny có làm mọi thứ bị sáo trộng không? Liệu nói có ảnh hưởng đến tương lai sắp tới c*̉a Jun không? Câu trả lời sẽ ở những chương sau nhé. Nhím hết ý tưởng cho chương này rồi.hihu....hẹn gặp lại các bạn nha.

Chương 90