- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới…
Chương 57: Mặc áo vào đi
Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Chiều tại thành phố T , cả tập đoàn loi nhoi của nó lang thang càng quét khắp nơi , cuối cùng sau khi ăn xong nó rủ mọi người tới hội chợ chơi , vốn dĩ Ken và Ren ko thích đi hội chợ vì quá ồn ào nên từ chối , Hani và Jun cũng đòi ở lai với lí do muốn có thời gian cho nhau nhiều hơn . Thế là nó để 4 người ở lại công viên rồi lôi tất cả đi mất . Thế là chỉ còn 4 người ngồi ở công viên , bỗng :Ding......dong.......ding...... - tiếng tin nhắn điện thoại Jun vang lênHai người có 3s để rời khỏi công viên này ngay lập tức đây là lệnh tuyệt đối ko được làm kinh động đến cặp KRen , nếu ko 2 người sẽ chết thảm - From Angle (nó)Jun vừa đọc xong tin nhắn liền lập tức đổ mồ hôi ướt cả áo- Jun anh sao thế ướt áo rồi - Hani nhìn lưng áo Jun ướt mem- Hơhơ anh nóng quá đó mà , đi mua nước ko - Jun cười rồi lôi Hani đi ko đợi cho Hani trả lờiVậy là nhờ 1 tin nhắn ngắn gọn mà Sandy nhà ta đã đuổi được hai con kì đà cản mũi kiaVù....vù......... gió thổi qua lạnh thấu xương , Ren ngồi đó co mình lại , Ken vì đã quen với cái lạnh , thậm chí là ở Bắc cực chứ nói chi là cơn gió nhỏ này- Này mặc vào - Ken cởi áo khoác ra đưa cho Ren- Ơ.......cả - Ren ngạc nhiên trước hành động vừa rồi- Đừng có tưởng bở , chẳng qua đừng có bệnh mà báo hại Bảo bối của tôi lo cho cô - Ken lạnh như băng , mặt chẳng có chút cảm xúc nàoDing......dong.......ding...... - lần này là KenTụi này có việc về nhà trước hai người cứ thong thả nhá - From Jun- Về - Ken ra lệnh- Hả nhưng còn Jun và Hani - Ren rơi từ chín tầng mây xuống- Chết rồi - Ken nói rồi đứng lên trước khi đi còn ngoảnh lại - Ko về thì đi bộ sau- Này này đợi tôi với - Ren hối hả chạy theo sau - nhưng mà sao họ lại bỏ anh ở lại chứ- Câm mồm lại - KenTrên đường về Ken phóng xe như bay- Này từ từ thôi - Ren quát lớn- Câm họng lại hoặc xuống xe - Ken gằng giọng làm Ren im thin thítDinh.........dong.......... - tiếng chuông cửa vang lên nhưng chẳng có ai mở cửa- Chết tiệt ! BẢO BỐI EM GIỎI LẮM ANH MÀ VÀO ĐƯỢC ANH NHẤT ĐỊNH SẼ KO THA CHO EM - Ken đứng dưới nhà quát lớn- Chết em rồi ck ơi - nó vừa nghe được câu nói đó liền vùi mặt vào lòng hắn- Ko sao anh sẽ bảo vệ em - hắn ôm nó vào lòng (Tg : hốhố anh cứ chờ đó)Ngoài cửa biệt thự- Giờ sao - Ren ôm lấy mình- Tự lực cánh sinh - Ken nói dứt câu liền phi thân bay qua hàng rào thong dong vào nhà- Này còn tôi - Ren với theo - mở cửa cho tôi với- Đừng có làm trò , tự trèo vào - Ken khoanh tay trước ngực dựa vào cửa- Haiz ! Vậy là ko giữ được hình tượng nữa rồi - Ren nói rồi cũng phi thân vàoTrong nhà , Ken vừa mở cửa vào lập tức muốn ngất xỉu , 1 đống người làm nằm bị trói nằm dưới đất còn quản gia Lee đang bị trói bịt miệng trên bàn- Ai làm chuyện này - Ken gầm lên- Dạ là.....là.......cô chủ ạ - quản gia Lee vừa được cởi trói hoảng sợ nói- Được rồi ông nghỉ ngơi đi mọi người cũng nghỉ ngơi đi , từ bây h tới sáng tôi cấm ai ra khỏi phòng - Ken nói rồi bỏ một mạch lên lầu- Chết cô chủ rồi - quản gia Lee nhăn nhó khổ sở
Chiều tại thành phố T , cả tập đoàn loi nhoi của nó lang thang càng quét khắp nơi , cuối cùng sau khi ăn xong nó rủ mọi người tới hội chợ chơi , vốn dĩ Ken và Ren ko thích đi hội chợ vì quá ồn ào nên từ chối , Hani và Jun cũng đòi ở lai với lí do muốn có thời gian cho nhau nhiều hơn . Thế là nó để 4 người ở lại công viên rồi lôi tất cả đi mất . Thế là chỉ còn 4 người ngồi ở công viên , bỗng :
