Tác giả:

- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới…

Chương 19: Sẽ mãi là bạn thôi sao

Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Quay lại lúc 3k nói chuyện với hắn , nó đứng ngoài ban công nghe điện thoại , nghe hắn nói" Đủ rồi tôi không yêu cô ta , cũng ko ghen gì hết " giọng hắn vang lên mà cảm thấy nhói- Tại sao lại đau thế này ko lẽ mình yêu Minh sao , tại sao chứ , ko đúng mình chỉ yêu Tuấn mà , ko đúng - nó đứng đó lảm nhảm 1 mình- Có chuyện gì thế ? - Ko biết từ khi nào anh đứng sau nó , lên tiếng- Ko... ko có chuyện gì đâu mình vào trong thôi - nó giấu- Đừng giấu anh - anh im lặng 1 hồi rồi nói tiếp - anh biết có chuyện gì đang xảy ra mà , nghe anh này cảm giác của em vs anh chỉ là còn đọng lại thôi , anh biết em yêu Minh , hãy vượt qua lúc này , anh tin Minh cũng yêu em - anh cười vs nó , nụ cười vẫn đẹp như ngày nào- Um , cảm ơn anh - nó khóc rồi ôm lấy anhSandy tôi cần nói chuyện với em mau xuống hoa viên bệnh viện đi , nếu em không xuống tôi sẽ không về - hắn đứng dưới ban công hét lên rồi chạy đi , không cho nó cơ hội trả lời- Em đi đi , ko là hối hận đấy - anh giục nó- Em...em... - nó phân vân ko biết có nên đi hay không- Đi đi nhanh lên - anh cười - có chuyện gì thì anh sẽ luôn bên em màNó chạy đi nhưng tới của phòng nó ngoảnh lại và nói- Chúng ta sẽ mãi là bạn anh nhé - nó- Uk - anh cười rồi nhìn nóBóng nó chạy vút qua hành lang bệnh viện- Chỉ mãi là bạn thôi sao - 1 giọt nước mắt của anh bất giác rơi xuống , anh vẫn còn yêu nó nhiếu lắm

Quay lại lúc 3k nói chuyện với hắn , nó đứng ngoài ban công nghe điện thoại , nghe hắn nói

" Đủ rồi tôi không yêu cô ta , cũng ko ghen gì hết " giọng hắn vang lên mà cảm thấy nhói

- Tại sao lại đau thế này ko lẽ mình yêu Minh sao , tại sao chứ , ko đúng mình chỉ yêu Tuấn mà , ko đúng - nó đứng đó lảm nhảm 1 mình

- Có chuyện gì thế ? - Ko biết từ khi nào anh đứng sau nó , lên tiếng

- Ko... ko có chuyện gì đâu mình vào trong thôi - nó giấu

- Đừng giấu anh - anh im lặng 1 hồi rồi nói tiếp - anh biết có chuyện gì đang xảy ra mà , nghe anh này cảm giác của em vs anh chỉ là còn đọng lại thôi , anh biết em yêu Minh , hãy vượt qua lúc này , anh tin Minh cũng yêu em - anh cười vs nó , nụ cười vẫn đẹp như ngày nào

- Um , cảm ơn anh - nó khóc rồi ôm lấy anh

Sandy tôi cần nói chuyện với em mau xuống hoa viên bệnh viện đi , nếu em không xuống tôi sẽ không về - hắn đứng dưới ban công hét lên rồi chạy đi , không cho nó cơ hội trả lời

- Em đi đi , ko là hối hận đấy - anh giục nó

- Em...em... - nó phân vân ko biết có nên đi hay không

- Đi đi nhanh lên - anh cười - có chuyện gì thì anh sẽ luôn bên em mà

Nó chạy đi nhưng tới của phòng nó ngoảnh lại và nói

- Chúng ta sẽ mãi là bạn anh nhé - nó

- Uk - anh cười rồi nhìn nó

Bóng nó chạy vút qua hành lang bệnh viện

- Chỉ mãi là bạn thôi sao - 1 giọt nước mắt của anh bất giác rơi xuống , anh vẫn còn yêu nó nhiếu lắm

Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Quay lại lúc 3k nói chuyện với hắn , nó đứng ngoài ban công nghe điện thoại , nghe hắn nói" Đủ rồi tôi không yêu cô ta , cũng ko ghen gì hết " giọng hắn vang lên mà cảm thấy nhói- Tại sao lại đau thế này ko lẽ mình yêu Minh sao , tại sao chứ , ko đúng mình chỉ yêu Tuấn mà , ko đúng - nó đứng đó lảm nhảm 1 mình- Có chuyện gì thế ? - Ko biết từ khi nào anh đứng sau nó , lên tiếng- Ko... ko có chuyện gì đâu mình vào trong thôi - nó giấu- Đừng giấu anh - anh im lặng 1 hồi rồi nói tiếp - anh biết có chuyện gì đang xảy ra mà , nghe anh này cảm giác của em vs anh chỉ là còn đọng lại thôi , anh biết em yêu Minh , hãy vượt qua lúc này , anh tin Minh cũng yêu em - anh cười vs nó , nụ cười vẫn đẹp như ngày nào- Um , cảm ơn anh - nó khóc rồi ôm lấy anhSandy tôi cần nói chuyện với em mau xuống hoa viên bệnh viện đi , nếu em không xuống tôi sẽ không về - hắn đứng dưới ban công hét lên rồi chạy đi , không cho nó cơ hội trả lời- Em đi đi , ko là hối hận đấy - anh giục nó- Em...em... - nó phân vân ko biết có nên đi hay không- Đi đi nhanh lên - anh cười - có chuyện gì thì anh sẽ luôn bên em màNó chạy đi nhưng tới của phòng nó ngoảnh lại và nói- Chúng ta sẽ mãi là bạn anh nhé - nó- Uk - anh cười rồi nhìn nóBóng nó chạy vút qua hành lang bệnh viện- Chỉ mãi là bạn thôi sao - 1 giọt nước mắt của anh bất giác rơi xuống , anh vẫn còn yêu nó nhiếu lắm

Chương 19: Sẽ mãi là bạn thôi sao