Tác giả:

- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới…

Chương 9: Mệt mỏi

Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Ngày mai là sinh nhật của nó . Hôm nay nó (lại) bước vào lớp với khuôn mặt ko thể nào thiểu não hơn . Tóc thì buộc đại lên cho gọn . Quần áo xộc xệch . Mắt thâm đen lại . Nó vào trễ nhưng ko quan tâm tới bà cô Văn đang dạy trên kia mà mở cửa bước vào lớp rồi lăn ra bàn nằm . Hắn thấy vậy lòng cũng buồn ko chịu được hắn cũng không hiểu tại sao nó lại như vậy hỏi Mir với 2 con bạn của nó thì không ai nói gì tính hỏi thăm nó thì - Nè cô kia - bà Văn hét lên- Gì ? - nó đang mệt mà nghe bả hét lên thì bực mình đứng lên quát bả- Trời ! Cô đã vào trễ mà còn lên mặt với tôi hả - bả tức giận - lên phòng hiệu ngay cho tôi - bả quát nó- Ok lên thì lên - nó mỉm cười . 1 nụ cười khinh bỉTrên phòng hiệu trưởng- Dạ thưa thầy hs này dám mắng giáo viên ạ - bà cười đắc thắng vì nghĩ thế nào nó cũng bi đuổi học- Vậy sao ? - hiệu trưởng đang ngồi quay lưng về phía nó nói . Giọng Jun lạnh như băng- Vâng ạ ! - bà giáo- Đuổi việc bà ta ngay lập tức hoặc em ko đi học nữa - nó bây giờ mới lên tiếng- Ủa Sandy có chuyện gì sao - Jun nói với nó bằng cái giọng ấm áp- Bà ta kiếm chuyện với em - nó đi lại chổ cái ghế so - pha nằm xuống dáng vẻ mệt mỏi- Uk - Jun mỉm cười nhìn nó rồi quay sang bà cô - Nghỉ việc ngay lập tức - giọng lạnh như băng---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tua khúc này mọi người nhé : nó nằm trên phòng hiệu trưởng ngủ đến hết giờ rồi được Jun đưa về nhà . Bọn hắn (trừ Mir) thì ngồi trong lớp lo lắng cho nó vì sợ nó bị đuổi học sau khi nghe Mir nói về mối quan hệ giữa hiệu trưởng với nó thì mới an tâm ngồi học-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày mai là sinh nhật của nó . Hôm nay nó (lại) bước vào lớp với khuôn mặt ko thể nào thiểu não hơn . Tóc thì buộc đại lên cho gọn . Quần áo xộc xệch . Mắt thâm đen lại . Nó vào trễ nhưng ko quan tâm tới bà cô Văn đang dạy trên kia mà mở cửa bước vào lớp rồi lăn ra bàn nằm . Hắn thấy vậy lòng cũng buồn ko chịu được hắn cũng không hiểu tại sao nó lại như vậy hỏi Mir với 2 con bạn của nó thì không ai nói gì tính hỏi thăm nó thì
- Nè cô kia - bà Văn hét lên

- Gì ? - nó đang mệt mà nghe bả hét lên thì bực mình đứng lên quát bả

- Trời ! Cô đã vào trễ mà còn lên mặt với tôi hả - bả tức giận - lên phòng hiệu ngay cho tôi - bả quát nó

- Ok lên thì lên - nó mỉm cười . 1 nụ cười khinh bỉ

Trên phòng hiệu trưởng

- Dạ thưa thầy hs này dám mắng giáo viên ạ - bà cười đắc thắng vì nghĩ thế nào nó cũng bi đuổi học

- Vậy sao ? - hiệu trưởng đang ngồi quay lưng về phía nó nói . Giọng Jun lạnh như băng

- Vâng ạ ! - bà giáo

- Đuổi việc bà ta ngay lập tức hoặc em ko đi học nữa - nó bây giờ mới lên tiếng

- Ủa Sandy có chuyện gì sao - Jun nói với nó bằng cái giọng ấm áp

- Bà ta kiếm chuyện với em - nó đi lại chổ cái ghế so - pha nằm xuống dáng vẻ mệt mỏi

- Uk - Jun mỉm cười nhìn nó rồi quay sang bà cô - Nghỉ việc ngay lập tức - giọng lạnh như băng

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tua khúc này mọi người nhé : nó nằm trên phòng hiệu trưởng ngủ đến hết giờ rồi được Jun đưa về nhà . Bọn hắn (trừ Mir) thì ngồi trong lớp lo lắng cho nó vì sợ nó bị đuổi học sau khi nghe Mir nói về mối quan hệ giữa hiệu trưởng với nó thì mới an tâm ngồi học

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Ngày mai là sinh nhật của nó . Hôm nay nó (lại) bước vào lớp với khuôn mặt ko thể nào thiểu não hơn . Tóc thì buộc đại lên cho gọn . Quần áo xộc xệch . Mắt thâm đen lại . Nó vào trễ nhưng ko quan tâm tới bà cô Văn đang dạy trên kia mà mở cửa bước vào lớp rồi lăn ra bàn nằm . Hắn thấy vậy lòng cũng buồn ko chịu được hắn cũng không hiểu tại sao nó lại như vậy hỏi Mir với 2 con bạn của nó thì không ai nói gì tính hỏi thăm nó thì - Nè cô kia - bà Văn hét lên- Gì ? - nó đang mệt mà nghe bả hét lên thì bực mình đứng lên quát bả- Trời ! Cô đã vào trễ mà còn lên mặt với tôi hả - bả tức giận - lên phòng hiệu ngay cho tôi - bả quát nó- Ok lên thì lên - nó mỉm cười . 1 nụ cười khinh bỉTrên phòng hiệu trưởng- Dạ thưa thầy hs này dám mắng giáo viên ạ - bà cười đắc thắng vì nghĩ thế nào nó cũng bi đuổi học- Vậy sao ? - hiệu trưởng đang ngồi quay lưng về phía nó nói . Giọng Jun lạnh như băng- Vâng ạ ! - bà giáo- Đuổi việc bà ta ngay lập tức hoặc em ko đi học nữa - nó bây giờ mới lên tiếng- Ủa Sandy có chuyện gì sao - Jun nói với nó bằng cái giọng ấm áp- Bà ta kiếm chuyện với em - nó đi lại chổ cái ghế so - pha nằm xuống dáng vẻ mệt mỏi- Uk - Jun mỉm cười nhìn nó rồi quay sang bà cô - Nghỉ việc ngay lập tức - giọng lạnh như băng---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tua khúc này mọi người nhé : nó nằm trên phòng hiệu trưởng ngủ đến hết giờ rồi được Jun đưa về nhà . Bọn hắn (trừ Mir) thì ngồi trong lớp lo lắng cho nó vì sợ nó bị đuổi học sau khi nghe Mir nói về mối quan hệ giữa hiệu trưởng với nó thì mới an tâm ngồi học-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chương 9: Mệt mỏi