Ding......dong.......ding...... - tiếng tin nhắn điện thoại Jun vang lên
Hai người có 3s để rời khỏi công viên này ngay lập tức đây là lệnh tuyệt đối ko được làm kinh động đến cặp KRen , nếu ko 2 người sẽ chết thảm - From Angle (nó)
Jun vừa đọc xong tin nhắn liền lập tức đổ mồ hôi ướt cả áo
- Jun anh sao thế ướt áo rồi - Hani nhìn lưng áo Jun ướt mem
- Hơhơ anh nóng quá đó mà , đi mua nước ko - Jun cười rồi lôi Hani đi ko đợi cho Hani trả lời
Vậy là nhờ 1 tin nhắn ngắn gọn mà Sandy nhà ta đã đuổi được hai con kì đà cản mũi kia
Vù....vù......... gió thổi qua lạnh thấu xương , Ren ngồi đó co mình lại , Ken vì đã quen với cái lạnh , thậm chí là ở Bắc cực chứ nói chi là cơn gió nhỏ này
- Này mặc vào - Ken cởi áo khoác ra đưa cho Ren
- Ơ.......cả - Ren ngạc nhiên trước hành động vừa rồi
- Đừng có tưởng bở , chẳng qua đừng có bệnh mà báo hại Bảo bối của tôi lo cho cô - Ken lạnh như băng , mặt chẳng có chút cảm xúc nào
Ding......dong.......ding...... - lần này là Ken
Tụi này có việc về nhà trước hai người cứ thong thả nhá - From Jun
- Về - Ken ra lệnh
- Hả nhưng còn Jun và Hani - Ren rơi từ chín tầng mây xuống
- Chết rồi - Ken nói rồi đứng lên trước khi đi còn ngoảnh lại - Ko về thì đi bộ sau
- Này này đợi tôi với - Ren hối hả chạy theo sau - nhưng mà sao họ lại bỏ anh ở lại chứ
- Câm mồm lại - Ken
Trên đường về Ken phóng xe như bay
- Này từ từ thôi - Ren quát lớn
- Câm họng lại hoặc xuống xe - Ken gằng giọng làm Ren im thin thít
Dinh.........dong.......... - tiếng chuông cửa vang lên nhưng chẳng có ai mở cửa
- Chết tiệt ! BẢO BỐI EM GIỎI LẮM ANH MÀ VÀO ĐƯỢC ANH NHẤT ĐỊNH SẼ KO THA CHO EM - Ken đứng dưới nhà quát lớn
- Chết em rồi ck ơi - nó vừa nghe được câu nói đó liền vùi mặt vào lòng hắn
- Ko sao anh sẽ bảo vệ em - hắn ôm nó vào lòng (Tg : hốhố anh cứ chờ đó)
Ngoài cửa biệt thự
- Giờ sao - Ren ôm lấy mình
- Tự lực cánh sinh - Ken nói dứt câu liền phi thân bay qua hàng rào thong dong vào nhà
- Này còn tôi - Ren với theo - mở cửa cho tôi với
- Đừng có làm trò , tự trèo vào - Ken khoanh tay trước ngực dựa vào cửa
- Haiz ! Vậy là ko giữ được hình tượng nữa rồi - Ren nói rồi cũng phi thân vào
Trong nhà , Ken vừa mở cửa vào lập tức muốn ngất xỉu , 1 đống người làm nằm bị trói nằm dưới đất còn quản gia Lee đang bị trói bịt miệng trên bàn
- Ai làm chuyện này - Ken gầm lên
- Dạ là.....là.......cô chủ ạ - quản gia Lee vừa được cởi trói hoảng sợ nói
- Được rồi ông nghỉ ngơi đi mọi người cũng nghỉ ngơi đi , từ bây h tới sáng tôi cấm ai ra khỏi phòng - Ken nói rồi bỏ một mạch lên lầu
- Chết cô chủ rồi - quản gia Lee nhăn nhó khổ sở
Siêu Quậy Trường BBTác giả: Sandy- Khôngggggg ! Con không về đâu huhu ! Con không về đâu mà huhu - Vâng đó chính là giọng hét oanh vàng của chị Windy nhà ta - Ta không cần biết con co 1 tiếng để chuẫn bị đi về VN ngay và lập tức - pama nó quả quyết - Sandy con sẽ về đúng không nào - pama nhìn nó nhìn nếu vs ánh mắt đầy "trìu mến" -Ok tụi bây chuẩn bị đi 30p nữa phải có mặt - Nó vẫn lạnh lùng trả lời mắt thì c*m v** cái đt ( Tg : chắc là chơi game ) - What ! Mày ĐIÊN ak - Windy và Mindy đồng thanh hét lên - Ko tao vẫn bình thường nếu ko về thì chắc chắn các pama sẽ đóng băng mọi tài khoảng cũng như xe của chúng ta , con nói