- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới…
Chương 11: Là sự thật chứ không phải mơ
Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Sau khi khóc ầm ĩ trong vòng tay của Ken nó đã thấm mệt và bắt đầu ngủ lịm đi . Cả bế nó vào phòng , đắp chăn , lau mặt ... cho nó , rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòngTại phòng khách- Mấy người làm gì mà bảo bối của tui lại nằm trong phòng khóc như vây hả lở bảo bối có chuyện gì mấy người tính sao đây hả - giọng Ken lạnh như băng khiến người nghe lạnh thấu xương- Tụi tui có làm gì cô ta đâu , tự cô ta nhốt mình trong phòng khóc suốt ko chịu ăn gì chứ bộ - hắn đanh giọng- Ko liên quan gì tới họ đâu - Jun lên tiếngHức...hức - tiếng nấc của nó vang xuống phòng khách làm cho hắn lo lắng chạy ào lên . Hắn ko gõ cửa phòng mà chạy thẳng vào khiến nó la toáng lên- Kelvin ra ngoài ngay hức... ai cho anh hức... vào phòng tôi... hức - nó nói trong cơn nấc và nước mắt chảy ròng ròng- Thì tôi lo cho cô mà - hắn nhìn nó mà xót xa- Thôi mày đừng lo cho nó có tụi tao rồi - Mir bước lại ôm nó vào lòng - Nói hai nghe có chuyện gì vậy - Mir hỏi nó- Hai ơi em hức... hức.... em lại nằm mơ thấy họ . Em nhớ họ quá hai ơi - Nó nói như sắp khóc- Ko phải mơ đâu bảo bối ngốc ạ ! Tụi anh về rồi đây tụi anh sẽ ko rời xa bảo bối nữa dù chỉ là nữa bước ! Bảo bối ngoan nhé đừng khóc - Kun nhẹ nhàng , ấm áp ôm lấy nó từ vòng tay Mir- Vâng - nó nín ngay lập tức , mỉm cười hạnh phúc- Này bảo bối là của chung ko phải để mình mày ôm nhé - Kin nhào lại giành lấy nó- Hai thằng tụi bay có buôn ra ko dám giành với anh à - Ken nhào tới , khác hẳn với lúc ở phòng khách- Giống hai mặt quá đê , mới nãy còn lạnh hơn Bắc cực nữa mà - Windy khíchKin và Kun đồng thanh- Chứ còn gì nữa đúng quá mà há há há *cười nham nhở*- Ken : *sắn tay áo* giờ sao - nói rồi rượt Kin và Kun chạy vòng vòng trong phòng
Sau khi khóc ầm ĩ trong vòng tay của Ken nó đã thấm mệt và bắt đầu ngủ lịm đi . Cả bế nó vào phòng , đắp chăn , lau mặt ... cho nó , rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng
Tại phòng khách
- Mấy người làm gì mà bảo bối của tui lại nằm trong phòng khóc như vây hả lở bảo bối có chuyện gì mấy người tính sao đây hả - giọng Ken lạnh như băng khiến người nghe lạnh thấu xương
- Tụi tui có làm gì cô ta đâu , tự cô ta nhốt mình trong phòng khóc suốt ko chịu ăn gì chứ bộ - hắn đanh giọng
- Ko liên quan gì tới họ đâu - Jun lên tiếng
Hức...hức - tiếng nấc của nó vang xuống phòng khách làm cho hắn lo lắng chạy ào lên . Hắn ko gõ cửa phòng mà chạy thẳng vào khiến nó la toáng lên
- Kelvin ra ngoài ngay hức... ai cho anh hức... vào phòng tôi... hức - nó nói trong cơn nấc và nước mắt chảy ròng ròng
- Thì tôi lo cho cô mà - hắn nhìn nó mà xót xa
- Thôi mày đừng lo cho nó có tụi tao rồi - Mir bước lại ôm nó vào lòng - Nói hai nghe có chuyện gì vậy - Mir hỏi nó
- Hai ơi em hức... hức.... em lại nằm mơ thấy họ . Em nhớ họ quá hai ơi - Nó nói như sắp khóc
- Ko phải mơ đâu bảo bối ngốc ạ ! Tụi anh về rồi đây tụi anh sẽ ko rời xa bảo bối nữa dù chỉ là nữa bước ! Bảo bối ngoan nhé đừng khóc - Kun nhẹ nhàng , ấm áp ôm lấy nó từ vòng tay Mir
- Vâng - nó nín ngay lập tức , mỉm cười hạnh phúc
- Này bảo bối là của chung ko phải để mình mày ôm nhé - Kin nhào lại giành lấy nó
- Hai thằng tụi bay có buôn ra ko dám giành với anh à - Ken nhào tới , khác hẳn với lúc ở phòng khách
- Giống hai mặt quá đê , mới nãy còn lạnh hơn Bắc cực nữa mà - Windy khích
Kin và Kun đồng thanh
- Chứ còn gì nữa đúng quá mà há há há *cười nham nhở*
- Ken : *sắn tay áo* giờ sao - nói rồi rượt Kin và Kun chạy vòng vòng trong phòng
Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Sau khi khóc ầm ĩ trong vòng tay của Ken nó đã thấm mệt và bắt đầu ngủ lịm đi . Cả bế nó vào phòng , đắp chăn , lau mặt ... cho nó , rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòngTại phòng khách- Mấy người làm gì mà bảo bối của tui lại nằm trong phòng khóc như vây hả lở bảo bối có chuyện gì mấy người tính sao đây hả - giọng Ken lạnh như băng khiến người nghe lạnh thấu xương- Tụi tui có làm gì cô ta đâu , tự cô ta nhốt mình trong phòng khóc suốt ko chịu ăn gì chứ bộ - hắn đanh giọng- Ko liên quan gì tới họ đâu - Jun lên tiếngHức...hức - tiếng nấc của nó vang xuống phòng khách làm cho hắn lo lắng chạy ào lên . Hắn ko gõ cửa phòng mà chạy thẳng vào khiến nó la toáng lên- Kelvin ra ngoài ngay hức... ai cho anh hức... vào phòng tôi... hức - nó nói trong cơn nấc và nước mắt chảy ròng ròng- Thì tôi lo cho cô mà - hắn nhìn nó mà xót xa- Thôi mày đừng lo cho nó có tụi tao rồi - Mir bước lại ôm nó vào lòng - Nói hai nghe có chuyện gì vậy - Mir hỏi nó- Hai ơi em hức... hức.... em lại nằm mơ thấy họ . Em nhớ họ quá hai ơi - Nó nói như sắp khóc- Ko phải mơ đâu bảo bối ngốc ạ ! Tụi anh về rồi đây tụi anh sẽ ko rời xa bảo bối nữa dù chỉ là nữa bước ! Bảo bối ngoan nhé đừng khóc - Kun nhẹ nhàng , ấm áp ôm lấy nó từ vòng tay Mir- Vâng - nó nín ngay lập tức , mỉm cười hạnh phúc- Này bảo bối là của chung ko phải để mình mày ôm nhé - Kin nhào lại giành lấy nó- Hai thằng tụi bay có buôn ra ko dám giành với anh à - Ken nhào tới , khác hẳn với lúc ở phòng khách- Giống hai mặt quá đê , mới nãy còn lạnh hơn Bắc cực nữa mà - Windy khíchKin và Kun đồng thanh- Chứ còn gì nữa đúng quá mà há há há *cười nham nhở*- Ken : *sắn tay áo* giờ sao - nói rồi rượt Kin và Kun chạy vòng vòng trong phòng