có đúng ko pama - nó khẽ cười 1 nụ cười cực kì đểu (Nó : Mi nói gì đó hả Tg : ạ e âu ó ói ì âu hihi ) - Chính xác con rất thông minh - pama Mindy nói với vẻ tự hào vầ con gái nuôi của họ Nó quay qua nhìn hai con bạn : - Đi chúng ta dọn đồ thôi - OK - Hai con bạn nó nói với 1 cái giọng không thể nào thiểu não hơn Sáng hôm sau tại sân bay Tân Sơn Nhất có 4 nàng tiên - ak ko phải gọi là nữ thần mới… Chiều tại thành phố T , cả tập đoàn loi nhoi của nó lang thang càng quét khắp nơi , cuối cùng sau khi ăn xong nó rủ mọi người tới hội chợ chơi , vốn dĩ Ken và Ren ko thích đi hội chợ vì quá ồn ào nên từ chối , Hani và Jun cũng đòi ở lai với lí do muốn có thời gian cho nhau nhiều hơn . Thế là nó để 4 người ở lại công viên rồi lôi tất cả đi mất . Thế là chỉ còn 4 người ngồi ở công viên , bỗng :Ding......dong.......ding...... - tiếng tin nhắn điện thoại Jun vang lênHai người có 3s để rời khỏi công viên này ngay lập tức đây là lệnh tuyệt đối ko được làm kinh động đến cặp KRen , nếu ko 2 người sẽ chết thảm - From Angle (nó)Jun vừa đọc xong tin nhắn liền lập tức đổ mồ hôi ướt cả áo- Jun anh sao thế ướt áo rồi - Hani nhìn lưng áo Jun ướt mem- Hơhơ anh nóng quá đó mà , đi mua nước ko - Jun cười rồi lôi Hani đi ko đợi cho Hani trả lờiVậy là nhờ 1 tin nhắn ngắn gọn mà Sandy nhà ta đã đuổi được hai con kì đà cản mũi kiaVù....vù......... gió thổi qua lạnh thấu xương , Ren ngồi đó co mình lại , Ken vì đã quen với cái lạnh , thậm chí là ở Bắc cực chứ nói chi là cơn gió nhỏ này- Này mặc vào - Ken cởi áo khoác ra đưa cho Ren- Ơ.......cả - Ren ngạc nhiên trước hành động vừa rồi- Đừng có tưởng bở , chẳng qua đừng có bệnh mà báo hại Bảo bối của tôi lo cho cô - Ken lạnh như băng , mặt chẳng có chút cảm xúc nàoDing......dong.......ding...... - lần này là KenTụi này có việc về nhà trước hai người cứ thong thả nhá - From Jun- Về - Ken ra lệnh- Hả nhưng còn Jun và Hani - Ren rơi từ chín tầng mây xuống- Chết rồi - Ken nói rồi đứng lên trước khi đi còn ngoảnh lại - Ko về thì đi bộ sau- Này này đợi tôi với - Ren hối hả chạy theo sau - nhưng mà sao họ lại bỏ anh ở lại chứ- Câm mồm lại - KenTrên đường về Ken phóng xe như bay- Này từ từ thôi - Ren quát lớn- Câm họng lại hoặc xuống xe - Ken gằng giọng làm Ren im thin thítDinh.........dong.......... - tiếng chuông cửa vang lên nhưng chẳng có ai mở cửa- Chết tiệt ! BẢO BỐI EM GIỎI LẮM ANH MÀ VÀO ĐƯỢC ANH NHẤT ĐỊNH SẼ KO THA CHO EM - Ken đứng dưới nhà quát lớn- Chết em rồi ck ơi - nó vừa nghe được câu nói đó liền vùi mặt vào lòng hắn- Ko sao anh sẽ bảo vệ em - hắn ôm nó vào lòng (Tg : hốhố anh cứ chờ đó)Ngoài cửa biệt thự- Giờ sao - Ren ôm lấy mình- Tự lực cánh sinh - Ken nói dứt câu liền phi thân bay qua hàng rào thong dong vào nhà- Này còn tôi - Ren với theo - mở cửa cho tôi với- Đừng có làm trò , tự trèo vào - Ken khoanh tay trước ngực dựa vào cửa- Haiz ! Vậy là ko giữ được hình tượng nữa rồi - Ren nói rồi cũng phi thân vàoTrong nhà , Ken vừa mở cửa vào lập tức muốn ngất xỉu , 1 đống người làm nằm bị trói nằm dưới đất còn quản gia Lee đang bị trói bịt miệng trên bàn- Ai làm chuyện này - Ken gầm lên- Dạ là.....là.......cô chủ ạ - quản gia Lee vừa được cởi trói hoảng sợ nói- Được rồi ông nghỉ ngơi đi mọi người cũng nghỉ ngơi đi , từ bây h tới sáng tôi cấm ai ra khỏi phòng - Ken nói rồi bỏ một mạch lên lầu- Chết cô chủ rồi - quản gia Lee nhăn nhó khổ sở